Nó đơ người ra nhìn Khánh một lúc thì phát hiện anh đang nhìn mình nên thu tầm mắt lại nhìn về phía khác nói , nhưng câu nói của nó nói mục đích người cần nghe vẫn là Khánh :
--Các người cứ bàn đi tôi về , mà tôi khuyên anh đừng nên mất ăn mất ngủ vì chuyện vô ích này sẽ chẳng được gì đâu__nó nói vs Khanh rồi nhìn các sơ nói :
--Các sơ ra xe lấy quà cho lũ trẻ hôm nay con có việc ko ở lại được nên sẽ về ngay bây giờ.
--Sao mới tới ko chơi đã con.
--Dạ thôi ạ để hôm khác chứ bây giờ thì ko được rồi__nói rồi nó cùng bà Hà ra lấy quà.
Lúc đang lấy quà bà Hà nói (ở chỗ này cách xa bọn hắn 10m nên bọn hắn ko nghe thấy gì nha) :
--Con vẫn chưa nói cho Khánh biết sao.
--Dạ chưa , bây giờ thì ko thể nói ra được con còn nhiều chuyện phải lo lắm__nó tay thì lấy quà ra khỏi xe đặt xuống đất còn miệng thì trả lời
--Thằng Khánh nó hay tới đây nhưng phần lớn nó thường ra sau vườn hoa oải hương mà hai đứa hay chơi hồi nhỏ , ta thấy nó rất muốn tìm ra con đó.
--Dạ con biết sắp tới sinh nhật anh con sẽ nói , thôi bây giờ con phải về sơ cho con gửi lời xin lỗi tới bọn trẻ nha__Nó sau khi đặt hết hộp quà xuống đất thì nhìn sơ nói lời tạm biệt rồi lên xe phóng đi nhanh (do lúc nãy các sơ mở cửa chưa đóng nên nó mới đi như vậy) làm cho bọn hắn cũng hoảng vì tốc độ đi xe của nó trừ Zun , C.Phong , Như vì họ biết nó còn là nữ hoàng của tốc độ mà , sao ko thể đi nhanh vậy được.
Phía bọn hắn sau khi nó lái xe đi chỉ để lại đằng sau một màu bụi trắng phớ ,thì Khánh lại nói :
--Chuyện lúc nãy tớ nói thì mai các cậu cùng tớ tới công ty chính của tập đoàn DBB gặp họ lúc 7h để xem có giải quyết được gì ko__Khánh nói và cũng quên luôn lời khuyên của nó mất rồi , cả đám gật đầu đồng ý vs câu nói của Khánh .Hắn nhìn Zun hỏi :
-- cậu có đi cùng chúng tôi ko Zun cậu cũng cần nên biết lý do cậu bị mất chức giám đốc chứ__khi hắn hỏi Zun thì cậu cũng miễn cưỡng gật đầu chứ thực ra cậu ko đi thì cũng đã biết lý do rồi , lời nói của nó chính là lý do rồi cần gì phải đi đâu xa , lời nói nó bao giờ cũng có trọng lực đối vs người khác cả.
--Mà cậu có biết chiếc siêu xe hạng nhất đó là của ai ko hay là của cô ta (nó) __Long nhìn Zun nói.
--À...thì...__Zun ấp úng nói , cậu phải tìm lời nói dối nào đó để cho mọi người tin , sau vài giây cậu tìm được lý do cậu nói --tớ nghe cô ấy (nó) nói đó là xe của cô chủ nhà cô ấy , cô ấy làm osin cho một ngôi biệt thự ở trung tâm thành phố mà , chủ nhà đấu cũng hay làm từ thiện nên sai cô ấy tới ấy mà.
--Mà cô chủ cô ta là ai sao có thể cho một con osin lái siêu xe của mình được__Đan nghi vấn hỏi Zun
--Chuyện đó sao tớ biết được , sao các cậu ko hỏi thẳng cô ấy chứ hỏi tớ thì được gì đâu.
--Tớ tưởng cậu biết rõ mọi thứ về cô ta__Long nói.
--Hihi làm gì có chuyện đó__Zun cười giả lả nói , thấy mọi người dần dần dồn Zun vào thế bí thì Như nói để giải vây cho cậu và cũng vì sợ cậu lỡ lời nói ra thân phận của nó , nếu nói ra thì lúc đó ko chỉ mình Zun chịu tội mà còn có cả cô & C.Phong nữa.
--Nào mọi người gác chuyện đó qua một bên , đi giúp sơ chuyển quà vào cho các bé kìa.
Lúc này bọn hắn mới nhìn về phía bà Hà đang khệ nệ bưng quà vào nhà , bọn hắn gác lại mọi chuyện tới giúp bà mang quà vào nhà phát cho bọn trẻ rồi vui đùa , ăn cơm tối ở đó rồi mới về biệt thự.
Khi về tới biệt thự thì ai nấy đều mệt mọi , người nào về phòng người nấy tắm rửa ngủ sớm.
Bọn hắn quyết định nghỉ học cho tới hết ngày sinh nhật Khánh rồi mới đi học lại.
Lại một ngày trôi qua vs nó và bọn hắn thế đấy.
-------------------------------------------------------
Cuộc sống không có gì.....................!
.................................gọi là mãi mãi
Vì vậy đừng....................!
............................vì một chút lầm lỡ
............mà đánh mất tất cả..............!