Ánh mắt nàng lóe lên rồi biến mất,mọi người lúc nãy đang chờ câu nói của nàng thì bị tiếng hét kia làm cho hoảng sợ,xuất hiên trong phòng lúc này là một a hoàn gương mặt biến dạng không có hình hài,dòi bò lúc nhúc trong mặt,nhìn hết sức ghê rợn
"Ọe" phu nhân nhịn không được nôn thốc tháo muội muội vỗ lưng cho phu nhân,nhưng gương mặt hết sức bình tĩnh.
Nàng cười,chắc hẳn hắn thấu cảnh này sẽ động lòng muội muội nàng lắm đây,giông như tên lúc nãy này.Nàng nhìn hắn,ánh mắt hắn nhìn muội muội đầy mê luyến
"Công tử...ta sợ...phụ thân nương...nương mất...rồi" nàng vờ khóc dựa vào lòng hắn khóc nghẹn ngào
Hắn khẽ nhăn mày,nàng ta thật là một ả đàn bà lẳng lơ,đà bà thật phiền phức hễ cái là khóc hắn không hiểu nổi hai tỷ muội được sinh ra chung một dòng mà lại thật sự trái ngược,tỷ tỷ lằng lơ ngu ngốc thích khóc lại không ngờ có một tiểu muội muội đáng yêu thông minh lanh lợi đến vậy,đúng là dòng máu tiện tỳ
Tại sao lại như vậy,nàng(Linh Lan) đã điều thủ hạ tay cao của mình thật ngờ lại không lấy được cái hòm,không lẽ ở đây có cao nhân,nàng đưa mắt nhìn tỷ tỷ mình và hắn,không ngờ lại bắt gặp ánh mắt thích thú của hắn
Muội muội cua ta thật bình tĩnh lạnh nhạt,nhìn hắn xem sâu trong ánh mắt ánh lên tia thích thú đó sao
"Mọi người mau ra khỏi đây ngay nếu không muốn bị như a hoàn này" giọng nói thật bình tĩnh cao ngạo
Hảo muội muội của ta không đến nỗi ngu ngốc,bích ngự độc muội muội của ta cũng biết
Đám a hoàn nhao nháo lên dìu phụ thân và phu nhân ra khỏi phòng còn mình nàng và hắn và muội muội
"Chúng ta cũng đi thôi công tử"nàng dựa vào ngực hắn
"Tỷ tỷ và huynh đài cứ ra trước ta sẽ ra sau,ta còn phải đem xác của tứ nương ra,tỷ tỷ ta yếu ớt nên khi nhìn thấy tứ nương tỷ tỷ ta sẽ khóc ngất lên mất" muội muội gương mặt lãnh dạm cương quyết nhìn tỷ tỷ (nàng) lo lắng ánh mắt hướng hắn
"Ta sẽ không bỏ nàng"hắn cương quyết nhìn muội muội
Hắn vừa dứt lời thì nàng bị hăns chưởng ra xa,hắn phi tới ôm lấy muội bay ra ra khỏi phòng,phong cảnh lúc này thật phong hoa tuyết nguyệt đầy lung limh
"Bùm" ngay sau lưng họ là căn phòng vỡ nát không còn hình thù chỉ còn cát bụi,một làng gió thổi nhẹ qua cuốn đi hết bụi cát
Nàng chật vật,gương mặt dính đầy bụi bặm,quần áo thì rách nhìn nàng không khá gì cái bang
Phần chân bị thương làm nàng khó di chuyển
Nàng cười khổ,phút cuối cùng nàng bị hắn chưởng bị thương ,làm nàng có chút chật vật,kế hoạch của nàng gần thành công rồi không ngờ đến hắn lại làm một việc ngoaì dự tính,xém nữa cái mạng này tiêu rồi.
Nàng đưa tay mở bao vải,bên trong là một cái hòm và vàng bạc châu bâu,ánh mắt nàng đầy ý cười"ây da dù sao cũng không tốn công sức hy sinh nãy giờ của nàng
"Tính tham lang như thế thật không tốt" một ông lão bận hắc y từ trên cây xuất hiện,nàng bị dọa cho hết hồn rồi ngướt mắt nhìn lão
Trong tưởng tượng lúc này của nàng ông lão như một tên gian sảo cướp của giết người....
(Vivi:lão bạch tuột tội cho ngươi quá
Bạch tuột: *cầm đao*nhìn ta giống kẻ xấu lắm sao)
"Bé con đừng nghĩ bậy không con heo sẽ ăn thịt con đó"y nhân lão nhìn nàng khuyên nhủ
"Có trẻ nhỏ mới tin" nàng bật cười
"Chân con bị thương rồi nhận ta làm sư phụ ta sẽ cứu chữa cho con" y nhân lão nhìn nàng với ánh mắt triều mến
"Ta không cần" nàng lạnh nhạt nói
"Vậy ta sẽ dạy võ công cho con nếu con nhận ta làm sư phụ?thế nào đủ hấp dẫn con chưa?" y nhân mai lại tiếp tục dụ dỗ
"Có thật là ông sẽ dậy con võ công không?"nàng ánh mắt long lanh như cẩu con nhìn y nhân lão
"Gọi ta là hắc lão hay hắc lão sư phụ à không cái này không cao ngạo lắm....thôi con cứ gọi ta là sư phụ"
(Vivi: ngàn chấm-_-)
#tuyếtbăng(mình cũng chưa định hình được np hay 1vs 1 nữa,nhưng theo lúc ban đầu là 1 vs 1 nha^^)