Nữ Hoàng Queen Nữ Hoàng Băng Giá


Hắn và nó đi chơi khắp nơi cho tới bây giờ đã là 6h tối rồi.

--Chúng ta đi ăn rồi hẵng về nhé__hắn vừa lái xe vừa nói.

--Sao cũng được__nó trả lời , đối vs nó thì bây giờ nó làm vậy cũng chỉ là kiếm chuyện vui thôi , nói thẳng ra một cách khác thì việc hẹn họ này với nó chỉ là làm cho có , làm như nhiệm vụ phải làm.

Nhưng nó đâu hề biết cái nó cho là nhiệm vụ ấy sẽ làm thay đổi con người nó từ bây giờ.

Hắn lái xe định chở nó đến một nhà hàng sang trọng nhưng :
--Dừng lại__nó nói.

--Dừng lại làm gì chẳng phải chúng ta chuẩn bị đi ăn tối sao???__hắn vừa lái xe vừa nhìn nó nói , thấy nó ko trả lời mình thì hắn đành tấp xe vào lề dừng lại theo lời nó.

Nó mở cửa bước xuống , hắn cũng mở bước xuống xe theo.

--Em định đi đâu vậy__hắn tay chống cửa xe nói.

--Đi ăn__nó nói.

--Ở đây đâu có nhà hàng nào đâu mà ăn vs uống được__hắn ngó quanh nói , tuy chỗ này cũng thuộc dạng đường lớn nhưng ko có nhà hàng ăn tối.

Nó nhìn hắn mặt hất về phía bên kia đường , hắn nhìn theo thì thấy một tiệm đề chữ bún riêu - phở bò , nhưng điều khiến hắn chú ý ở đây là cái quán này trông rất nhỏ.

Nó bỏ mặc hắn nhìn ngắm gì đó thì kệ , nó đi qua đường trước và mục tiêu chính là quán bún riêu - phở bò ấy.

Hắn đến khi nhìn lại thì ko thấy nó nữa quay lại nhìn phía bên kia đường thì thấy nó đã gần qua đường xong rồi.

--Hazi...đi chẳng thèm nói vs ai tiếng nào cả__hắn nói , rồi nhìn xem có xe ko rồi mới qua đường (ko nhìn chẳng lẽ đòi băng qua luôn , chết chắc).

Khi đuổi kịp nó thì cả hai đã đứng trước cửa quán rồi , nói là cửa nhưng thực chất cái quán này được vây bằng bạt , cửa là một tấm màn màu xanh da trời đậm.

--Sao em đi mà ko gọi tôi__hắn nói.

--Tôi tưởng anh cần ngắm lâu hơn nữa__nó lườm hắn rồi vén màn lên vài trước , hắn cũng ko biết nói gì hơn vs câu nói của nó đành theo sau nó vào quán.

Trời...hắn , tròn xoe mắt ngạc nhiên.

Một cái quán bé tí này mà thật đông khách , bàn nào cũng chật kín người may mà vẫn còn một cái bàn trống để cho nó và hắn ngồi.

Khi ngồi vào bàn thì có phục vụ ra định hỏi bàn nó ăn gì nhưng người phục vụ thấy nó thì cười tươi :
--Chị Băng lâu lắm rồi em mới thấy chị tới quán à nha__người phục vụ là một cô bé tầm 16 tuổi nhìn nó nói rồi mới để ý đến hắn , còn hắm thì lúc này giờ ngạc nhiên khi cô bé gọi nó là chị Băng và có vẻ như nó hay ăn ở đây
--ủa ai đây người yêu chị hả??? Em chưa từng thấy chị đi vs ai tới đây cả à nha__cô bé nói tiếp , hắn nghe cô bé nói thì cũng hơi bất ngờ nhưng điều hắn muốn nghe nó nói ở đây là muốn xem nó trả lời cô bé như thế nào , và hắn hiện tại thuộc vị trí nào trong lòng nó , nhưng dù sao hắn vẫn mong hắn chiếm một vị trí quan trọng trong lòng nó.

--Em nghĩ sao cũng được bây giờ có định cho chị ăn ko ???__nó nói , câu nói của nó làm cho hắn cảm thấy hụt hẫng nhưng ko thể hiện ra bên ngoài.

--Ok ok , chị là như cũ đúng ko vậy còn anh này ăn gì ???__cô bé nhìn nó nói rồi quay sang nhìn hắn hỏi.

--Ừkm...cho anh giống như cô ấy__hắn nhìn cô bé đáp.

--Dạ , có liền__cô bé đáp rồi nhìn đi vào trong vừa đi cô bé vừa nói :
--Dì Hai , cho 2 tô bún riêu của chị Băng.

--Có liền , mà hôm nay Băng tới à con__người được gọi là Dì Hai nói.

--Dạ mà hôm nay còn dẫn bạn trai tới nữa chứ__cô bé nói khi tới gần Dì Hai.

--Vậy à , đây là lần đầu tiên thấy con bé dẫn người khác tới đây.

--Dạ , anh đó (hắn) đẹp trai lắm còn nhìn có vẻ như nhà giàu , ước gì con cũng được như chị ấy.

--Thôi đi cô nương đừng có mơ giữa chốn đông người , mau đem ra cho anh chị đi__Dì hai nói , cô bé bưng khay đựng hai tô bún nóng hổi ra cho nó và hắn , ko quên nói câu chúc quen thuộc trong buôn bán như thế này.

--Chúc anh chị ngon miệng.

--Cảm ơn em__hắn đáp
--Bên kia còn khách em phải đi trước , anh chị cứ ăn thong thả__cô bé nói rồi đi qua bàn kgác để phục vụ.

Bây giờ hắn mới có dịp hỏi nó :
--Hình như em hay tới đây ??? Mà sao cô bé kia gọi em là
Băng ???
--Chuyện đó anh cứ coi như chưa nghe được đi__nó nói , rồi cầm đũa lấy giấy ăn lau lau rồi đưa cho hắn một đôi mình một đôi nói tiếp :
--Anh ăn đi ngon lắm đấy , hay là anh chê đồ ăn ven đường.

--A...ko ko , để tôi ăn thử hihi__hắn nói , cầm đôi đũa nó vừa đưa cho lên gắp một miếng bún nhưng lại chần chừ ko muốn ăn , thấy vậy nó nói :
--Nếu ko ăn thì thôi tôi ko ép__nó nói rồi bắt đầu cầm đũa lên ăn , thấy nó ăn một cách bình thường thì hắn cũng ăn thử, ăn thử được một miếng thì :
--wơw...ngon thiệt__hắm khen và ngồi ăn ngon lành.

Còn nó ăn được vài miếng thì bỏ đũa xuống lau miệng uống nước ngồi nhìn hắn ăn , thật ra thì nó cũng ko muốn ăn nhưng dù sao cũng cần lót thứ gì đó vào bụng chứ , từ sáng đến giờ có cho cái gì vào bụng đâu.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui