Nữ Chính Đến Từ Địa Phủ


"Chẳng lẽ hai chiếc xe kia cũng tới tìm Tiểu Đường à?"
"Cái gì?" Dương Tú Tú ngước mắt nhìn sang đường, cách đó không xa có hai chiếc xe đang lái khỏi đường làng, đi vào con đường nhỏ chạy về phía bọn họ thật.

"Ơ, xe lái tới rồi kìa! Là tới tìm Tiểu Đường thật đấy.

" Thẩm Mãn Thương tò mò, ông ta nhìn đăm đăm về phía chiếc xe.

Chờ đến khi hai chiếc xe sắp đến gần, Chu Ái Trân mới gọi con trai và con dâu: "Tú Tú, Khải Minh à, các con đứng sang bên này một chút.

"
Một tay Thẩm Tiểu Đường vẫn còn cầm bàn chải đánh răng, một tay cầm ly nước, ngơ ngác nhìn hai chiếc xe đang lần lượt từ từ dừng lại ngay trước cửa nhà mình.

Hôm qua cô mới gọi điện thoại xin giúp đỡ, sáng sớm hôm nay cậu đã tới nhà tìm mình rồi sao?
Tốc độ này cũng quá nhanh rồi!
Đúng lúc này, cửa xe mở ra, người trên xe bước xuống.

"Ha ha ha, cô nhóc đó chính là Thẩm Tiểu Đường.


" Bí thư của thôn được mời tới dẫn đường cho họ, ông ta ngồi ở ghế sau bước ra trước, chỉ về phía Thẩm Tiểu Đường rồi cười nói.

Thẩm Hành Diễn cũng đã xuống xe.

Để không thu hút sự chú ý của mọi người, dù trong thời tiết oi bức của tháng năm, người này vẫn mặc một bộ quần áo dài màu đen che kín, trên mặt không chỉ đeo một lớp khẩu trang mà còn mang cả một chiếc kính râm rất lớn.

Đối mặt với sự náo nhiệt vây xem của các thôn dân xung quanh, đôi mày anh tuấn của anh ấy hơi nhíu lại, đáy mắt lóe lên vài phần phiền chán.

Nhưng rất nhanh sau đó, anh ấy đã nhìn thấy Thẩm Tiểu Đường, chút phiền chán nơi đáy mắt trong phút chốc lại chuyển thành kinh ngạc.

Cùng đi với Thẩm Hành Diễn là Chu Á cũng khiếp sợ nhìn bé gái trước mặt.

Vốn dĩ trong lòng vẫn còn mấy phần nghi ngờ, nhưng một bản sao giống hệt như Thẩm Hành Diễn ở đây, có thể nói là giống nhau như đúc thì lúc này đây, cô ấy không còn chút nghi ngờ nào nữa.

Nếu không phải do chênh lệch tuổi tác, mà nhìn hai người giống nhau đến vậy có khi Chu Á còn tưởng là cha con.


Trên người Thẩm Hành Diễn toát lên khí chất lạnh lùng xa cách, mà Thẩm Tiểu Đường trước mặt cũng giống vậy, có điều sau khi ngẫm nghĩ lại thì có phần không giống.

Tính cách Thẩm Hành Diễn thật ra lại là trong nóng ngoài lạnh, nhưng khi Chu Á nhìn thẳng vào mắt của Thẩm Tiểu Đường, có một cảm giác ớn lạnh giống như thể bị người kia nhìn thấu.

Thật ra chỉ vừa liếc mắt một cái, Thẩm Tiểu Đường đã không thèm nhìn Chu Á nữa.

Cô nhìn về phía Thẩm Hành Diễn, bày ra vẻ mặt tươi cười, tất cả sự lạnh lùng như trời đông biến mất trong nháy mắt, giống xuân về hoa nở: "Cậu ạ?"
"Ừm.

"
Huyết thống đúng là một thứ rất kỳ diệu, lúc tới bọn họ còn từng nghĩ, phải đến một cơ quan được chỉ định, để làm kiểm tra quan hệ huyết thống theo yêu cầu của cục dân chính trước đã.

Nhưng ngay khi nhìn thấy Thẩm Tiểu Đường, Thẩm Hành Diễn đã bất giác chấp nhận cô.



.

.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận