Hộp đêm nằm ở nơi sầm uất nhất trong thành phố, cả một tòa nhà ba mươi tầng đều thuộc quyền sở hữu của hộp đêm này, Khương Nam nhìn người xếp hàng bên ngoài, không khỏi nghi ngờ đây là nơi tụ tập kín.
Bỗng Khương Nam nhớ ra trong nguyên tác có nói đây là nơi tụ tập của khu nhà giàu, với thân phận của cô thì hẳn phải có một thẻ vip, cô vô thức lục tìm trên người mình.
"Em làm gì vậy?" Tô Dương cẩn thận dùng khẩu trang che kín mặt cô, tránh để người khác nhận ra.
"Thẻ của em đâu.
"
Tô Dương móc thẻ ra: "Đừng tìm nữa, ở chỗ chị này.
"
"Chị Tô, chị tốt quá, cái gì cũng giúp em.
"
"Ờ.
" Tô Dương chậm rãi đưa thẻ cho nhân viên bảo vệ ở cửa, chậm rãi kéo Khương Nam đi vào, bổ sung thêm: "Ông nội em lén đưa cho chị đó, sợ em làm mất.
"
"Em có vô dụng thế không?"
"Em không tự ý thức được hả.
"
Khương Nam:!
Không được không được, chị Tô là người nhà, ngoài việc hay chửi bới và hơi bạo lực thì cô ấy không có khuyết điểm gì.
Thẻ vip của Khương Nam quả thực rất hữu dụng, chỉ cần đưa cho nhân viên phục là được mời vào phòng riêng, trên lối đi, những ánh sáng rực rỡ đan xen nhau, Khương Nam cong ngón tay lại, vì kinh nghiệm chiến đấu lâu năm, cô hơi nhạy cảm với nguồn sáng.
Nhân viên phục vụ dẫn họ đến phòng 1007, lật ngược biển số ở trên, lập tức khung cửa xung quanh lấp lánh ánh sáng bảy màu.
"Mời vào.
" Nhân viên phục vụ đẩy cửa ra, cúi người mời họ vào.
Và ân cần bổ sung thêm một câu: "Xin hãy gọi món có trong thực đơn, nếu có yêu cầu gì khác, xin hãy bấm máy chủ để gọi tôi, chỉ cần bấm số phòng là được.
"
Đối mặt với dịch vụ chu đáo, Khương Nam dừng bước ở cửa, quay đầu nói thẳng với nhân viên phục vụ: "Hay là anh tắt hết mấy cái đèn này đi.
"
Tô Dương:!
Nhân viên phục vụ:!
Tiểu Trần: Thực ra tôi cũng đồng ý nhưng không ai lên tiếng, tôi không dám nói.
Nhân viên phục vụ ngượng ngùng cười, có chút khó xử nói: "Hình như không được, đây là đèn do ông chủ chúng tôi thiết kế, cũng là nét đặc sắc của Thịnh Đô chúng tôi, sau mười giờ tối sẽ có chương trình đặc biệt, lúc đó cô có thể kéo rèm cửa ra thưởng thức.
"