Nữ Đặc Công Xinh Đẹp Xuyên Tới Bạo Hồng Giới Giải Trí


"Vẫn như cũ, bít tết, rượu vang đỏ.

" Nói xong, Tô Dương nói với Tiểu Trần: "Cậu xem cái vẻ không đáng tiền của cậu kìa, có phải bà đây chưa từng dẫn cậu đi ăn đồ ngon đâu.

"
"Nhưng chị Tô chưa từng dẫn em đến đây mà.

" Tiểu Trần còn chưa nói hết lời, liền vội vàng kêu lên một tiếng, chạy đến chỗ cây đàn piano, giơ điện thoại lên tự sướng điên cuồng: "Chết tiệt!! Em đã từng thấy cây đàn này trên mạng rồi, hình như là của một nữ hoàng, lúc đó được nâng lên đến hơn ba mươi triệu thì phải, má ơi, ông chủ này giàu quá, lại còn đặt một cổ vật như vậy trong phòng riêng.

"
Khương Nam không để ý đến điều này, thậm chí còn không thèm nhìn cây đàn piano, cô cảm thấy những thứ viển vông này còn không bằng những thứ ăn được và dùng được.

Ngón tay lướt trên thực đơn, cô gọi cho Tô Dương một phần bít tết ngon nhất ở đây và rượu vang đỏ Lafite năm 82, ngẩng đầu hỏi Tiểu Trần đang vô cùng phấn khích: "Cậu có muốn ăn giống chị Tô không, Tiểu Trần?"

Tiểu Trần gật đầu: "Cảm ơn Nam Nam.

"
Tô Dương bĩu môi: "Nên để nó đói bụng, cho nó biết mặt.

"
Nói là nói vậy nhưng Tô Dương vẫn ném điện thoại của mình ra: "Này, điện thoại của chị chụp đẹp hơn, nếu muốn đăng lên vòng bạn bè thì chụp cho đẹp vào.

"
Tiểu Trần cười khúc khích, ngượng ngùng gãi đầu, thực ra hắn ta chỉ kém Tô Dương năm tuổi, chàng trai hai mươi sáu tuổi cao hơn Tô Dương nửa cái đầu nhưng mỗi lần đối mặt với cô ấy lại sợ đến không dám ngẩng đầu.

"Cảm ơn chị.

"

Sau khi Khương Nam nhấn nút gửi, một giọng nói máy móc vang lên.

[Gọi món đã xong, xin hãy kiên nhẫn chờ đợi.

]
Bốn mươi phút sau, hai nhân viên phục vụ mặc đồng phục đầu bếp đeo khẩu trang đẩy xe nhỏ vào.

Tô Dương ngơ ngác nhìn hai chiếc xe nhỏ chất đầy ắp trước mặt.

Tiểu Trần: "Nam Nam, chị ăn lẩu ở đây à?"
Tô Dương: "Tất cả những thứ này đều là em gọi sao?"
Khương Nam chỉ huy họ nhấc chiếc bếp điện từ đặt lên chiếc bàn trà cổ màu trắng tinh, cười rạng rỡ: "Cũng không cần phải khoa trương như vậy.

"
Thực ra Khương Nam chỉ muốn ăn một nồi lẩu, vừa khéo trong thực đơn lại có, mặc dù lượng bán ra trong tháng là không nhưng cô vẫn rất muốn nếm thử hương vị.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận