“Biết ta?” Giọng của Kỳ Dã bị chi phối dưới dục vọng, khàn khàn trầm thấp, “Rốt cuộc ngươi là ai?”
Diện mạo này dương như hắn đã gặp ở đâu rồi, nhưng trong căn cứ này tại sao lại có một cô gái như vậy chứ?
Não bộ dưới sự ảnh hưởng của nồng độ cồn cao khiến hắn mất đi rất nhiều khả năng phân biệt, hắn chỉ biết trước người là một mỹ nhân tuyệt sắc, nhưng không sao, năng lực của các phương diện khác của hắn không bị ảnh hưởng.
“Không có việc gì, bất luận ngươi là ai, chắc chắc sẽ bị ta đυ.
.
”
Ánh mắt hắn đều bị dục vọng nhuộm đỏ, ánh mắt sâu thẳm không thấy đáy, nhếch môi cười, kề sát vào bên tai Kiều Yên, đôi môi mỏng tàn nhẫn thốt ra mấy chữ, “Sau này cũng sẽ bị ta đυ.
.
”
Tiếp theo, bàn tay to của hắn bắt lấy hai tay Kiều Yên, đặt chúng lên vách tường phía trên Kiều Yên.
Hai bộ ngực vừa to vừa trắng của cô cứ như vậy vểnh lên trắng trợn ở đó, “Buông tôi ra, Kỳ Dã đồ khốn nạn này!”
Kiều Yên giơ một chân lên muốn đá về phía hạ bộ của Kỳ Dã, nơi đó đã dựng lều trại cao vút.
Chân vừa nhấc lên, đã bị chân hắn kẹp lấy, môi hắn gợi lên độ cong quyến rũ động lòng người, vừa dâm tà vừa dâm dục, “Ừ, đồ khốn nạn sắp đυ.
em đây.
”
Hai tay Kiều Yên bị ép phải giơ lên, chân lại bị kẹp lấy, cô chỉ có thể khuất nhục ưỡn bộ ngực run rẩy lên.
Bởi vì giãy dụa, bộ ngực lớn của cô lắc lư ra làn sóng vú mê người, phần đỉnh của vùng thịt trắng như tuyết điểm xuyết một chút đỏ tươi, đong đưa trái phải từ trên xuống dưới, ánh mắt Kỳ Dã càng trở nên u ám hơn.
Hắn tiến đến gần cẩn thận quan sát, vươn đầu lưỡi liếm phần thịt trên ngực đang nhảy nhót, hít hương thơm của thiếu nữ thật sâu, sau đó ngậm lấy phần đỉnh đỏ tươi của cô một cái, dùng sức mút.
“Á——” Núm vú chưa bao giờ bị người khác chạm vào giờ lại bị một người đàn ông cường tráng gần như xa lạ ngậm vào trong miệng như vậy.
Kiều Yên vừa khuất nhục vừa sợ hãi, núm vú truyền đến từng trận khoái cảm xa lạ khiến cô không thể không cắn khóe môi, không cho mình phát ra bất kỳ âm thanh nào.