*定妆照/ Dìngzhuāng zhào/: Ảnh trang điểm, còn được gọi là ảnh tạo hình, là những được chụp bởi các diễn viên sau khi họ đã hóa trang cho một vai diễn.
(Ai biết cách gọi đúng thì chỉ mình với ạ)
Lúc này Lôi Bân đổ mồ hôi như mưa, nếu biết trước sẽ không nói dối làm bừa như này.
Lôi Bân tiến tới kéo tay áo Bùi Sở: "Thân ái...!em, em nghe anh giải thích."
Bùi Sở lườm hắn 1 cái, hất tay Lôi Bân ra tiến về phía trước.
Mặt khác, nam diễn viên trung niên đang sến sẩm mở chế độ "giở trò lưu manh", duỗi chân trước mặt Đồng Đồng.
Đồng Đồng dùng tóc mái che mắt, nức nở vài lần rồi chuẩn bị ngồi xổm xuống...
Một giây trước khi quỳ xuống, cả người Đồng Đồng đã bị Bùi Sở kéo cánh tay lôi dậy, nam diễn viên trước mặt cũng phát ra tiếng kêu thảm.
"A-----"
Bùi Sở bình tĩnh giẫm lên bàn chân đang duỗi ra của nam diễn viên trung niên kia, không hề có ý định buông ra.
Sự buồn ngủ của tất cả mọi người có mặt đều bị đánh thức bởi cảnh này.
Bùi Sở kéo Đồng Đồng ra phía sau mình, sau đó từ trên cao nhìn xuống người đàn ông này.
Cô nheo mắt cười, nhưng giọng lại lạnh như băng nói: "Trương lão sư, có muốn tôi giúp anh buộc dây giày không?"
Bùi Sở buông hắn ra, thu chân lại, 2 tay bỏ vào túi áo đứng đó.
Nam diễn viên trung niên gọi là Trương Trung Toàn, ỷ vào địa vị của mình lớn, chuyện này đã xảy ra không biết bao nhiêu lần.
Đối diện với ánh mắt của Bùi Sở, Trương Trung Toàn nhất thời không nói nên lời, nửa ngày hắn không nói ra đoạn sau.
Trong cơn tức giận, hắn hung ác lên tiếng: "Bùi Sở! Cô cũng chỉ là một người hết thời thôi, không phải sau đó cô không muốn lăn lộn trong giới sao?"
Bùi Sở giễu cợt, cúi xuống thấp giọng nói: "Anh nghĩ mình là ai, thật sự cho rằng chính mình nhịn được nửa ngày sao?"
Nói xong, Bùi Sở đứng thẳng người, lên tiếng trở lại bình thường: "Em biết Trương lão sư đại nhân đại lượng, Đồng Đồng cũng xin lỗi rồi, chúng ta đi trước nha."
Đồng Đồng lau nước mắt, nhỏ giọng nói: "Chị Bùi, em không sao, chị, chị không cần..."
"Em nghĩ chịn sẽ nuốt trôi cơn giận? "
Có vẻ như...!không hẳn vậy.
Dù sao Bùi Sở nổi tiếng là người nóng tính trong giới.
Bùi Sở kéo Đồng Đồng đến tận phòng hóa trang, khi đi ngang qua Lôi Bân cô chợt dừng lại.
Cô nghiến răng, nhìn Lôi Bân: "Còn có lần sau, anh trực tiếp cút đi."
Lôi Bân không dám thở mạnh, vừa định cãi lại thì người đã đi xa.
.............
Bởi vì lần này trang điểm đã cố định, một số diễn viên đóng vai chính quan trọng đều ở cùng một phòng hóa trang, thuận tiện cho thầy trang điểm và trông coi kiểm tra quần áo.
Tính cả cô ấy trong phòng hóa trang, có tổng cộng ba diễn viên chính.
Nam chính là tiểu sinh phái thực lực Lương Hằng Nghị, người còn lại hiển nhiên là luôn đóng vai "chị họ tốt" Văn Tuyết Thiến.
Khi Lương Hằng Nghị nhìn thấy người tới, mắt đều phát sáng.
Đều nói Bùi Sở là đỉnh cao của làng giải trí, được mệnh danh là nữ thần, hôm nay nhìn thấy người thật quả là danh bất hư truyền.
"Bùi sở đúng không, xin chào, tôi là Lăng Hằng Nghị."
Bùi Sở nhàn nhạt gật đầu: "Xin chào."
Sau khi ngồi xuống, Văn Tuyết Thiến mỉm cười nói, "Tiểu Sở, thật là trùng hợp.
Đây là lần đầu tiên chúng ta đóng phim cùng nhau, hy vọng hợp tác vui vẻ."
Cô kéo khóe miệng nhìn cô ta: "Chỉ hy vọng là như vậy."
Thấy bộ dạng không thèm quan tâm của Bùi Sở, Văn Tuyết Thiến 1 bụng tức giận.
Cô ta cố tình để lộ chiếc nhẫn trên ngón áp út của mình, nói, "Tiểu Sở, chị nghĩ em hiểu rõ Cảnh Chu, gần đây anh ấy có đề cập với chị, bảo chị giúp em trong giới.
Có điều, mẹ Cảnh Chu giục chị quay xong thì chuẩn bị mang thai, em cũng biết, lo nghĩ nhiều không tốt...!"
Bùi Sở không còn gì để nói: "Chị muốn nói cái gì?"
Ai biết Văn Tuyết Thiến nở nụ cười, nghiêng người kề sát nói:" Chị không quan tâm em câu dẫn kim chủ nào, xóa bỏ ý nghĩ câu dẫn Cảnh Chu cho chị càng sớm càng tốt!".