Họ ghé vào một nhà hàng sang trọng gần biệt thự nó , xuống khỏi xe nó đứng trước cổng chờ C.Phong đi cất xe.
Trong lúc C.Phong đi thì nó nhìn lên bầu trời , bầu trời hôm nay ko có sao , chỉ là mộ bầu trời đen kịt mà thôi.
Nó nhìn lên biển hiệu của nhà hàng , đây là một nhà hàng vừa tây vừa việt , tên của quán là "Childhood Memories"
--"Childhood Memories" , kí ức tuổi thơ , ha...cái tên nghe rất hay nhưng nó sẽ ko có ý nghĩa gì đối vs một đứa có tuổi thơ bất hạnh__nó cười mỉa , tự nói cho mình nghe , đúng lúc này thì C.Phong đã cất xe xong đi ra chỗ nó thì thấy nó đứng im một chỗ thừ người ra (nó đứng quay mặt vào lối vào trong nhà hàng , còn C.Phong đứng sau lưng nó vì cất xe ở phía đối diện nhà hàng , do đi xe máy nên cất ở đấy nếu đi xe ô tô thì đã đỗ dưới tầng hầm để xe của nhà hàng rồi ) , C.Phong lại gần nó vỗ vai hỏi :
--Làm gì mà thừ người ra vậy__Khi cậu vỗ vai bất ngờ đã làm cho nó giật mình , bởi nó đang chìm vào suy nghĩ về cái tên nhà hàng.
Nó quay lại nhìn C.Phong tức giận nói :
--Cậu làm tớ hết hồn đấy
--Hehe...tớ thích thế mà__C.Phong đùa
--Cậu còn nói thế hả , cậu chết chắc rồi__nó vừa dứt lời thì C.Phong biết ngay rằng "nguy hiểm" đang rình rập mình nên bỏ chạy , nó rượt theo.
Hai bọn nó chạy trước cửa nhà hàng lúc gần bắt được C.Phong thì nó bị vấp cục đá xít ngã may nhờ C.Phong quay lại kịp đỡ nó ko thì chắc mặt nó đã hun đất mẹ rồi.
Những hành động vừa rồi của nó và C.Phong đã thu vào tầm nhìn của một nhóm người ngồi trên tầng hai nhà hàng (cũng là nhà hàng nó định vào ăn , quên nói luôn , nhà gàng làm bằng kính trong suốt khó vỡ nên có thể nhìn thấy tất cả hoạt động ngoài đường ) và nhóm đó cũng chính là nhóm bọn hắn.
Nếu ngồi ở góc độ bọn hắn nhìn xuống chỗ bọn nó thì hoàn cảnh C.Phong đỡ nó lại trở thành kiểu một đôi tình nhân đang hôn nhau.
--Đấy chị thấy chưa , em nói rồi mà cô ta là hồ ly tinh đấy , giờ bọn họ còn hôn nhau giữa đường nữa kìa__Đan nói.
--Em nói nhiều rồi đấy , chuyện chị chị sẽ lo ko cần em quan tâm , bây giờ thì chú tâm mà ăn phần của em đi__Hân nói giọng bực bội.
--Chị ko chịu nghe lời em , thì chị sẽ bị chịu thiệt đó__Đan nói
--Thôi đi , đủ rồi đấy cậu tới đây là để ăn hay là để nói chuyên __hắn lên tiếng nói có phần tức giận , nãy giờ hắn cũng chứng kiến những cảng đó nên có phần gì đó gọi là ghen tuông.
--Cô ta là loại con gái gì cậu bây giờ ko biết nhưng sau này cô ta lộ rõ bản chất thử xem cậu có còn yêu cô ta được ko__Đan nói
--Tôi đã nói đủ rồi mà__Hắn tức giận nói to làm cho ai trong nhà hàng ngồi ăn ở tầng hai cũng quay lại nhìn nhóm bọn hắn , thâyd mọi người trong nhà hàng ai cũng nhìn nên Như quay lại xin lỗi những người đó (khách ăn đó) rồi nói:
--Thế là đủ rồi đấy Đan ạ , tớ đã nói vs cậu điều này chưa nhỉ , nếu chưa thì tớ nói vs cậu luôn và đây cũng là một lời khuyên dành cho cậu đó là "tuyệt đối ko nên đánh giá bề ngoài người ta bởi vì chưa biết rằng ta đã tốt đẹp hơn họ chưa" đâu__Như nhấn mạnh những từ trong ngoặc kép ".
--Đúng cậu ko nên nói thế Đan ạ , đặc biệt nói về cậu ấy tớ sẽ ko tha cho cậu đâu vì cậu "ko đủ tư cách" cậu hiểu chứ__Zun nói , cậu đi chơi vs nhóm bọn hắn sau khi yan học nên cùng đi ăn luôn có lẽ cậu đã quen vs nhóm bọn hắn rồi.
--Mắc mớ gì cậu bênh cô ta lắm thế , cô ta xấu xí vậy chẳng lẽ cậu cũng yêu cô ta như Phong (hắn)__Đan nói , câu nói của Dphan cũng làm cho hắn chú ý vì hắn cũng muốn biết trong lòng Zun nó là gì vạn bè gay người yêu ??
--Tớ ko yêu cậu ấy nhưng cậu ấy là người quan trọng nhất vs tớ vì vậy cậu đừng có xúc phạm cậu ấy nữa__Zun nói , câu trả lời của Zun đã là cho tâm trạng buồn bực của hắn đã giảm mất một nửa vì hắn cứ lo sợ Zun sẽ yêu nó và hắn sẽ ko có cơ hội để có thể nói yêu nó (hơi sến hihi).
Mọi người im lặng tiếp tục ăn ko ai nói lời nào cũng ko quan sát bọn nó nữa.