Nữ Hoàng Queen Nữ Hoàng Băng Giá


Hắn một hồi bất động thì cũng tỉnh lại , nhớ ra điều nó còn chưa trả lời hắn việc có chấp nhận 3 ngày thử yêu đó hay ko nên hắn cũng chạy nhanh ra khỏi căn tin đi tìm nó bỏ lại bọn bạn đằng sau.

Họ ko biết hôm nay là ngày quoái quỷ gì đối vs họ nữa , sau một hồi bất động thì mọi người lại quay lại quỹ đạo cũ ai làm việc nấy có người thì về lớp học có người thì tiếp tục ăn phần ăn của mình và tất nhiên bạn hắn cũng chẳng còn tâm trạng nào mà ăn nữa cũng ko còn tâm trạng nào mà nghĩ về chuyện của nó nữa nên cũng về lớp lấy cặp rồi cũng ra về luôn.

Quay sang hắn nhé , sau khi ra khỏi căn tin thì hắn chạy đi tìm nó liền , hắn nghĩ nó mới ra khỏi căn tin thì chưa chắc đã ra trường thế là hắn tìm quanh trường vẫn ko thấy nó.

--"hộc ....!hộc"__hắn chạy một vòng quanh trường để tìm nó mà ko thấy đã thế còn mệt như người sắp chết nữa chứ vs lại cái trường rộng nữa may mà hắn cũng có thể lực tốt mới chạy được một vòng quanh trường ko thì chắc vào viện sớm mất , hắn chống tay lên gối cúi người xuống thở hổn hển , hắn nói cho mình nghe :
--Cô ấy đi đâu mà nhanh vậy ta , mình đã tìm quanh trường rồi còn chỗ nào mà mình ko tìm nữa ko ta__hắn sau khi lấy lại nhịp thở bình thường thì đứng dậy lấy tay chống lên cằm suy nghĩ như ông cụ non vậy.

Hắn đột nhiên "A" lên một tiếng rồi nói :
--Sau vườn trường , đúng rồi chỗ đó mình chưa tìm , hazi.....chỗ đấy ít người qua lại ko biết có cô ấy ở đấy ko nữa , thôi thì cứ đi tìm thử xem sao ko có thì chắc về nhà rồi , nhưng....thôi mặc kệ đi cứ đi đi đã rồi tính sau__hắn định nói nếu ko có nó ở đấy thì hắn biết lấy câu trả lời ở đâu ra đã thế nó còn nghỉ học nữa chứ nhưng ko nói ra khỏi miệng sợ xui xẻo ấy mà.

Hắn đi nhanh ra vườn sau trường tìm nó , đi được một đoạn thì gặp một người con gái ngồi dưới một gốc cây nằm giữa vườn hoa oải hương.

Hắn đi lại gần thì thấy người con gái đó là nó nhưng nhìn kìa nó đang cố lau thứ gì đó trên mũi.

Đi lại gần sát nó thì hắn thấy thứ nó đang cố lau đó là máu , hắn vội rút khăn tay từ trong túi áo ra giơ trước mắt nó.

Nó lúc này mới ngước mặt lên nhìn , nó ngạc nhiên khi nhìn thấy hắn nhưng tay thì vẫn ko ngừng lau máu trên mũi của mình.

--Em cầm lấy cái này lau đi__hắn nói tay vẫn cứ giơ chiếc khăn trước mặt nó (vẫn gọi nó là em cơ đấy-_-) , thấy nó ko định lấy hắn lại nói --em định làn tôi mất mặt như lần trước nữa sao__câu nói của hắn đã có hiệu quả vs nó , nó nhớ lại lần trước nó cũng bị chảy máu mũi như bây giờ hắn cũng đưa một cái khăn nhưng nó ko nhận làm cho hắn quê một cục trước đám bạn của hắn và bọn học sinh trong lớp , bây giờ hắn đã nói vậy mà nó ko nhận thì ko còn xem hắn ra gì nữa rồi , vậy là nó đành nhận khăn từ hắn lau rồi nói :
--Cảm ơn__câu nói này của nó rất nhỏ vì hai từ này ko nằm trong từ điển của nó nhưng nó lại nói ra hai chữ này vs hắn mà ko biết vì sao , tuy nó nói nhỏ nhưng hắn vẫn nghe được hắn cười.

Chợt hắn nảy ra ý định chọc nó , hắn vừa đưa tay lên tai ngoáy ngoáy vừa nói :
--Em nói gì vậy mà tôi ko nghe thấy__hắn , nó biết hắn nói đùa nên nói :
--Anh ko nghe thấy thì thôi , tôi ko muốn nói lại__nó nói rồi nhét cái khăn của hắn vào áo mà ko hề biết mình đang làm gì vì lúc này nó đang nói chuyện vs hắn mà đâu có để ý chuyện nhỏ nhặt đó.

--Ha em làm gì mà giận ghê vậy , thôi đừng giận nữa tôi còn có điều muốn nói vs em , em đừng có mà thất hứa rồi nghỉ học à nha !!!__hắn cười rồi ngồi xuống cạnh nó nói.

--Tôi thất hứa vs anh , điều gì vậy??!__nó nhìn hắn hỏi.

--Em nhớ điều kiện của chúng ta khi tôi phát hiện khuôn mặt thật của em chứ (các bạn còn ai nhớ điều này ko ??!)
--A , tôi nhớ rồi mà anh nghĩ ra yêu cầu muốn nói vs tôi rồi sao.

--Ko bây giờ tôi chưa muốn sử dụng điều kiện đó , mà tôi muốn nghe câu trả lời của em về chuyện tối qua ta đã nói__hắn đi thẳng vào vấn đề muốn hỏi nó , bây giờ hắn thấy hồi hộp khi nó nói ra câu trả lời , hắn mốn nó nói đồng ý nhưng câu trả lời của nó làm cho hắn tròn xoe mắt ko biết nói gì vs nó luôn.

--chuyện chúng ta đã nói tối qua là gì???
--Trời em đùa tôi à , tôi thì cảm thấy hồi hộp từ hôm qua đến giờ còn em
thì bây giờ lại hỏi tôi là chuyện gì sao , thật là hết cách vs người như em mà (ý là sao đây ta *_*˝)__hắn tức quá nói rhẳng cảm xúc của mình từ tối qua đến giờ
--người như tôi , ý anh là gì đây ??!
--Ý tôi nói em vừa là người ngốc vừa là người đảng trí nữa đó , mới tối hôm qua nói gì mà còn ko nhớ nữa__hắn nói rồi lắc đầu.

--Anh nói tôi như vậy hả , để tôi cho anh biết hậu quả khi nói tôi như thế nhé__nó nói rồi lấy tay đánh lên người hắn , hắn đưa tay đỡ nói :
--thôi thôi được rồi tôi ko nói em như thế là được chứ gì.

--Được rồi tôi tha cho anh lần này đó còn có lần sau ko biết tôi sẽ làm gì đâu___nó ngừng đánh hắn rồi quay lại tựa vào gốc cây nhắm mắt vào nghỉ ngơi.

--Em thật sự ko nhớ chuyện đó sao__hắn nhìn nó đang nhắm mắt hỏi
--Ko ( bắt đầu kiệm lời rồi )__nó nói , từ lúc nãy đến giờ hình như nó thấy nó đã nói chuyện nhiều hơn vs hắn , thường thì nó ko muốn nói nhiều vs người khác chỉ có nói nhưng ko quá nhiều cũng ko quá ít vs những người nó yêu quý thôi , nhưng bây giờ nó lại nói nhiều vs hắn mà ko biết vì sao (chắc yêu rồi).

--Trời , thôi được rồi để tôi nói cho em nghe__hắn nói
-....__nó im lặng , thấy nó im lặng hắn lại nói :
--Đó là chuyện chúng ta yêu thử 3 ngày đấy.

--Ừkm thì sao ??!
--Trời vậy thì em nói câu trả lời cho tôi nghe đi __hắn , lúc này nó lại mở mắt ra nhìn hắn hỏi.

--Anh yêu tôi__hắn gật đầu.

--Là thật lòng __hắn lại gật đầu.

--Vậy thì cứ thử đi , dù sao cũng chỉ 3 ngày thôi mà , tôi cũng muốn biết cảm giác yêu là gì__nó nói , nhận được câu trả lời như mong muốn từ nó hắn mừng rỡ nắm lấy tay nó nói :
--cảm ơn em , tôi nhất định làm cho em yêu tôi sau 3 ngày.

Nó ko để ý câu nói của hắn mà tầm nhìn của nó lại rớt trên cánh tay mà hắn đang nắm của nó , hắn ko thấy nó trả lời chỉ thấy nó đang nhìn gì đó chăm chú , hắn nhìn theo lúc này hắn mới phát hiện rằng mình đã mừng quá trớn mà nắm tay nó , hắn vội thả ra nói :
--Xin lỗi tôi ko cố ý __khi hắn thả tay nó ra thì nó cũng nhìn đi hướng khác nói :
--Ko sao , thôi cũng muộn rồi tôi ko còn học nữa nên cũng về đây anh nên vào học đi__nó đứng dậy phủi bụi bẩn trên quần áo rồi mang cặp lên vai (nó lên lớp lấy cặp rồi mới ra vườn sau) , quên nói luôn hôm nay nó đi học chỉ mang áo quần bình thường nha.

Hắn đứng dậy theo nó nói :
--Mà sao em lại nghỉ học
--Chuyện đó anh ko cần quan tâm__nó nói rồi quay đi nhưng bị hắn kéo lại nói.

--Em ko cho tôi biết địa chỉ nhà hay sđt liên lạc thì làm sao có thể hẹn gặp em mà hẹn hò được trong khi em nghỉ học rồi __hắn mặt méo sẹo nói , nghe hắn nói vậy nó lôi từ trong cặp ra một tờ giấy và một cái bút viết viết gì đó rồi đưa cho hắn nói :
--Đây là sđt của tôi.

--Ừ__hắn nhận giấy từ tay nó rồi hỏi
-- Chiều nay em rảnh ko tôi có chỗ này muốn dẫn em đi , sẽ vui lắm đấy
--Chiều anh ko học sao ???
--Ko chiều nay cả trường được nghỉ mà.

--Vậy ư nhưng chiều tôi có việc rồi ko đi được.

--Thôi cũng được , vậy mai chúng ta bắt đầu hẹn hò thử nha.

--Tùy__nói xong nó liền quay đi , để lại hắn đằng sau đang dõi theo từng bước chân của nó.

Khi nó đi khuất thì hắn cũng lôi đt ra nhắn tin cho bạn mình rằng " tớ mệt về biệt thự trước , các cậu nhớ đem cặp về cho tớ đấy " rồi gửi cho họ , hắn nhét đt vào túi áo rồi cũng về luôn.

Chiều nay hắn vs bọn bạn hắn đi làm từ thiện tại cô nhi viện Angel , cứ đến thứ hai đầu tuần là bọn hắn lại tới đó một lần , ở đó bọn trẻ rất ngoan rất thích chơi vs bọn hắn , chúng là những đứa bị cha mẹ mình bỏ rơi rất tội nghiệp , mỗi lần bọn hắn tới là bọn trẻ giữ lại đến xế chiều mới được về , nhưng hắn và bọn bạn còn nghe sơ ở cô nhi viện đó nói còn có 1 người con gái mà bọn trẻ rất yêu quý còn hơn cả bọn hắn nữa cơ , cứ mỗi lần người đó tới là bọn trẻ chơi đùa vs cô rồi còn bắt cô ngủ qua đêm ở đó cho bằng được nữa kìa.

Hắn và bọn hắn cũng muốn biết người đó là ai nhưng chưa có dịp được gặp cô gái đó lần nào cả vì cô ta chỉ đến những lúc rảnh thôi=đây là lời sơ nói.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui