13 năm trước tại một ngôi biệt thự xa hoa
- Ra khỏi nhà, cô không còn tư cách để ở trong căn nhà này, cả mày nữa.- Người đàn ông tuấn tú lạnh lùng nói, bên cạnh ông ta là một người phụ nữ và một đứa bé gái trạc tuổi nó , bà ta tỏ vẻ yếu đuối nhưng nó đã thấy được sự gian xảo trên gương mặt bà ta, bà ta- Huỳnh Ngọc Lan Hương- tình nhân papa nó, người đã phá đi cái hạnh phúc gia đình nó. Ông lạnh nhạt xô mẹ và nó ra khỏi phòng khách.
Ông ta đuổi nó và mẹ nó ra khỏi nhà để bà ta có thể ở lại, nó không gào khóc hay la lối như những đứa trẻ khác, nó nhếch mép đứng lên đỡ lấy người mẹ đang khóc của mình và lạnh lùng nói:
- Trần Bảo Thiên Hưng, ông nhớ kĩ hành động này của ông, Trần Ngọc Bảo Nhi tôi không có người cha như ông, tôi hận ông.
- Tao nhớ kĩ để xem con nhãi ranh như mày có thể làm được gì- Ông cười lớn vẻ mặt hung ác nhìn nó nhưng trong lòng lại nhói lên nỗi đau, nó đang lạnh lùng nhìn ông với sự căm ghét, đứa con gái vô lo của ông đâu rồi nhưng đó chỉ là một thoáng xẹt qua, ông cảm thấy kinh ợ và lo lắng, một đứa con gái chỉ mới 5 tuổi không thể nói ra được những điều như thế.
-Ông cứ chờ đó, Trần Ngọc Bảo Nhi tôi sẽ báo thù- Giọng nói nó khàn khàn như quỷ giữ vang vọng khắp nhà
Nó bước đến trước mặt bà ta và một tiếng "Chát" chói tai vang lên, nó tát bà ta thật mạnh và nói:
- Cái giá đầu tiên phải trả cho bà vì đã hành hạ mẹ tôi.
Không nói thêm, nó cùng mẹ bước ra khỏi phòng thì thấy anh trai đang tìm nó, anh ôm nó vào lòng và thì thầm:
- Tìm đến Lâm Gia và nhờ họ giúp em nhé, để anh sai người chuẩn bị xe ẹ và em, 2 năm sau anh sẽ đến đón em đến Pháp cùng với Yun.
- Dạ- Nó cũng ôm anh, anh luôn là điểm tựa cho nó mà, anh luôn là người thương yêu nó nhất.