Chương 8: Tỉnh LạiVề tới nhà....nó gần như là bị suy sục chằm chộng, vừa lạnh và vừa lỡ tuông miệng nói, xấu hổ biết chừng nào!! Cố gắng đi vào nhà nhưng nó sợ sẽ gặp bọn cô rồi hỏi chuyện, bèn hí hí cửa coi có hay không '' hên quá, bọn nó chưa về '' nó nghĩ thầm trong bụng phở phào nhẹ nhõng rồi nhanh chóng chạy lên lầu đẻ thay quần áo khác
____________________________
Tại một căn phòng chứa đày sự màu tím cam....lấp lánh sự huyền ảo, mập mờ như làm sương khói.....ánh đèn nhỏ chiếu sáng 1 phần nhỏ căn phòng, đôi rèm màu xanh biển đạm chát hoa văn, nét kiểu và trước là một bộ bàn ghế 1ED0602 ( có thiệt, khoảng 3,370,00 D ) và chiếc ghế STYLE màu xám nhẹ nhàng .....chiếc giường to lớn hoàng gia màu vàng có mái che.....đối diện là một cái tivi TiTan Zeus ( có thiệt ) màu đen huyền có mức giá 1,6 triệu USD.......( nghe là biết con gái rượu cái chắc ), nó bước từ từ vào trong * bốp bốp * tiếng vỗ tay của nó chợt vang lên thì chiếc rèm cửa tự động vén ra một bên , ánh đèn sáng pha phê chiếc rội khắp căn phòng làm cho nó trở nên hoàng mĩ....nó bước tới cái tủ màu trắng to lớn ngay một góc, kế bàn trang điểm,......nó nắm thành mở tủ ra và chọn một bộ ngủ ( boll: chị này thích mặc bộ ngủ hơn là đi chơi )....xong nó đi vào nhà tắm..........
___________________________________
Ở Buổi tiệc
'' này mấy giờ rùi ''- kindy lay nhẹ tay Sandy
'' 3 giờ 3 phút''- cô quay sang nói
'' sao biết hay vậy''- kingdy nhớn lông mày
'' tao mà ''- cô vỗ ngực rồi đi lại một bàn có để ly rượu chứa Wisky, colle, Alsacce,......toàn là rượu ngoại
'' này, tao muốn đi về ''- Chi nhõng nhẽo lên tiếng
'' chút nữa, sắp tàn tiệc rồi, ráng đi ''- Kindy lấy tay áp mà cô
'' đứng mỏi chân thấy mẹ luôn, ráng giống gì....''- cô nheo mặt giận nói
'' này, cô bây giờ đang đại diện cho tập đoàn Đình Thị đấy nhé, ăn nói nhỏ nhẹ chút đi....''- Candy từ đâu xuất hiện làm cô giật mình còn Kindy vừa thấy cô đã biến sắc mặt ngay
'' candyyy à ''- Chi hơi ngạc nhên về cách đánh trang điểm của cô, môi tô son đỏ lòe loẹt, mắt đánh thì được....cách ăn mặc cũng hoàn chỉnh
'' sao cô nhìn tôi chằm chằm vậy ''- cô nheo mày cúi nhìn Chi
'' à không có gì...''- chi quơ tay phản đối
'' tôi đi đây, tạm biệt....''- Candy quay người đi xa
'' sao thế...''- Sandy bước tới với 2 ly rượu colle
'' không có gì....''- chi quay sang thản nhiên nói
'' nè, đi xong tụi mình rảnh đi Bar luôn đi...''- Sandy đẩy tay Kindy
'' được đó!!! ''- Chi cười
'' nhưng còn phải...''- Kindy ấp úng
'' bỏ đi, mình mới về nước mà....đi sung sức đi rồi ngày mai đi shop với Handy luôn ''- Sandy
'' với lại bàn chuyện bang luôn ''- Chi
'' cũng được ''-Kindy cũng thấy yên tâm
'' được, nào kạn ly''- sandy đưa ly ra
'' kạn ly,...hahahahaha''- 3 cô cười đùa vui vẻ với nhau trong suốt buổi tiệc
~~tại biệt thự Witer cold
Sau khi tắm xong, nó chạy xuống hâm lại nồi cháo rồi để lên mâm, lấy hai ly sữa nó mới nấu nóng lại bước lên phòng Kindy ra với bộ đồ ngủ trắng xanh đốm đốm, trên đầu thif đang đội một chiếc khăn tắm
'' két.....két....''- tiếng cửa phòng hé hé mở ra, nó ngó vào thì thấy Candy thì vẫn đang nằm bất động
'' chắc là thui...''- nó định đóng của thì một tiếng gọi yếu ớt đã gọi tên cô
'' h....ha...handy''- Candy quay đầu sang kêu từ chữ
'' tỉnh rồi à, sao không ''- nó đi vào, Cô thì cũng đổi ánh mắt nhìn sang nó
'' nè, ăn cháo đi ''- nó để mân xuống bàn rồi đỡ cô ngòi dậy, cô nhìn nó chợt la toáng lên
'' HANDYY, BÀ PHẢI CỨU TÔI....BỌN NÓ...BỌN NÓ BẮT CÓC TÔI...TÔI SỢ, TÔI..''- cô nắm chặt tay nó run sợ hãi nói
'' được rồi được rồi, nè...mau ăn cháo đi...chắc bà đói rồi''- nó chìa to cháo trước mặt cô '' ăn đi rồi tôi sẽ tính''- nó chợt nở một nụ cười hiền, cô cũng ngoan ngoãn cầm tô cháo nhưng cô không lại để trước bụng mình, nước mắt cô cũng bắt đầu chảy trên khuôn mặt gầy........suốt 5 năm ở bên Anh, bọn người đó đã bắt cóc và hành hạ cô không thương tiếc, đánh đập cô, cho cô ăn những thức ăn ô thiu, không thì ăn xương còn mấy con chó mực ngồi cạnh cô nhìn ăn cơm thịt. Sống trong bóng tối và bị ngược đãi, cô đã dùng hết sức thoát khỏi nơi đó, cũng may trong người cô còn giữ tấm thẻ vàng của nó tặng cô nhân dịp cô tròn 14 tuổi nên cô mới kịp thời về Việt Nam, nếu cô trở lại công ty thì sẽ có mấy tên gián điệp ở đó và nó sẽ báo động ngay........
'' đừng khóc''- nó lấy bàn tay của mình áp vào gò má xanh xao và đôi mắt thâm quần của cô '' không tự ăn để tôi đúp cho ''- nó cầm muỗng múp lên đưa vào miệng cô
'' ngon không''- nó dịu dàng hỏi
'' .n...ngon.....bà nấu sao..''- cô khịt mũi nhìn nó
'' không!!! là Bác Hồng nấu....ăn lẹ, uống sữa rồi nghỉ ngơi đi, mai tôi dẫn bà đi mua sắm, chịu không ''- nó múp thìa thứ hai đưa trước miệng cô, cô có hơi thất vọng khi nghe nó nói không phải nó nấu, nhưng thực sự Bác Hồng bỗng nấu ăn rất ngon
'' ukm''- cô khẽ gật đầu rồi há miệng nhỏ cho nó đúp vào
Sau khi ăn xong rồi uống một cốc sữa, Candy cũng đã thiếp đi...nó thì dọn dẹp đi ra ngoài, nó không muốn cho mọi người biết là nó biết nấu ăn...nếu mọi người biết thì nó sẽ bị gả ngay, sợ lắm...nhà họ Trương có phong tục nếu con gái nhà trương biết nấu ăn thì họ sẽ bị gả rất sớm, nếu không thì chừng nào gả thì là quyết định của ba và mẹ, nó năn nỉ lắm mới được mẹ nó đồng ý là miễn cho nó cái phong tục này
'' được rồi! ''- bây giờ đi kiếm tên Cam khốn kiếp đó ''- nó chạy lên lầu hai lấy hồ sơ rồi lại chạy xuống nhà ( thật sự không phải là chạy đâu )
##################################
Tại công ty Khang Gia
Hắn sau khi từ nghĩa trang đi về thì hắn lại chạy một mạch tới công ty, sau đó hắn kêu người giúp việc mang đồ đến...........ngồi trên chiếc ghế Phó Giám Đốc thì thực sự có rất là nhiều việc cần phải làm ( boll: thời gian là rất hiếm ) đang loay hoay với một đống hồ sơ một cách nghiêm túc nhưng thực sự anh không tài nào tập trung nổi, bây giờ anh đang rất rối. Anh lấy tay xoa trán, trong đầu chỉ hiện lên hình bóng nó nhưng lại hiện lên câu nói ''suốt 6 năm qua'' rồi ''tôi thích nhầm người '' nhưng hắn thật sự....thật sự......không biết có phải là thích hay đã yêu nó nữa, chỉ trong 1 ngày mà anh đã yêu một cô gái quen với người tình mà bao lâu nay anh mong nhớ??? không, anh đáng ra phải hận cô, đáng hận nhưng không thể. Chỉ cần nghe lời nói của nó là anh có thể xua toan bao nhiêu áp lực ...rốt cuộc là anh đang bị cái gì, điên vì tình chăng???? Đập bàn một cách mạnh mẽ, anh liền gọi cho cô văn phòng '' kêu Giang tuyết Ly tới đây ''
'' anh muốn kiếm em sao''- một người phụ nữa khoảng 24 hay 25 tuổi đứng trước mặt anh, thân hình chuẩn nhưng không bằng nó.....cô ta chính là một người mẫu. Uổng ẹo đi đến bên hắn rồi dựa vào người ( anh này cao 1m8 lận ), đôi tay nhanh chóng khéo léo tháo chiếc cà vạt rồi đẩy anh xuống ghế rồi cô ngồi lên người anh, hai tay vòng qua cổ anh một cách tự tiện
'' hư ''- hắn nhìn
'' ai đã làm em hư ''- cô nói ngọt rồi chỉ trong chốt lát cô đã cởi đỏ bộ đồ của mình, đặt đôi môi chứa đầy son phấn hôn lên anh khiến anh đẩy cô ra
'' anh sao thế!''- cô bị đẩy ra nhưng vẫn cố níu anh lại
'' không có gì!!! ''- hắn quay sang chỗ khác '' sao mình cứ nhớ hình ảnh cô ta quài thế ''
'' vậy mình tiếp tục đi! ''- cô bắt đầu cở bỏ áo ngực của mình để lộ hai nụ hồng nhạt trước mặt anh
'' nào''- cô đưa gần mặt anh thì tiếng nói nhân viên qua điện thoại vang lên
'' thưa ngài! một cô gái đang muốn gặp ngài ạ! ''- cô thở hồng hộc
''ai...''- anh ta chưa kịp nói xong thì cái cửa chợt mở toan ra, sau đó là một cô gái tóc nâu màu hạt dẻ bay bổng đang mặt bọ áo sơ mi xanh lá và váy đen trơn ôm sát người, trên tay cầm một hồ sơ và đứng nhìn ngơ ngác trước cảnh tượng này
'' chắc có lẽ tôi đang làm phiền hai nguời rồi nhỉ''- nó mếch méo bước vào trong và lịch sự đóng cửa lại
'' cô nói cô đang làm phiền sao cô còn vào đây ''- tuyết Ly dựa vào ngực hắn nói
'' lãnh địa của cô chắc, tôi nói cho cô biết....không hồn thì cút, nếu không tôi sẽ.... ''- nó nhìn cô
'' tạch'' nó lấy đâu ra một khẩu súng
'' cô...cô....''- Tuyết Ly bắt đầu run rẩy
'' sao? chưa hài lòng cô à...nhưng không sao! đạn làm bằng bạc luôn, bạc nguyên chất ''- nó cười nửa miệng
'' cô ...CÔ ĂN CẮP!! ĐÚNG VẬY...CÔ LÀ ĐỒ ĂN CẮP...LÀ CÔ..''- cô vẫn gào thét ông hắn
''PẰNG''- tiếng súng phát ra trong phòng anh ( phòng cách âm nên bên ngoài không thể nghe )
Tuyết Ly ngã khuỵu xuống, làn má cô đang chảy những giọt máu tươi..nó...nó đã
'' chỉ là lời cảnh báo khi cô chọc tức tôi ''- nó cất khẩu súng rồi bước đến cô, cô chợt cảm thấy sợ hãi chợt
'ẶC...ặc....'- Tuyết Lỹ khó thở lên tiếng, nó đang bóp cỗ cô chỉ bằng một cách tay???
'' sao thế!! hồi nãy hùng hỗ lắm mà ''- nó trầm giọng chế giễu
'' xin cô!...xin...cô hãy tha....''- cô ngày càng khó thở hơn nữa, chợt cô lại ngã xuống lần hai
'' là người của anh nên tôi không dám! đây là bản hồ sơ, có gì dịp khác chúng ta nói chuyện...hôm nay định rủ anh đi ăn mà gặp bitch làm tôi mất hứng ''- nó ném hồ sơ lên bàn anh rồi quay phắt đi
'' đi''- hắn bây giờ mới lên tiếng
'' đi đâu''- nó quay sang hỏi
'' chứ không phải em rủ tôi đi ăn sao ''- hắn chợt đổi cách xưng hô làm cho nó thấy có gì đó không ổn
''ờ, đúng thế! nhưng...''- nó nhìn anh (hắn)
'' sao thế! không lẽ tới em cũng muốn ''ăn tươi'' tôi sao''- hắn cười
'' Ôi thần linh ơi, hắn ta đang cười'' nó chợt run lạnh '' anh ăn mặc như thế làm sao mà đi''- nó chỉ
'' thì chỉnh sửa lại một chút''- hắn nói rồi sắn tay áo sơ mị màu trắng lên ngang cánh tay, bỏ áo ra quần. thắt lại cà vạt
'' được chưa''- hắn nhin
''hả?? được ''- cô chợt có hơi thẫn thờ ra rồi quay đi ''cũng đẹp phết '' nó chợt đỏ mặt
'' sao mặt cô đỏ thế''- hắn từ đâu đã đi bên cạnh cô
''không, không có gì!! ''- nó chợt cúi mặt là hắn thấy nó cũng hơi dễ thương chút
'' mà này! mai mốt đừng làm phòng tôi xảy ra án mạng dùm''- hắn khoan tay nhìn nó, bây giờ anh chợt hận ra anh đã khác xưa rất nhiều
'' tại cô ta chứ bộ, đâu phải là tôi ''- nó bỗng nhảy dựng lên
'' cô ấy đâu có lỗi, lỗi là do em mà''- hắn cúi xuống vén mái tóc mềm mại thì thầm bên tai nó làm cho mặt nó lại đỏ thêm
'' anh tránh ra COIii''- nó đẩy hắn làm hắn bất ngờ té ngã dưới sàn
'' A! tôi xin lỗi''-nó vội đỡ hắn dậy
'' sức trâu à''- hắn nhìn chằm chằm nó
'' tôi xin lỗi rồi mà, dù gi tôi cũng mời anh một chầu rùi''- nó nheo mày đỡ hắn
'' tạm tha''- hắn chìa môi
'' tạm cái đầu anh''- nó lè lưỡi
hai người họ bước đi ra ngoài trò chuyện đùa giỡn với nhau làm tất cả các nhân viên trong công ty hắn chợt bất ổn
'' phó giám đốc đang cười kìa''- 1 nhân viên nữ
'' với một cô gái ''- nhan viên nữ khác lên tiếng
'' chắc chắn cô ấy sẽ là phu phân của tập đoàn này''- 1 nhân viên nam
'' ước gì đươc thế''- 1 nhân viên nữ khác lại lên tiếng
'' bọn họ đẹp đôi mà''- 2 nữ nhân viên kia đồng thanh đạp
'' ừ''- cả đám gật đầu
'' mai mốt gặp cô ấy kêu là phu nhân đi''- 1 nam nhân viên lên tiếng
'' điên á, cậu mất việc như chơi đấy''- 1 nv khác trách
'' không ai nói lấy gì biết, với lại mọi người đều mến cô ấy mà...phải không''- người nam đó lại nói
'' ừ, quyết định vậy đi''- cảm đám đồng thanh lần hai
'' thôi đi làm việc đi mấy ông mấy bà''- một cô trợ lý đắc lực của hắn chen vào
'' nhất là cô đó, không được nói''- các nữa nhân viên đồng thanh nói cô
'' được rồi''- cô thở dài gật đầu
__________________________________
Nó bước lên xe còn hắn thì đi ra carpark để lấy xe
'' này tên Cam kia''- nó chợt la lớn
'' tôi tên Kan''- hắn nghe từ '' cam'' thì có vẻ không thích
'' gì cũng được, đua với tôi không''- nó phất tay cho qua
'' cô có gan đó sao''- hắn cười
'' thử đi rồi biết''- nó nói rồi vồ ga phóng đi
'' ngốc chơi gian quá, nhưng anh không cho em ăn gian mà thắng đâu ''- hắn ngồi vào xe rồi lập tức phóng ga chạy đi........hai chiếc xe lamboghini xám và đem đang tranh giành phóng trên đường và không nhường cho ai