Nữ Chính Là Thê Tử Tôi


“Lâm phu nhân, người đang đùa ta có đúng không?” Trần Sinh cười gượng nói
“Ta không đùa”.
“ Nhưng ta nghe nói Lâm gia làm gì có vị tiểu thư nào?”
“Mới hôm qua Lâm gia vừa có một vị tiểu thư nên Trần huynh có lẽ là chưa được biết”.

Chu Lệ nâng đặt tách trà xuống khẽ cười
Lúc này Lâm Chấn cùng Trần Sinh nhìn Chu Lệ với ánh mắt đầy tò mò.

Tiếng bước chân từ cánh cửa bỗng lớn dần hơn, thì ra đó là Trần Văn cùng Khúc Nhạc đang đi tới.

“Nhạc Nhi lại đây với ta”.

Chu Lệ dịu dàng lên tiếng
“Vâng, thưa mẫu thân”.

Khúc Nhạc đáp lại
Sau đó đi đến chỗ Chu Lệ, trông cử chỉ hai người rất thân thiết.


“Đây là Lâm Nhạc, từ giờ là đại tiểu thư của Lâm gia”.

Chu Lê đưa tay về phía Khúc Nhạc
“Bà…”.

Lâm Chấn tức soi máu nhìn Chu Lệ
Lâm Chấn bất ngờ về chuyện này, không ngờ Chu Lệ-mẫu thân cô lại làm tới mức đó.

Bây giờ, Lâm Nhạc đã trở thành con gái mình, nếu như ông cố chấp muốn nạp nàng làm thϊếp thì e rằng thể diện Lâm gia sẽ bị ảnh hưởng nghiêm trọng đến thế nào.

Lâm Chấn đành hối tiếc từ bỏ Lâm Nhạc vì suy cho cùng đối với ông thể diện vẫn luôn đặt lên hàng đầu.

“Chuyện này…”.

Trần Sinh sửng sốt không biết phải làm sao
“Nếu có được mối hôn sự này, không phải Trần gia và Lâm gia sẽ càng gắn kết hơn hay sao”.

Chu Lệ đắc ý nói
“Chuyện này thực sự không thể đâu phu nhân, cô ta trước kia…”.
“Ta chỉ cần biết bây giờ, ông là đang xem thường Lâm gia chúng ta hay sao.

Không phải vì Nhạc Nhi thì ta cũng không đến đây”.

Chu Lệ buông lời đe dọa
“Ta..”.

Trần Sinh nhìn sang Lâm Chấn tỏ vẻ khó xử
“Chuyện hôn sự trong nhà trước nay đều do bà quản lí, ta không có ý kiến gì”.

Lâm Chấn nhìn sang Chu Lệ tỏ vẻ bất mãn nhưng không làm được gì

Chuyện đã đến nước này, Trần Sinh bèn tác thành mối hôn sự này, ông ta không thể đắc tội với Lâm gia được.

Trần Văn cùng Lâm Nhạc nghe xong liền mừng rỡ thầm cảm ơn Chu Lệ, ơn nghĩa này suốt đời họ cũng không quên.
Sở dĩ mọi chuyện diễn ra thuận lợi như vậy là nhờ Lâm Chi nghĩ ra.

Sau chuyện kinh khủng mà phụ thân mình làm với Lâm Nhạc thì cô bàn bạc với mẫu thân về việc nhận Lâm Nhạc làm con gái nuôi.

Như vậy sẽ giúp nàng ấy tránh được móng vuốt của phụ thân cô mà giúp cho mối hôn sự của nàng ấy cùng Trần Văn trở nên thuận lợi hơn, một mũi tên trúng hai đích.

Sau đó mọi chuyện đều diễn ra êm xui đúng như dự đoán của cô.

Trong lúc mẫu thân cô đang ngồi nói chuyện với Trần Sinh và Lâm Chấn bên trong để kéo dài thời gian thì cô âm thầm đi theo Trần Văn đến gặp mặt Khúc Nhạc.

Cô đã kể cho hai người nghe về kế hoạch của mình.

Điều này khiến hai người hết sức vui mừng, cuối cùng họ cũng được ở bên nhau.
Sau cuộc trò chuyện thì Lâm Nhạc phải theo Chu Lệ trở về Lâm gia, Trần Văn đành luyến tiếc buông tay nàng ra.

Nhưng hắn nghĩ đến chuyện chỉ cần 10 ngày nữa thôi nàng sẽ là của hắn thì liền phấn khởi trở lại, tiễn nàng đến tận cửa Lâm gia rồi mới rời đi.
Lúc này, Lâm Nhạc đặt chân đến Lâm gia với tư cách là đại tiểu thư.

Điều này khiến nàng vô cùng hồi hộp và bất an.


Liệu mọi người trong Lâm gia có chấp nhận nàng không? Chưa kể trước đây nàng còn xuất thân từ thanh lâu, căn bản nàng không xứng với vị trí đại tiểu thư Lâm gia này.

Nghĩ đến đây khuôn mặt rạng rỡ của nàng bỗng chốc chuyển sang buồn bã.

Thấy vậy, mẫu thân cô lo lắng hỏi:
“Nhạc Nhi, con làm sao vậy? Không khỏe chỗ nào sao?”
“Không, con vẫn ổn chỉ là..”.

Lâm Nhạc ngập ngừng đáp lại
“Con đã là đại tiểu thư của Lâm gia rồi.

Đó là quyết định của ta, ta xem ai dám nói gì con”.

Nói xong bà nắm lấy tay của Lâm Nhạc bước vào trong, người hầu xung quanh nhìn thấy đều phải e sợ trước sự che chở, yêu thương của bà đối Lâm Nhạc.

Họ im lặng không dám nói gì chỉ cúi đầu chào mừng vị tiểu thư mới này.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận