Nữ Giả Nam Ở Thời Mạt Thế


Trong tiềm thức, Kiều Yên che mông lại, khóc không ra nước mắt.

Ký túc xá này cô có nên tiến vào hay không? Cô sững sờ tại chỗ, không chú ý tới thẻ trong tay cũng chưa có quẹt mở cửa.

“Yên tâm, tôi không có hứng thú với mông.

”Một giọng nói lạnh như băng vang lên bên tai cô.

Trong lối đi chật hẹp lại tối tăm, cô bị tiếng nói bất thình lình làm cho cả người run lên, nhìn kỹ lại, cánh cửa bên cạnh cô có một người đàn ông đang khoanh tay đang đứng, người đàn ông đẩy cửa ra, ánh sáng trong phòng chiếu ra hành lang.


Lúc này cô mới thấy rõ con số trên cửa, 1022, mượn ánh sáng, cô lại kiểm tra số trên thẻ, thì ra đây mới là ký túc xá mà cô được phân vào.

Cô thở phào nhẹ nhõm, may quá may quá, trời cao phù hộ, bạn cùng phòng của cô không phải là gay.

Hắn biết mình có bạn cùng phòng mới, nên cố ý đứng ở cửa chờ cô sao?Kiều Yên đi theo vào, đóng cửa lại, người đàn ông lập tức lên giường nằm, chỉ để lại cho cô một cái lưng.

Kiều Yên: “…”Tuy rằng lạnh lẽo buồn tẻ, cũng rất, khá tốt rồi, so với ở bên cạnh đã tốt hơn nhiều rồi.

Ký túc xá là một căn phòng dành cho hai người, bài trí đơn giản, hai giường đơn, nhìn rất sạch sẽ, cạnh cửa sổ có kê một chiếc bàn gỗ tròn, hai chiếc ghế đặt ở hai bên đối diện nhau.


Cô nhìn xung quanh, hừm, không có nhà vệ sinh.

Ba giây sau, cô mới phản ứng lại, không có nhà vệ sinh???Không có nhà vệ sinh?!!Không có phòng tắm đơn thì thôi, còn không có nhà vệ sinh?!! Linh hồn của Kiều Yên nổ thành pháo hoa, nằm rải rác trong phòng tắm xa hoa của Kỳ Dã.

“À ừm.

”Cô lúng túng tìm từ để nói với bạn cùng phòng: “Xin hỏi một chút, phòng vệ sinh ở đâu ạ?”“Ra ngoài, rẽ phải đi thẳng qua khu nghỉ ngơi, đi đến cuối đường rồi rẽ phải lại đi thẳng, rẽ trái nữa là tới.

”Hắn vẫn quay lưng lại với Kiều Yên, giọng nói lạnh lùng.

Kiều Yên mở to hai mắt, chắc không phải hắn đang chơi trò vè đọc nhịu* đó chứ?*vè khó đọc, nên dễ líu lưỡi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận