Nữ Hoàng Của Băng

-Chào mừng con đã trở về, Bảo Nhi, Yun lại đây với ông nào.....-ông của nó nói với vẻ hiền từ và có phần nghiêm nghị. Ông nó năm nay cũng đã gần 60 rồi, nhưng vẫn còn rất minh mẫn.
- Dạ- nó cười nhẹ, trong trí nhớ của nó thì ông và bác hai nó là người thuowg yêu nó nhất, lúc papa nó nói chuyện muốn li hôn với mama nó ông đã không đồng ý vì anh em nó còn quá nhỏ, cần người mẹ để chăm sóc, cần một gia đình đầm ấm
- Cháu tôi, cháu tôi đây mà, ông nhớ hai đứa lắm- ông xúc động nhìn hai đứa trẻ xinh đẹp đứng trước mặt mình mà không kìm được nước mắt- Nhi à, con càng lớn càng xinh đẹp giống hệt mẹ con mà, còn cả Yun nữa, càng lớn càng xinh, gả cho thằng Bảo Minh là được rồi.
- Ông nội, có cháu gái thì quên luôn cả con, oa, oa, con không chịu ông nội bất công quá= Bum la hét ầm ĩ khiến ông cười
- Cái thằng nhóc này, làm như trẻ con không bằng, lại đây với ông- Ông cười hiền hậu
- Ông nội, con đến rồi- Jun tươi cười bước vào chào ông rồi quay sang nó- giỏi lắm, chạy lung tung khiến anh tìm muốn chết luôn à- rồi tiện tay nhéo má nó 1 cái.
- A...a..a.., đau quá anh là đồ nhẫn tâm phản đối bạo lực nha!!!-nó nói rồi quay sang giả bộ khóc lóc khiến cho 3 đường hắc tuyến xuất hiện trên khuôn mặt 5 người với 2 lí do:
1. Đứa lăn lộn trên giang hồ như nó mà biết đau á!??
2. Phản đối bạo lực vậy mà lần trước đứa nao đã nói "Ai giám chống đối chúng ta thì phải làm cho nó sống không bằng chết rồi giết nó, chết vài người chả sao vài chục người cũng chả có gì, vài trăm người rồi cũng sẽ có cách để bù lại cho nên giết được thì giết, không giết được thì tìm cách mà giết nên nhớ thà giết lầm còn hơn bỏ sót...."thật là quá giả nhân giả nghĩa.

- Ônf ào quá đi nhóc- Bảo tiện tay, vò vò đầu nó rồi tug hết cả lên
- Bớt nhoi đi, định quậy cho banh cái nhà này- Nguyên cốc đầu nó
- Ông nội, anh hai, hai người kia ức hiếp Nhi- nó chạy lại òa khóc, mắt long lanh
- Nguyên, Bảo, hai anh....nói đúng lắm- Bum nín cười dưa ngón cái lên
- Đừng trêu con bé nữa- ông nội xoa đầu nó
- Dạ- cả đám đồng thah rồi cười vang
-Papa/ ông nội, con đến rồi- hai mẹ con Dani đồng thanh
- Ai cho các người bước chân vào nhà này chứ, tình nhân như cô mà cũng có đủ tư cách bước vào nhà tôi ư, con dâu của tôi chỉ có một người là Bảo Nguyệt mà thôi, phu nhân của tập đoàn C.A.T này cũng chỉ có một ngườ là Bảo Nguyệt mà thôi, còn người như cô, mãi mãi là kẻ thứ ba phá hoại gia đình người khác, không hơn, không kém.- Ông nội nó tứ giận quát
- Papa, papa nói hơi quá rồi đó- papa nó lạnh giọng, lễ phép nói
- Qúa lời??? Ta cứ nghĩ đến việc con bé yếu ớt cùng cháu gái ta đuổi ra khỏi nhà là ta tức đến chết rồi, cái tập đoàn này do một tay con bé vực dậy lúc suy yếu, do một tay con bé làm nó phát triển ấy thế mà mày lại nhẫn tâm đuổi con bé đi rồi lại rước cái thứ ăn bám thấp hèn giả tạo đó về đây hay sao? Nếu thích thì cứ ôm khư khư lấy cái con tình nhân khốn khiếp của mày và ta nói luôn là nếu mày không bằng lòng với cách đối xử của ta với con tình nhân của mày thì mày hãy rời khỏi Trần gia với ả tình nhân cùng với đứa con ngoại tộc của mày đi!!!-ông tức giận nói.
-Ba à Dani có cùng huyết thống với chúng ta mà-papa nó nói gượng gạo
-đối với ta chỉ có Bảo Nhi cháu gái của ta thôi!!!-ông nói kiên quyết.
-Ông ơi, dù dì Lan Hương là tình nhân của papa con dù Dani đối với ông là đứa ngoại tộc dù họ có phá đi tuổi thơ con dù họ có phá đi vườn hồng xinh đẹp của mẹ con khổ công trồng biết bao nhiêu năm dù họ có cướp mất đi người mẹ thân yêu của con, lấy đi hạnh phúc gia đình vốn có cùa con làm anh em chia cắt bao năm qua nếu không nhờ Lâm gia thì con đã chết bên ngoài đi chăng nữa thì trên danh nghĩa họ vẫn là mẹ kế và đứa em ngoài giá thú của con mà- Nhi vừa nói vừa nấc, đôi mắt rưng rưng buồn bã gục đầu vào lòng Jun nức nở nói.
- Cái gì còn cả vườn hồng khổ công của mẹ con mả cũng phá đi à, thật là quá đáng, vậy mà họ còn dám vác mặt đến đây à, người đâu mang 2 mẹ con ả tình nhân này ra ngoài!!!!- Ông, Bác hai,Bác tư đồng thanh nói.
- Vâng-một đám vệ sĩ bước vào và lôi 2 mẹ con nhỏ Dani đi
Jun cười nhẹ thì thầm vào tai Rose nói -em giỏi thật đấy làm mẹ con họ bị đuổi đi rồi , lau nước nhỏ mắt đi!

-Haiz...- vậy mà cứ tưởng là lừa được anh luôn rồi chứ!- Nhi cười nói
-Thôi hôm nay là ngày vui nên chúng ta bỏ hết chuyện buồn thoi, nhập tiệc nào!!!- Bum hào hứng nói
- Vào trong đi mấy đứa- ông nội nó hào hứng vỗ tay
Bữa tiệc chào mừng nó về được chuẩn bị rát kĩ lưỡng, tạo cảm giác ấm áp, thoải mái nhưng cũng không kém phần xa hoa, sang trọng, rượ vag là loại quý hiếm nhát, các món ăn cũng do những đầu bếp giỏi nhất trên thế giới chuẩn bị, vậy thôi cũng hiểu ông cưng chiều và thương yêu đứa cháu gái này như thế này rồi. Tất cả mọi thứ đuề trang trí bằng hoa hồng đỏ rực rỡ, loại hoa mà cả nó và mẹ cùng yêu thích/
- Ăn nhiều một tí, con có vẻ ốm lám đó- bác hai nó dịu dàng gắp thức ăn vào cho nó
- Ăn hoài mà không mập bác ơi- nó cười
- Em ăn di, ngoan ăn nhiều vào, ốm không tốt đâu- Bum cưng chiều nhìn nó
- Ngày nào cũng uống sữa thay cơm sao mà mập lên được- Yun ngồi thêm vào, chỉ với hi vọng mọi người ép nó ăn cho có sức khỏe
- Uống sữa thay cơm, em đùa hả- Bảo, Jun, Nguyên hét lên
- Ơ..ơ em..em- rồi nó quay sang trừng mắt nhìn Yun thì tươi cười nhìn lạ nó
- Yun, Bảo Minh, Jun, Bảo Nhi, vào đây, ông có việc quan trọng cần nói- ông nội nó nói

- Dạ- 4 đứa đồng thanh
- Minh, Nhi, hai đứa mang tóc tím dúng không, đọc được ý nghĩ của người khác mỗi khi nhìn vào mắt họ, mắt tím, khi tức giận sẽ thành màu đỏ máu đúng không, cnf nữa, trên vai hai đứa có một vết bớt hình vương miện màu tím có đúng không???- Ông nó nhẹ nhàng hỏi
- Vâng ạ- hai đứa tụi nó đồng thanh
- Vậy đúng rồi, các con...các con là người kế thừa hoàng tộc Nga, mẹ con chính là nữ hoàng Nga và các con chính là hoàng tử và công chúa bị thất lạc bấy lâu.
- Đây là sự thậy sao ông?? Mẹ con mang trên người dòng máu hoàng tộc sao??- Hia anh em trố mắt ngạc nhiên
- Con hãy quay về và bảo vệ đất nước ấy đi- ông nội nó ôn tồn giải thích
- Không, con sẽ không đi, con nhất định ơhair trả thù ẹ- nó hét lên, gương mặt của mẹ lúc ấy như khắc sâu vào tâm trí nó.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận