Hồng bước tới -
" Phong ! tối này anh rảnh ko?
"
Phong gật đầu -
"Tối này thì Phong rảnh nhưng Hồng hỏi chi vậy?
"
Hồng nói 1 cách .....bí mật.....-
"party !
"
Hồng gọi cho Y Vân -
" tối nay cậu rảnh ko? tối nay 2 bác ko có nhà....hôm nay là......cậu đến đây với tớ 1 tí đc chứ?
"
Y Vân chợt nhớ...hôm nay là....
" À ! cậu rủ Huy theo luôn nhé !
"- Hồng nhắc
Hồng chuyển đt gọi qua số của T.Anh -
" tối nay cậu đến đây 1 lát nhé !hôm nay là......mà chị ko bảo cậu đến 1 mình đâu nhé ! cậu chở Quỳnhtheo đấy nếu ko chị cho cậu đứng ngoài sân với con milu !
"
.................................................. ...................................
Hôm nay đúng ngày bố mẹ Phong lại ko có nhà nên cả lũ tự nhiên hơn cả chủ nhà !
Phong thấy Hồng mời nhìu người thì càng thắc mắc.....
T.Anh và Quỳnh vừa bước vào nhà thì Huy và Y Vân cũng vừa đến...
Y Vân chạy vào ôm Hồng -
" mừng sinh nhật cậu !
"
Phong ngẩn người....
Y Vân dúi vào tay Hồng hộp quà , Hồng gắt -
"quà cáp làm gì ko biết !
"
Quỳnh cũng rút ko túi xách ra một hộp nhỏ xinh xinh -
"tặng chị !
"
T.Anh thấy Phong ko biết thì cười cười nói với Phong -
"Ô là la ! anhPhong ko biết hôm nay là sinh nhật pà chị tôi á? tệ thật !
"
Phong lắp bắp -
"Xin...xin lỗi Hồng...Phong ko biết hôm nay là.....
"
"Ko sao ! biết làm gì ! có mặt là đc rồi !
"- Hồng nói
Hồng đi ra ngoài mua đồ , T.Anh đòi chở đi nhưng Hồng ko chịu.
Sau khi Hồng đi.....nhà chỉ còn Huy - Y Vân - Quỳnh - Phong - T.Anh
Y Vân nhìn T.Anh , cười -
" Chào cậu ! lâu quá chị ko gặp cậu !
"
T.Anh cười đáp lại -
" à ! lâu rồi ko gặp !
"
T.Anh nhìn Huy rồi nói với Y Vân -
" Dù có bạn trai đi nữa thì thằng này cũng hi vọng chị vẫn quan tâm đến chị Hồng như xưa !
" - T.Anh nóinghiêm túc , rồi giọng nó nhỏ lại như thì thầm -
"Thời gian...chả cònnhiều nữa đâu !
"
.................................................. .........................................
Y Vân ngó đồng hồ...đã hơn 10h.....
"Y Vân ! cậu về trước đi !
" - Hồng thấy Y Vân khó ở lại nên bảo cô về
Y Vân ậm ừ tạm biệt mọi người....Huy đứng dậy dắt xe chở Y Vân về...-
"Anh về trước đây ! mọi người ở lại zui zẻ !
"
Hồng ra ngoài khép cửa cổng.....bước vào nhà..
Phong nằm la liệt trên ghế dài....Quỳnh thì cứ liên tục nốc cạn mấy chai bia...HỒng thở dài..
Hồng giật phắt lon bia từ tay T.Anh -
" Cậu thôi đi ! cậu mà uống say thì ai chở Quỳnh về?
"
T.Anh ương bướng -
"Cô ta thì đc uống say khướt còn em thì ko !
"
Quả thật Quỳnh đã say khướt....tay thì cứ lia lịa nốc bia nhưng mặt thì có vẻ
"tới bến
" rồi....
Hồng quay qua -
"Cậu chở Quỳnh về đi ! trễ rồi !
"
T.Anh thở dài đứng lên bước đến ngang Hồng , rồi nó cúi xuống hôn nhẹ lên má Hồng -
"Sinh nhật vui vẻ ! pà chị ngốc !
"
Hồng đẩy T.Anh ra -
"Y như con nít ! về đi !
"
Nói thế thôi chứ Hồng vui lắm. T.Anh tuy là em nuôi nhưng ko khác gì em ruột..
.................................................. ..................
Phong lơ mơ đưa tay dụi mắt -
" Đau đầu quá !
"
Phong thấy Hồng mọi người đã về hết cả...nhà vắng tanh....T.Anh cũngvề....Phong nhớ ban nãy T.Anh có nói với nó câu gì gì đó khó hiểulắm...
"Anh ko nên yêu chị tôi ......ko còn kịp để thay đổi đâu......2tháng...2 tháng........
"
Phong ngó thấy Hồng đang ngồi trên ghế.....hắn lui cui lại gần -
"Hồng !
"
Hồng giật mình quay lại.....
Phong thấy tay Hồng nắm chặt sợi dây chuyền...đôi mắt cô đỏ lên.....
Phong đang say nhưng nó cũng biết Hồng đang nhờ tới ai kia....say.....hắn ko tự chủ đc -
"Cô còn nhớ anh ta làm gì?
"
Hồng ngạc nhiên -
"Anh biết....anh biết chuyện của tôi rồi sao?
"
Phong gật đầu -
" Anh ta ko thể sống lại nữa ! cô quên anh ta đi !
"
Câu nói của Phong làm Hồng giận tái mặt.....cô đưa tay lên định tátanh...nhưng rồi cô khựng lại......cô biết anh nói ko ác ý.....cô rút tay lại....quay mắt đi bước về phòng....
Hồng nói vọng lại câu cuối -
"Đâu thể nói quên là quên đc....tôi yêu anh ấy !
"
Phong ngồi bệt xuống sàn...đưa tay ôm mặt , lẩm bẩm đầy đau khổ -
" Sao em còn yêu anh ta...Hồng ơi !
"
.................................................. ....................................
T.Anh thắng xe trước cổng nhà Quỳnh -
"Xuống !
"
Quỳnh loạng choạng bước xuống -
"Cám.....ơn....cám ơn... anh !
" - Quỳnh nói trong cơn say
Quỳnh định bước vào nhà....nhưng đc vài bước thì cô khuỵu chân...té nhào vào người T.Anh..
T.Anh gắt -
"Cô làm cái gì vậy hả?
"
T.Anh vừa quát lên thì...im luôn.......
T.Anh thấy gương mặt Quỳnh kề sát mặt....gần đến nỗi T.Anh có thể cảm nhận từng hơi thở ấm áp của Quỳnh....
Mái tóc của cô phủ lên vai nó..đôi tay cô đang chạm vào người nó....gương mặt đỏ lên vì say khướt......
Đôi mắt Quỳnh nhìn thẳng vào mắt T.Anh.
T.Anh nghe trong người nó có cảm giác gì đó.....nó định đẩy Quỳnhra....nhưng chưa kịp.....thì.....Quỳnh đã níu vai nó....khẽ nhướngngười.....Đôi môi cô chạm nhẹ vào môi nó...chính xác là cô đang hônnó....
T.Anh giật mình.....lẽ ra nó phải đẩy Quỳnh ra...nhưng sao..có gì đókhiến nó ko thể tự chủ...đôi tay nó tự nhiên ôm lấy khuôn mặtQuỳnh......một thoáng ấm áp phủ trên bờ môi.........
Kết thúc.....Quỳnh thì thầm vào tai nó -
"Em...em mừng...là.....anh...ko đẩy..ko đẩy em ra...!
" - Cô nói trong cơn say..
T.Anh nhìn phản ứng của Quỳnh..nó chả hiểu tại sao nó ko đẩy Quỳnh ra nữa...
Quỳnh nhìn thẳng vào mắt T.Anh...đôi tay cô vẫn đang ôm cổ nó một cáchthân mật..-
"Em đã yêu anh...yêu từ....những ngày anh ở bên cạnh chịHồng.....với danh phận em nuôi....em rất yêu anh...nhưng em chỉ biếtlặng lẽ...nhìn anh từ xa.....từ xa........
"
Quỳnh buông tay....nhìn T.Anh...cười .quay mặt bước vào nhà.........
T.Anh nhìn Quỳnh....bây giờ nó mới hiểu ngày xưa nó cứ thấy Quỳnh quanhquẩn bên cạnh Hồng....thì ra...thì ra là cô đang lặng lẽ nhìn nó.....
Ban nãy...gương mặt Quỳnh đỏ gay....vì xấu hổ...hay vì rượu?
.................................................. .................................................. .
Hồng đong đưa li nước....nhìn Y Vân và Huy đang tình tứ ngồi trước mặt....bên cạnh Hồng.....Phong cũng tỏ ra ko vui......
Quán vắng người....Hồng thường xuyên đến đây vì nơi này đầy ắp kỉ niệm của nó.......
Y Vân đẩy cuốn menu sang Hồng -
" Cậu uống gì nào?
"
Hồng lướt sơ qua cuốn menu...ánh mắt nó đăm đăm vào dòng chữ nào đó.....
Hồng chỉ tay vào quyển menu...cho cô phục vụ đứng sau.....cô ghi ghi chép chép rồi lấy lại mấy quyển menu.....
Y Vân cười cười nói nói.....dạo này trông nó vui hẳn ra......đột nhiên.....
.................................................. ............................................
Quỳnh khoe bộ móng tay mới toanh với mấy con bạn ....hôm nay nhóm đua xe tụi nó lại tụ tập ở đây....có T.Anh......Quỳnh.......v.v......
Quỳnh mặc chiếc áo 2 dây ngắn ngủn để lộ hình xăm con bươm bướm bên ngực trái.....
T.Anh lén nhìn Quỳnh...ko biết chuyện tối qua....Quỳnh có còn nhớ konữa.......T.Anh giật mình khi nghe lời bàn tán chỉ trỏ của đám kon traivề Quỳnh.......T.Anh nổi nóng.....nó bước về phía đám con gái...nó kéoQuỳnh đi...........
Đc một đoạn Quỳnh giãy dữ quá T.Anh mới buông tay....
"Anh làm gì vậy? kéo tôi ra đây làm gì !
"- Quỳnh gắt
"Cô...còn nhớ tối qua...tối qua....
"
Quỳnh sáng mắt -
"A! chuyện tối qua.....tôi nhớ !
" - Quỳnh nói rất tự nhiên như thể tối qua rất rất pình thhừơng.
.Anh phủ chiếc áo khoát của nó lên vai Quỳnh -
" Mặc vào ! cô ăn mặc chả ra sao cả ! ko thấy tụi kon trai bàn tán về cô á?
"
QUỳnh cười -
"Anh lo cho tôi à?
"
"Ko dám ! vì pà chị tôi giao cô cho tôi nên tôi mới làm thế chứ !
"
T.Anh cũng ko biết sao lại nói tại Hồng...thật sự thì chính nó ko chịunổi khi nghe đám kon trai cứ dán mắt vào Quỳnh nên mới kéo cô ra đây màđưa áo khoác cho cô đấy chứ...vốn đâu liên quan tới Hồng ...nhưng....làm sao nó nói thật đc...
Quỳnh nghe thế thì cầm áo ném qua T.Anh....mặt cô đượm buồn -
"Nếu vìchị Hồng mà anh làm thế thì tôi ko cần !
" - Cô bỏ đi.......
.................................................. ........................
người phục vụ đem nước ra......ly của Y Vân...ly của Huy...rồi của Phong.......
Khi ly nước kiwi vừa đặt xuống thì Y Vân giật mình......nhìnHồng.......lắp bắp -
"Hồng ...Hồng.....ly này....ly này của...cậu ư?
"
Thái độ của Y Vân khiến Huy và Phong ngạc nhiên...
Hồng kéo ly nước về phía mình.....như thể một câu trả lời....
Y Vân thấy Hồng uống ly kiwi thì nó choáng váng.....Y Vân nhìnHồng...nói một cách đau khổ -
" trời ơi....sao lại thế.....Hồng.....cậulàm vậy là.....sao......
"
.................................................. .................................................. .......
Lặp lại đoạn nì rùi ziết típ choa dễ hỉu hén !
.................................................. .............
người phục vụ đem nước ra......ly của Y Vân...ly của Huy...rồi của Phong.......
Khi ly nước kiwi vừa đặt xuống thì Y Vân giật mình......nhìnHồng.......lắp bắp -
"Hồng ...Hồng.....ly này....ly này của...cậu ư?
"
Thái độ của Y Vân khiến Huy và Phong ngạc nhiên...
Hồng kéo ly nước về phía mình.....như thể một câu trả lời....
Y Vân thấy Hồng uống ly kiwi thì nó choáng váng.....Y Vân nhìnHồng...nói một cách đau khổ -
" trời ơi....sao lại thế.....Hồng.....cậulàm vậy là.....sao......
"
.................................................. .................................................. .......
Hồng dửng dưng -
"Sao là sao?
"
Huy thấy Y Vân rất kích động thì hơi lo lắng...Phong lại rất ngạc nhiêntrước phản ứng của Y Vân , chả qua là Hồng chỉ uống 1 li nước thôimà....sao lại khiến Y Vân có thái độc kì quặc đến vậy?
" Hồng ! sao cậu lại uống thứ nước đó ! chả phải từ trước đến giờ cậu dị ứng với loại nước kiwi là gì? Tớ nhớ là thứ nước này....là loại nước mà anh Nguyên thik nhất...nhưng...cậu thì.....!
" - Y Vân lắp bắp..
Nước kiwi là loại nước mà Nguyên thik nhất , lần nào đến đây , anh cũngchỉ uống mỗi thứ đó..nhưng Hồng thì khác. từ nhỏ cô chẳng bao giờ sớ rớvào loại đó....một phần là dị ứng....còn lại là ko thik...
Hồng hiểu rõ nguyên nhân khiến Y Vân ngạc nhiên , cô đưa tay cầm nhẹ ống hút , khoấy li nước....nói chậm rãi....-
" Thì đã sao ! đây là loại nước mà anh Nguyên thích uống....
"
Y Vân gắt lên -
" Nhưng.....
"
Hồng cười....
"Trái tim của tớ và anh ấy vốn đã hoà làm một từ lâurồi.....những gì anh ấy thik tớ cũng sẽ thik....những gì anh ấymuốn...tớ sẽ làm.....ước mơ của anh ấy...tớ sẽ biến nó thành hiện thựcbằng mọi giá !Tớ còn sống đến ngày hôm nay là vì anh ấy !vì anh ấy !vìtớ yêu anh ấy !
Câu nói của Hồng như một nhát dao cứa nát trái tim của Phong ra thànhtừng mảnh vụn , những mảnh vụn nát khó lòng ghép lại nguyên vẹn đc....
Y Vân gục mặt xuống bàn , đôi vai nó run lên , nấc nghẹn ngào......Y Vân đâu ngờ nó lại vô tâm đến thế...nó chợt nhớ những lời T.Anh đã nói vớinó...
"
" Dù có bạn trai đi nữa thì thằng này cũng hi vọng chị vẫn quantâm đến chị Hồng như xưa ! ....Thời gian...chả còn nhiều nữa đâu !
"
Y Vân vội ngước mặt lên , nhìn Hồng -
" T.Anh bảo chẳng còn nhìu thời gian nghĩa là sao? Hồng !
"
Hồng cười....đứng dậy....bước ra ngoài....-
"Tớ đi trước đây ! tạm biệt !
"
Hồng lẳng lặng bước ra , Y Vân ngó theo mà lòng day dứt......Phong ngólớ ra ngoài cửa sổ ra vẻ ko chú ý nhưng thật chất nó biết rõ...Hồng càng ngày càng bước đi xa nó....khó lòng mà theo kịp....
Huy vỗ nhẹ tay lên vai Phong , an ủi.....thằng bạn....
.................................................. .................................................. ..........
Hồng đứng đối diện với tấm bia khắc tên anh....nó đưa tay vuốt lên từng nét chữ , bia mộ lạnh lẽo.....
Nó ngồi xuống tựa lưng vào mộ....lật sách ra đọc.......
Gió thổi hiu hiu....gió lật từng trang sách như thể muốn trêu nó....