Nữ Hán Tử Xuyên Qua Làm Ác Bá

Tuy mấy ngày nay Đinh Gia Hòa làm việc rất tùy ý, nhưng kỳ thật cũng không quá phận lắm, trên thực tế, có đầy người ở đây còn làm quá phận hơn so với nàng mà.

Uống rượu, bài bạc, thua hết gia sản còn về đánh phu lang, không muốn dưỡng mẫu phụ thì đuổi lão nhân ra khỏi nhà cho họ tự sinh tự diệt, cả ngày chỉ biết trộm cắp gây tai họa làng xóm… 

Huống chi đối với người như vậy, mọi người cũng chỉ nghị luận nhiều hơn một vài câu mà thôi, thậm chí bởi vì đa phần những người này thường rất hung ác nên người trong thôn còn kiêng dè không dám đắc tội với bọn họ. So sánh với những việc nàng làm cũng chả bằng một góc của họ. Nhưng hiện tại…Đinh Thành Tài dẫn theo sai nha đến đây là muốn làm gì?

Đinh Gia Hòa đề phòng nhìn Đinh Thành Tài một cái, nhưng tính nàng từ trước tới giờ chưa ngán ai, nàng không làm việc đáng hổ thẹn, cớ gì phải lo. Đã binh đến tướng chắn, nước đến đất chặn, người đều đến đây, nàng cũng không tất yếu trốn tránh.

Một tay xách hai con cò, một tay cầm gậy trúc, Đinh Gia Hòa bỏ xa hai người Đinh Thành Tài và Thẩm Minh Phi ở đằng sau, dẫn đầu đi về Đinh gia.

“Đại tỷ ngươi, thoạt nhìn không dễ chọc rồi đây.” Cả hai đứng rất gần nhau, Thẩm Minh Phi nhếch môi nói với Đinh Thành Tài.

“Cũng bất quá là thứ chân đất, Thẩm tỷ đã xuất mã, nhất định có thể trấn áp được nàng ta.” Đinh Thành Tài lập tức thuận thế nịnh nọt Thẩm Minh Phi một phen.

“Tất nhiên.” Trên mặt Thẩm Minh Phi hiện lên vẻ đắc ý, lại chép miệng nói: “À, con gà nướng hôm qua thật sự rất ngon.”

“Thẩm tỷ, tối nay chúng ta lại đi ăn!” Đinh Thành Tài cười nói.

Ở huyện Hà Thành có điếm gà nướng, bởi vì công đoạn chế biến món gà nướng rất cầu kỳ, hương vị gà nướng ra vô cùng thơm ngon, đương nhiên giá cả cũng không rẻ chút nào, bất quá lúc này là thời điểm tốt để làm thắt chặt quan hệ, Đinh Thành Tài luôn rất rộng rãi chi tiền. 

Ba người đi về phía thôn, trên người Thẩm Minh Phi mặc phục sức sai nha nên khiến không ít người ghé mắt, cũng bởi vì nàng ta mặc phục sức sai nha, cho nên cũng không có ai dám tiến lại chào hỏi.

Không tới một hồi, bọn họ đã đi tới Đinh gia.

“Tam nhi, con trở lại! Vị đại nhân này, con mau mời vào!” Nhìn thấy Đinh Thành Tài và Thẩm Minh Phi, trên mặt Đinh lão liền lộ vẻ vui mừng hòa ái, nhưng khi vừa nhìn thấy Đinh Gia Hòa liền biến thành đắc ý và chán ghét.

Rất rõ ràng, những người hôm nay muốn làm chuyện tốt! Trong lòng Đinh Gia Hòa vừa dâng lên ý nghĩ này, liền nghe được Đinh Thành Tài nghiêm mặt nói: “Đinh Gia Hòa, ngươi mau quỳ xuống trước mặt mẫu phụ!”

Chậc! Nàng đoán đúng rồi… 

Đinh Gia Hòa nhướng mày nhìn hướng Đinh Thành Tài, nhưng không có quỳ xuống.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui