"Khương Nam, nếu một người trong nhóm đến nơi thì cũng có thể giành được hạng nhất.
"
Khương Nam phì cười, tưởng rằng hắn ta vẫn đang coi thường mình, dùng ngón tay chỉ lên đỉnh núi, ánh mắt nhìn hắn ta có chút khinh thường: "Vậy thì anh cứ ở dưới chân núi chờ tôi lên giành hạng nhất đi.
"
"Khương Nam.
" Cố Bắc Hàn nhấn mạnh giọng gọi tên cô, đột nhiên cười lạnh: "Cô không lên được đâu.
"
Khương Nam cảm thấy hắn ta có chút không bình thường, nhớ lại trong cốt truyện gốc, nguyên chủ nghe hắn ta khuyên nên không đến tham gia chương trình này, sau đó hắn ta lập đội với Cao Lộ giành được hạng nhất, trong quá trình đó Cao Lộ bị đá mài trên vách núi nhiều lần nhưng hắn ta đều không quan tâm mà chỉ kéo cô ta đi tiếp.
Cố Bắc Hàn không chỉ lạnh lùng với nguyên chủ mà còn lạnh lùng với tất cả mọi người, người hắn ta yêu chỉ có chính hắn ta thôi.
Cho nên muốn đánh bại hắn ta thì phải cướp đi thứ hắn ta coi trọng nhất.
Sự nổi tiếng.
Ánh mắt Khương Nam không gợn sóng, quay đầu đối mặt với ngọn núi hùng vĩ, cô giơ hai tay lên, đã chuẩn bị sẵn sàng.
Huấn luyện viên giơ súng lên, miệng đếm từ một đến mười, lúc này Cố Bắc Hàn đã chuẩn bị sẵn sàng để Khương Nam giữ vị trí cuối cùng, như vậy toàn mạng sẽ cho rằng Khương Nam kéo chân mình, từ đó càng ghét cô hơn.
Cho nên Cố Bắc Hàn cố ý đợi đến khi huấn luyện viên bắt đầu đếm ngược mới "Phát hiện.
" khóa an toàn của dây thừng bị hỏng.
Hắn ta còn chưa kịp nở nụ cười đắc ý thì đã thấy ánh mắt Khương Nam từ ngạc nhiên chuyển sang kiên định.
Chỉ trong chốc lát, lòng hắn ta đột nhiên run lên, chẳng lẽ Khương Nam không có dây an toàn mà vẫn muốn leo?
"Mười"
"Chín"
"Tám"
"Bảy"
!
Khương Nam nhìn chằm chằm đỉnh núi, mãi đến khi huấn luyện viên đếm đến ba chữ cuối cùng, Cố Bắc Hàn mới nghe thấy cô nói một câu.
"Anh thật đê tiện.
"
Cùng lúc đó, huấn luyện viên hét lớn: "Một"
Ngay sau đó, cùng với tiếng còi "Xoẹt", các thành viên trên sân lập tức bắt đầu leo núi.
Cố Bắc Hàn giơ tay lên, sắc mặt nghiêm trọng: "Báo cáo, khóa an toàn bên tôi có vấn đề!"