Nó bám quần lấp ló ra từ từ, đôi môi bặm lại nhìn xung quanh! Thấy hắn nằm trên giường bất động, nó nghĩ chắc là ngủ rồi.
" Kan ơi là Kan!! Ngủ cũng phải chừa chỗ cho em ngủ nữa chớ?? "- nó than trách rồi lấy chân đá mạnh mông hắn sang một bên khiến hắn té nhào xuống giường
" Em làm cái gì vậy?? "- hắn xoa đầu từ từ đứng lên
" Đá anh!! Ai biểu chiếm chỗ của em làm chi?? "- Nó chống nạnh lên mặt nói
" Em ngon lắm!! "- hắn nhào tới đè nó lên giường
" Anh...anh muốn làm gì?? "- nó chợt hốt hoảng một hồi tra hỏi hắn, tay chân cố gắng cựa khuậy một hồi
" Em có biết rằng em đã làm mất giấc ngủ ngàn năm của anh rồi đấy!! Đền đi "- hắn chậm rãi nói rồi từ từ cúi xuống gần mặt nó
" Anh định làm gì??? Đừng nha đừng nha, em đang đến tháng, đến tháng đó nha "- nó đỏ ngượng mặt la lên, hắn chợt bật cười to rồi thở dài ôm nó nằm xuống
" Anh đã làm gì đâu?? Anh chỉ ôm em ngủ thôi mà!! "- Hắn ôm chặt nó vào lòng mình rồi lại ngủ tiếp, nhưng hình như là mất ngủ nữa rồi
" Sao anh không ngủ đi?? "- nó ôm hắn rồi ngước mặt mình lên hỏi ngây thơ
" không ngủ được!! Anh bị chứng khó ngủ "- hắn nhìn nó, đôi mắt thâm sâu nhưng lại hiện lên ẩn dấu của sự đau thương mà nhìn nó
" Anh có dùng thuốc an thần không?? "- nó
" không "- hắn
" Dùng cái đó dễ giúp anh dễ ngủ hơn mà " - nó
" Khôg thích "- hắn
" Bỏ tay ra cái đi!! Nóng quá "- nó hất đôi tay đang ôm mình ra rồi đứng dậy
" Sao thế?? "- hắn ngẩn đầu lên
" Anh khó ngủ nên khỏi ngủ!! Đã 11h đêm rồi... đợt em chút "- nó chợt suy ngẫm một hồi rồi đi lại lụt lọi vali của mình
" Em định làm gì thế?? "- hắn ngồi trên giường hỏi nó
" Uống rượu vang hơm?? Tèn ten "- nó cầm 2 chai rượu vang lên khoe trước mặt hắn, hồi nãy đi mua sắm nó có ghé vào quầy rượu hạng một chút và lựa được 2 chai này
" Nhưng em còn đau bụng không?? "- hắn
" Còn một chút thui!! Kệ đi, uống nhấp nhấp mà "