Nó tới lớp thì đã thấy bọn hắn ngồi trong lớp có cả Zun nữa , nó ko nói gì tới chỗ ngồi ngồi xuống có lẽ hôm nay tâm trạng của nó ko được tốt và cũng vì vậy nó cũng quên luôn việc quan trọng rồi !!! (chuyện nó vs hắn ấy mừk hehe) Nó thấy bọn trong lớp ai nấy đều cầm một cái thiệp vuông màu đỏ , cho đến khi bọn buôn dưa lê bán dưa chuột nói thì nó mới biết hóa ra là thiệp dự PARTY sinh nhật Khánh (chỉ mời toàn bộ lớp nó thôi nha , các lớp khác chỉ có vài người thôi).
Bây giờ nó mới nhớ chỉ còn 6 ngày nữa là đến sinh nhật nó cũng như là Khánh rồi nhưng trước đó một ngày là ngày dỗ của mẹ nó , hazi ....!từ khi nó về nước mới đi thăm mẹ có một lần , đúng là con cái bất hiếu ghê , thôi thì đợi ngày đó rồi đi thăm luôn.
Nó ko muốn suy nghĩ cái gì nữa liền úp mặt xuống bàn ngủ.
Còn hắn khi thấy nó thì rất vui tưởng sẽ được nghe kết quả liền từ nó nhưng nó đã làm cho hắn mừng hụt , mặt hắn bây giờ ỉu xìu như cái bánh bao thiu vậy.
Hôm nay tiết đầu là của cô giáo chủ nhiệm và Na Na cũng đã quay trở lại dạy học , nó nhìn Na Na cũng ko nói gì ."Reng....reng...".
Hai tiết trôi qua đối vs bọn hs trong lớp rất nhanh bởi có lẽ chúng thích học tiết dạy của Na Na hơn nhưng đối vs hắn như dài tận 2 thế kỉ vậy , lí do ư ??! ko cần hỏi cũng biết bởi hắn chưa nhận được đáp án từ nó.
Nghe được tiếng chuông nó đang ngủ thì bật dậy chạy ra khỏi lớp , hắn thấy nó chạy khỏi lớp thì định đuổi theo nhưng C.Phong đã cản lại , hắn chỉ là mong ra chơi thật nhanh để hỏi nó nhưng giờ thì sao vẫn chưa được gì cả ...hazi.
Bọn hắn rủ nhau đi căn tin ăn sáng có cả Zun nữa.
Nó sau khi chạy ra khỏi lớp thì đi theo Na Na , khi đuổi kịp cô ( Na Na ) nó nói :
--Khi nào bên KBH gửi giấy mời dự PARTY sinh nhật cậu chủ nhà đó thì cô thay tôi đi dự nha__nó đi bên cạnh Na Na nói , cuộc đối thoại này chỉ có nó và Na Na nghe.
--Sao chủ tịch ko đi
--Tôi đi vs tư cách gì trong khi tôi là người như thế này
--Chủ tịch có thể làm đại diện đi mà
--Tôi ko thích cô đi đi__nó nói rồi bỏ đi luôn , Na Na cũng phải chịu thua vs nó luôn.
Nó đang đi thì "ục...ục..", tiếng gì vậy ta ??! A trời bụng nó đang réo lên vì đói nhưng nó ko muốn ăn gì cả , thôi thì xuống căn tin kiếm đồ uống vậy.
Xuông tới căn tin thì nó thấy bọn nữ sinh cứ nhìn gì đó rồi lại bàn tán cười vui vẻ.
Nó nhìn theo , hóa ra là bọn hắn.
Bọn hắn lâu lâu mới xuống căn tin nên bọn ns (nữ sinh , từ nay cứ thấy ns là nữ sinh nha) như thế ấy mà tưởng gì to lắm chứ.
Nó ko thèm để ý bọn hắn nữa , nó đi lại cái bàn gần bọn hắn nhưng nó nằm ở chỗ khuất người.
Hình như từ khi nó vào trường này ko có một ai ngồi bàn này cả , chắc là nằm chỗ khuất rồi.
Nó ngồi xuống tại bàn nhưng ko đi lấy đồ uống liền có thứ gì đó đã khiến cho nó chú ý hơn , nó đang nhìn ra cửa.
Nhìn theo hướng nó kìa...ô...ô...hóa ra chị Lam nhà ta đi học trở lại (người dẫn đầu đánh nó đấy nhớ chứ).
Cô ta đang đi thật nhanh về hướng nó , bọn hắn cũng thấy cô ta rồi nhưng ko làm gì , chuyện của nó nó muốn tự mình giải quyết mà.
Cô ta đã đứng trước mặt nó nói :
-- Là cô thuê người làm đúng ko__cô ta nói to đến mức cả căn tin đều nghe thấy.
Nó cười khẩy nói :
--Tôi làm thì đã sao__nó nói.
--Cô ....!cô biết tôi là ai ko , cô muốn bị đuổi học hả__Lam tức giận nói
--Cô là gì mà tôi phải quan tâm.
--Cô....được rồi tôi sẽ cho cô biết đụng tới tôi ko dễ đâu__Lam nói rồi gọi điện cho ai đó chỉ nghe được những điều cô ta nói còn bên kia nói gì thì ko ai biết cả :
--Bác ...bác xuống căn tin đi cháu biết đứa nào làm chủ mưu đánh cháu rồi __cô ta nũng nịu (giả tạo ghê) , (hóa ra là việc bị nó bảo Zin dọa cho một trận ấy mà , có ai nhớ việc này ko)
"....."
--Dạ là học sinh trong trường.
"....."
--Vâng !!! Bác xuống nhanh nhé__nói rồi cô ta cúp máy liền.
Trong khi đợi người mà cô ta gọi là "bác" tới thì thấy Đan tới gần bàn nó cầm trên tay là cái thiệp đỏ , nó nghĩ đó là thiệp mời dự PARTY sinh nhật Khánh ấy mà , nhưng nó biết cô ta ko mời nó đâu vậy là mời Lam rồi.
--Chào Lam cô đi học lại rồi sao__Đan nói.
--Vâng chào chị__tuy Lam bằng tuổi vs nhóm bọn hắn nhưng toàn xưng bằng em vs bọn họ thôi
--Đây__Đan nói rồi đưa thiệp cho Lam nói--như mọi năm mời cô dự PARTY sinh nhật anh Khánh nhưng đổi địa điểm nha.
--Vậy ư nhất định em sẽ tới hihi__cô ta cười như hoa (thay đổi vẻ mặt nhanh thiệt , đúng là đồ hai mặt có khác).
Bây giờ Đan lại quay sang nó nói :
--Ồ xin lỗi bạn nha chúng tôi in thiệp thiếu nên ko có phần của bạn rồi__Đan nói mà còn cười giả lả nữa.
Nụ cười đó trước mắt bọn học sinh trong căn tin thì là một nụ cười cảm thấy có lỗi , nhưng vô mắt nó là nụ cười-cười cợt , nó biết là cô ta cố tình ấy mà.
Lúc này Khánh lại đi tới bàn nó , đứng trước mặt nó anh rút từ trong túi ra một thiệp đỏ nói :
--Tôi mời cô tới dự sinh nhật tôi__Khánh đặt cái thiệp lên bàn trước mặt nó , nó nhìn Khánh ngạc nhiên.
Nó biết , theo như C.Phong nói thì đến ngày sinh nhật này anh ko bao giờ quan tâm hay mời ai cả nhưng sao anh lại tự tay mời nó ??? Điều đó cũng là điều bọn hắn thắc mắc.
Đan định lên tiếng nói thì cả căn tin lại xôn xao lên ko phải vì chuyện bọn hắn và nó bởi đâu ai giám nói ra nói vào chuyện của nhóm hắn đâu nếu riêng nó thì đã nói lâu rồi đâu phải giờ nữa nhưng chúng xôn xao vì chuyện khác còn nhìn ra cửa căn tin nữa chứ , cả nó và bọn hắn nhìn ra theo hóa ra là ông hiệu trưởng , mà ông ta xuống đây làm gì ông ta có bao giờ đặt chân xuống đây đâu ??? Còn con Lam khi thấy ông ta thì reo lên :
--Bác ...bác làm gì mà tới lâu thế__khi ông ta tới gần thì Lam nói làm cho cả căn tin ngạc nhiên bởi cô ta là cháu của hiệu trưởng cơ mà nhưng trừ bọn hắn , bọn hắn đã biết từ rất lâu rồi nhưng mặc kệ.
Riêng nó ko ngạc nhiên cũng ko nói gì chỉ cười khẩy , tưởng cô ta gọi ông nào tai to mặt lớn lắm chứ ai dè là ông hiệu trưởng , nó im lặng xem hai bác cháu sẽ làm được gì nó.
--Cháu nói đã tìm được chủ mưu đánh cháu rồi thì nói ta xem ta sẽ đuổi học ngay bây giờ luôn ko được vào trường này nữa__ông ta tức giận nói.
--Dạ là con nhỏ xấu xí đó ạ__Lam nói tay chỉ về phía nó , ông ta nhìn theo thấy người cháu mình chỉ là nó thì ông ta im bặt luôn , ko lên tiếng đã thế người còn run run toát mồ hôi nữa chứ (ông ta biết thân phận nó mà).
Thấy Lam chỉ nó mà ai cũng ngạc nhiên , hắn nói :
--Ông ko được đuổi học bạn ấy (nó đấy)__lời nói của hắn lại càng làm bọn hs ngạc nhiên , hotboy no1 bênh vực con nhỏ xấu xí.
Nếu chuyện này đồn ra ngoại thì sẽ ra sao ta...hazi ko biết nữa.
--Anh ko cần quan tâm chuyện của tôi__nó để cho bọn họ nói thoải mái xong thì mới lên tiếng.
Nó đứng dậy cầm cái thiệp giơ trước mặt Khánh nó nói :
--Tại sao anh lại mời tôi ???
--Tôi cũng chẳng biết vì
sao...__Khánh nói nhưng ko định lấy lại thiệp , có bao cô gái ước được tự tay anh mời sao cô lại ko cần chứ.
Anh nói tiếp -- Nhưng khi tiếp xúc vs cô tuy ko nhiều nhưng cô có cái gì đó hơi giống người quan trọng nhất của tôi__Khánh nói làm cho nó trợn mắt bất động ko biết nói gì , anh nói vậy là có ý bảo nó có phần giống em gái anh ư , vậy là anh luôn nhớ tính cách nó sao ??? Nó rất vui khi nghĩ như vậy nhưng bề ngoài nó ko thể hiện sự vui mừng đó.
Nó lấy lại bình tĩnh nói :
--Vậy ư , chắc anh nhầm tôi vs người nào đó rồi , tôi làm sao có thể giống vs người quan trọng của anh chứ.
Còn cái thiệp này tôi trả anh tôi ko cần nó__nó nhét cái thiệp vào tay Khánh rồi quay đi lại gần ông hiệu trưởng , nó đứng ngang hàng vs ông ta nói :
--Ông định đuổi tôi ư ???__nghe nó hỏi ông định trả lời nhưng nó lại nói , bây giờ thì ông ta giường như tắm bằng mồ hôi rồi (sợ quá mà)
--Tôi cũng định làm thủ tục nghỉ học vào hôm nay nên ko cần đuổi , và ông nên dạy dỗ lại cháu mình thì tốt hơn , cho loại người đó vào trường này ô nhiễm lắm__vừa nói nó vừa lấy tay vỗ lên vai ông ta , nói xong nó đi luôn.
Cả căn tin ai cũng xôn xao khi ông hiệu trưởng sợ nó , ngay cả bọn hắn còn phải nể ông ta một phần vì đây là trường thuộc quyền của DBB=tập đoàn lớn nhất thế giới nhưng sao ông ta lại sợ nó chứ.
Bọn hắn ai cũng ngạc nhiên riêng Zun thì ko vì biết nó là ai mà.
Sau khi nó rời căn tin thì ông hiệu trưởng cũng đi mất ko dám ở lại lâu vì sợ mất mặt.