Nữ Giả Nam Ở Thời Mạt Thế


Cô theo phản xạ bị dọa chảy ra nước mắt, ánh trăng ló ra từ khe cửa cho thấy dáng vẻ đẫm nước mắt của cô, hơn nữa mái tóc ướt dính vào một bên mặt như bị chó gặm, giống như một con chó con bị chủ nhân vứt bỏ.


“Vào đi.



Tùy Dương lạnh lùng đẩy cửa mở ra hoàn toàn.


Kiều Yên vừa tắm xong đã bị cưỡng hiếp, bị Kỳ Dã giày vò muốn chết, đây lại là lần đầu tiên của cô, thể xác và tinh thần bị thương, vốn đã thảm thiết vô cùng, nghĩ nhiều đối sách như vậy, đầu óc cũng gần như ngừng hoạt động.



Nửa đêm đi ra ngoài còn bị bạn cùng phòng mới bắt gặp, cô là một cô gái xinh đẹp, ở thời hiện đại chưa từng trải qua chuyện như thế này, thật là tủi thân quá đi.


Đầu óc không thể vận chuyển được, cpu sắp cháy luôn rôi, đóng cửa lại, cô quyết định nói thật, “Tôi đi tắm…” Nói đến một nửa, cô lại dừng lại.


Không được, cô không thể giải thích rằng mình đi tắm được, cho dù nguyên nhân là ngại ban ngày phòng tắm bẩn cũng không được, cô chẳng quen thân người bạn cùng phòng này, lỡ như ngày mai Kỳ Dã không biết xấu hổ đi tìm người, nói không chừng Tùy Dương sẽ bán đứng cô.


Thế nên cô bẻ lái sang chuyện khác, “Giặt, quần áo.




Trong bóng tối, hắn thấy rõ ràng biểu cảm chột dạ của cô, “Nơi này không có nước thấy bất tiện, nên tôi mới đi…”

Còn chưa bịa xong lý do, đã nghe một tiếng lạch cạch, đèn trong phòng bị bật lên, bộ dáng chật vật của cô bị phơi bày không chỗ nào che giấu.


Cô lại không quá giỏi nói dối, những lời nói dối nhảm nhí và bịa đặt lung tung này càng làm khó cô, cô cúi đầu thật thấp, mặt nóng bừng không dám nhìn thẳng vào hắn.


Bóng dáng cao lớn của Tùy Dương tạo ra một cái bóng lớn trên mặt đất trước mặt cô, không biết vì sao, khi không nhìn thấy diện mạo của hắn, chỉ nhìn một cái bóng, cô cảm thấy rất ngột ngạt.


Quần áo ướt trong tay bởi vì chủ nhân chưa kịp vắt khô, rơi tí tách xuống đất, âm thanh khiến người ta phiền não.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận