Nữ Hoàng Hậu Cung 3000

“Hai vịhoàngtỷ làm cái gì vậy?” Ti Mộ Hàm giả vờ kinh ngạc tiến lên, “Đang yên đang lành làm sao biến thành như vậy?”

Ti Mộ Trăn nhìn nàng một cái, cả giận nói: “Này Thập Lụchoàngmuội nên hỏi Ngũhoàngtỷ!”

Ti Mộ Hàm ngẩn người, “Ngũhoàngtỷ, đây là làm sao?”

Ti Mộ Dung híp híp mắt, không biết rõ bây giờ nàng là giả trang hay là thật không biết, vung tay áo một cái, nói: “Ta muốn vì Cẩm công tử chuộc thân, không ngờ lại bị Cửuhoàngmuội ngăn cản.”

Ti Mộ Hàm trên trán gân xanh co giật nhảy mấy lần, nhanh như vậy liền nháo đến nước này? Nàng sửa sang lại vẻ mặt, nhìn về phía Ti Mộ Trăn, giống như không rõ: “Cửuhoàngtỷ, tuy rằng Cẩm công tử thất lễ trước, thế nhưng Cửuhoàngtỷ đại nhân có đại lượng, hà tất cùng kỹ tử tính toán, làm mất thân phận.”

“Thập Lục điện hạ vậy thì sai rồi.” Thục Hủ Ngôn thở dài nói, “Lúc trước cửu điện hạ cũng chỉ dọa Cẩm công tử thôi, nhưng bây giờ, là thật sự muốn đem Cẩm công tử nhét vào trong phủ.”

Ti Mộ Hàm một mặt kinh ngạc: “Cửuhoàngtỷ không phải không thích kỹ tử này sao?” Nàng có thể bảo đảm, nếu như vị Cẩm công tử này hôm nay tiến vào Cửuhoàngnữphủ, tuyệt đối không sống qua ngày mai.

“Thập Lụchoàngmuội còn nhỏ, không hiểu được tình thú vì nam tử mà đánh lộn này.” Ti Mộ Trăn cười híp mắt nói.

Ti Mộ Hàm đáy lòng một trận ác hàn, “Cửuhoàngtỷ đại hôn sắp tới, nếu như vào lúc này nạp một kỹ tử vào cửa, e sợ không tốt đi.”

Thục Hủ Ngôn cười nói: “Thập Lục điện hạ yên tâm, Tam đệ cũng không phải là nam tử không hiểu chuyện, tất nhiên sẽ không trách Cửu điện hạ.”

Ti Mộ Hàm suy nghĩ một chút, xem ra hôm nay tuồng vui này đã sớm chuẩn bị kỹ càng, chỉ là không biết hướng về phía nàng tới hay là hướng về phía Ngũhoàngtỷ.

Nàng thở dài, nhìn về phía Ti Mộ Dung, “Ngũhoàngtỷ, cũng chỉ là một kỹ tử thôi.”

“Kỹ tử thì làm sao? Người Bản vương coi trọng há để người khác chia sẻ?” Ti Mộ Dung cả giận nói.
Ti Mộ Trăn sắc mặt âm trầm mấy phần: “Như vậy xem ra, Ngũhoàngtỷ là không chohoàngmuội này mặt mũi?”

“Cẩm nhi vốn là Bản vương vừa ý trước, làm sao liền thành không nể mặt Cửuhoàngmuội đây?” Ti Mộ Dung cười lạnh nói, “Bản vương muốn hỏi Cửuhoàngmuội một chút, ngươi nhất định phải đoạt trên đầu Bản vương?”

“Ngũhoàngtỷ, Cửuhoàngtỷ!” Ti Mộ Hàm đầy mặt lo lắng, “Hà tất vì một kỹ tử tổn thương tình cảm tỷ muội.”

“Thập Lụchoàngmuội, việc này không có quan hệ gì với ngươi, ngươi không nên nhiều lời!” Ti Mộ Trăn quát mắng, bây giờ nàng đã thấy rõ, vị Thập Lụchoàngmuội này là kẻ không muốn gây chuyện, có điều như vậy cũng được, cũng thiếu phí tâm tư của nàng.

Ti Mộ Dung cũng nói: “Thập Lụchoàngmuội, chờ chuyện này chấm dứt,hoàngtỷ mời ngươi đến Ninh vương phủ nghe cầm của Cẩm nhi.”

Ti Mộ Hàm nghĩ một chút, do dự nói: “Hai vịhoàngtỷ đều yêu thích kỹ tử này như thế?”

“Bản điện coi trọng đều nhất định phải chiếm được!”

“Bản Vương nhất định phải được!”

Ti Mộ Hàm thở dài, “Tốt lắm,hoàngmuội có chủ ý không biết hai vịhoàngtỷ có nguyện ý nghe một chút không?”

Ti Mộ Trăn không hiểu trừng mắt nhìn nàng, Ti Mộ Dung nghi hoặc mà lạnh lùng nhìn nàng.

“Hai vịhoàngtỷ, nếu như hôm nay hai vị vì một kỹ tử mà tổn thương tình tỷ muội, mẫuhoàngnếu biết, e sợ sẽ không thích.” Ti Mộ Hàm nghiêm túc nói: “Không bằng nghe chủ ý củahoàngmuội một chút, hai vịhoàngtỷ mới quyết định? Nếu nhưhoàngmuội chủ ý không được, hai vịhoàngtỷ lại tiếp tục?”

Ti Mộ Trăn liếc mắt nhìn Thục Hủ Ngôn, một hồi lâu sau gật gật đầu: “Nếu Thập Lụchoàngmuội mở miệng,hoàngtỷ ta làm sao cũng nên cho ngươi mặt mũi.”

“Thập Lụchoàngmuội nói đi.” Ti Mộ Dung chắp tay nói.

Ti Mộ Hàm cười cợt: “Hoàngmuội nghĩ nếu hai vịhoàngtỷ ở đây tranh luận tiếp, e sợ đường đột giai nhân, có câu nói, dưa hái xanh không ngọt, nếu hai vịhoàngtỷ yêu thích Cẩm công tử như vậy, không bằng thỉnh Cẩm công tử tự mình lựa chọn theo ai, như vậy cũng không thương tổn hòa khí, cũng có thể thành giai thoại, hai vịhoàngtỷ nghĩ như thế nào?”

Ti Mộ Trăn trên mặt vui vẻ, “Thập Lụchoàngmuội ý này ngược lại không tệ.”

Ti Mộ Dung híp híp mắt, “Bản vương cũng cảm giác không tệ.”

Dứt lời, hai người đem tầm mắt định trên người Cẩm công tử lặng im đứng, uyển như lão tăng nhập định.

“Cẩm công tử, bản điện chờ ngươi đến quý phủ bản điện đánh đàn.” Ti Mộ Trăn trầm thấp nói.
Ti Mộ Dung híp mắt nói: “Cẩm nhi, ngươi phải chọn cẩn thận a!”

Ti Mộ Hàm mỉm cười nói: “Hai vịhoàngtỷ đừng nóng vội, Cẩm công tử tất nhiên sẽ cố gắng tuyển, chỉ là hai vịhoàngtỷ đều là nhân trung chi phượng, Cẩm công tử tự nhiên cần chút thời gian, không bằng như vậy, hai tỷ muội chuyển sang nơi khác tọa, vừa tán gẫu vừa đợi.”

Ti Mộ Trăn cười: “Thập Lụchoàngmuội nói đúng, Ngũhoàngtỷ cảm thấy làm sao?”

Ti Mộ Dung ý vị không rõ cười nói: “Đề nghị của Thập Lụchoàngmuội tự nhiên là tốt đẹp.”

Ti Mộ Hàm có chút khâm phục hai người này, vừa mới rõ ràng còn dáng dấp sinh tử lưỡng nan tồn (có ngươi thì không có ta), giây lát sau lại phảng phất chuyện gì cũng không phát sinh, trò chuyện với nhau thật vui, “Đã như vậy, chúng ta…”

“Không cần.” Bỗng nhiên, một đạo thanh âm thanh u đánh gãy nàng.

Ti Mộ Hàm hơi kinh ngạc, theo tiếng kêu nhìn lại, thấy Cẩm công tử nhìn nàng chăm chú, một đôi mắt đen bao hàm sự phẫn nộ nhục nhã, thiêu mi, “Cẩm công tử đã quyết định ?”

“Đúng thế.”

Ti Mộ Trăn nụ cười hơi thu lại, “Cái kia Cẩm công tử là quyết định cùng bản điện cùng hồi phủ?”

“Cẩm nhi, Bản vương đợi ngươi a.” Ti Mộ Dung tiếng nói kéo thật dài, cực kỳ rõ ràng.

Cẩm công tử cười nhạt, giơ tay chỉ tay: “Cẩm đồng ý cùng Thập Lục điện hạ cùng hồi phủ.”

Ti Mộ Hàm sững sờ.

Ti Mộ Trăn, Ti Mộ Dung, Thục Hủ Ngôn cũng dồn dập mắt lộ kinh ngạc.

“Cẩm công tử, ngươi có lầm hay không?” Ti Mộ Hàm có chút dở khóc dở cười, vốn định vì hắn tìm một con đường sống, nhưng không ngờ người ta căn bản không cảm kích, còn đưa nàng lôi xuống nước.

Người tốt khó làm, nàng cuối cùng cũng coi như rõ ràng.

Cẩm công tử câu môi cười gằn, “Cẩm không có lầm, Cẩm đồng ý vì Thập Lục điện hạ làm nô làm phó.”

“Thập Lụchoàngmuội số may a.” Ti Mộ Trăn thờ ơ nói.

Ti Mộ Dung ý vị không rõ cười, nhưng không nói lời nào.

Ti Mộ Hàm một mặt bất đắc dĩ nhìn hai vị đại Phật, cuối cùng ánh mắt xoay một cái, tập trung nam tử trước mắt, “Rất xin lỗi Cẩm công tử, bản điện sẽ không đem kỹ tử về phủ.”

Cẩm công tử cười lạnh nói: “Thập Lục điện hạ là xem thường Cẩm sao?”

“Bản điện chính là xem thường ngươi.” Ti Mộ Hàm xem thường cười cười: “Cẩm công tử chỉ là kỹ tử Nhược Thủy Tam Thiên lâu mà thôi, mặc dù là hoa khôi cũng là kỹ tử, không khỏi quá đánh giá cao chính mình.”

Cẩm công tử sắc mặt đột nhiên biến trắng, cắn răng từng chữ từng chữ nói: “Nếu như Cẩm nhất định phải thành người của Thập Lục điện hạ?”

Ti Mộ Hàm trên mặt xem thường càng sâu, đang muốn nói chuyện, lại bị một tiếng nói thanh đạm đánh gãy.

“Cẩm vội vã không nén nổi theo sát mộtnữtử khác như vậy, có biết ta sẽ thương tâm?”

Ti Mộ Hàm theo tiếng kêu nhìn lại, nhìn thấy ngoài cửa đứng một vịnữtử lam y hoa phục, đáy lòng đột nhiên buông lỏng, cuối cùng cũng đến rồi, nàng cười nói: “Thập Tamhoàngtỷ làm sao cũng tới?”

Người đến chính là Thập TamhoàngnữTi Mộ Tuyền, nàng ta là người nàng mời tới cứu tràng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui