Nụ Hôn Của Quỷ - Tiểu Ni Tử

Thứ ba, ngày X tháng X, ngày thứ ba nhập viện.
Hôm nay, Quách Cải, không, Quách Tiễn Ni (cái tên này không chỉ khó đọc, mà còn khó vỉết, nhưng vân phải viêt, mình không muốn anh mình giận và không quan tâm đến mình đâu) vận đen đây, mẹ còn vì Quách Tiễn Ni mà mắng mình là năp toa - lét, tức chết đi mất! Có điều, nghĩ lại mình cũng thấy không nên đối xử với chị ta mãi thế được. Thực ra chị ta đôi xử với mình rất tốt mà. Nhưng mình vẫn rất tức giận. Anh trai đáng lẽ phải là của mình, từ khi qua lại với Quách Tiễn Ni, anh ít ở bên mình hẳn. Hình như anh ấy thích chị ta hơn mình nhiều lắm, trong lòng mình thấy rất khó chịu.
Còn nữa, hôm nay có một nữ sinh rất kiêu căng tới đây, chính là em họ của Thôi Anh Ải, mục đích của chị ta đương nhiên là anh trai mình! Chị ta không xấu, nhung mình vẫn ghét chết đi được!
Mỗi lần anh mình đến, là sỗ lần các chị y tả đến đo nhiệt độ ình tăng lên kính khủng, mình rất bực bội, nhung cũng không tiện nổi điên. Anh mình được yêu thích vô cùng, nhưng thường anh ấy không xem con gái ra gì. Dạo gần đây hỉnh như anh ấy chỉ biết mỗi mình Quách Tiễn Ni Ị Hôm nay lại còn nói chị ta là vợ của anh, chị ta là chị dâu của mình ...w...... Chết khiếp!!
Quách Tiễn Ni thực sự sẽ là chị dâu của mình ư? Điêu này không phải là không thể, vì anh mình rất thích chị ta mà. số lần anh cười với chị ta là nhiều nhất anh rất vui vẻ khi ở bên chị ta, hình như còn vui hơn khi ở bên mình. Nhỉmg hiện giờ minh vẫn chưa thể chấp nhận chị ta là chị dâu được, dù sao vẫn chưa được. Quách Tiễn Ni bây giờ miễn cưỡng lắm cũng chỉ được xem là một nửa chị của mình.
Mình thích anh mình quá! Tuy anh mình giờ đã có bạn gái, mà hình như còn thay đổi một chút, vì bị ảnh hưởng từ Quách Tiễn Nỉ, nhưng minh vẫn thích anh ây, thậm chỉ còn thích hơn cả ngày xưa, anh chính la thần tượng mà mình ngưỡng mộ nhát Ị Diễn viên điện ảnh, ca sĩ ngôi sao gì gì đó, đều không bằng một ngón chân của anh ấy, không, cả một ngón chân cũng không bì được.
Hôm nay anh dạy mình làm bài tập địa lý, vì anh còn thông minh hơn cả thầy cô trong trường, thế nên mình đã học rất nhanh! Mình cứ muốn ở mãi trong bệnh viện, dù sao, anh của mình là người tuyệt vời nhất nhất thế giới này! He he he he.
Year! Tuyệt quá! Xem ra hình tượng của tôi trong mắt Thuần Hiến được nâng cấp lên từng ngày rồi! Vui quá! Haha!
Một ngày mới lại đến gần trong niềm vui sướng, hôm nay tôi vẫn đến thăm Thuần Hiến như thường, để thưởng cho cậu nhóc không gọi tôi là "Quách Cải" trong nhật kí nhập viện (thực ra cũng có gọi một lần, nhưng nề tình cậu nhóc đã kịp thời sửa chữa, tôi không so đo nữa, he he, tôi luôn là một mỹ nữ tốt bụng nhất mà) Tôi mang đến cho cậu nhóc một máy chơi game cầm tay, vừa vui vừa bổ ích, không thể để cậu em chồng tương lai buồn bực được ~, hihi.
"Tiễn Ni"
Trên đường đi đến bệnh viện, bỗng một bóng người nhảy ra trước mặt tôi như một con khỉ, suýt nữa làm ruột gan tôi đảo lộn vì sợ hãi.

"Tú Triết? Sao anh lại ở đây?"
"Duyên phận! Là duyên phận đã cho em và anh gặp nhau ở đây!" Tú Triết say sư
-,.-A Tôi nôn tôi ói...... sau đó đấm cho anh ta một phát.
"Tú Triết, cái nhóm kịch gì ấy, tốt nhất là anh đừng tham gia nữa, sao bây giờ nói chuyện càng ngày càng thấy ghê vậy?"
"Tiễn Ni, em lại thấy ghê là sao? Rõ ràng là chẳng ghê chút nào mà, đây là một đoạn đối thoại trong kịch bản mới nhất anh viết đó, rất có cảm giác đúng không? Có cần anh đọc những đoạn khác cho em nghe không?"
Tú Triết hình như rất tự tin với những câu thoại chả có tí dinh dưỡng nào của anh.
"Không! Bây giờ em chẳng có thời gian nghe anh đọc thoại đâu, em còn có việc, bye bye."
"Em đến bệnh viện thăm em trai Thuần Hy à? Anh đi cùng em."
"Hả? Anh muốn đi chung với em à?"
"ừ, nhất định rồi, chúng ta đi thôi!"
Anh vừa nói vừa giật lấy chiếc túi trong tay tôi, nhảy nhót tung tăng đi trước, lại huýt sáo nữa, cái tên này!!!!
Chương 114: Cảm ơn chị
"Hello! " Vừa vào phòng bệnh, Tú Triết đã ngoác mồm ra gào lớn.
"Tú Triết? sao cậu lại đến đây?" Thuần Hy nhìn anh ta.
"Đến thăm em của cậu và đến thăm cả cậu nữa. Cậu rốt cuộc có chịu diễn vở kịch độc diễn mà nhóm kịch bọn tớ "vừa viết không? Tớ đã chân thành mời cậu đến cả trăm lần rồi đấy, cậu chả nể tình anh em gì cả..."
Thì ra mục đích của Tú Triết là như vậy, anh ấy muốn Thuần Hy diễn kịch ư? Ôi mong chờ qu
Tú Triết đã cầu xin cả trăm lần rồi sao? Hình như hơi bị quá rồi! Có điều nếu là Tú Triết thì cũng rất có khả năng, cá tính dai như kẹo mè sửng của anh thì ai cũng thấy rồi. Vậy cũng có nghĩa Thuần Hy cũng từ chối anh ấy đã trăm lần rồi.
Không hổ là Thuần Hy, anh quả thực có khả năng làm cái chuyện không chừa sĩ diện cho người khác. Nhớ lúc đầu tôi theo đuổi anh, những chiêu thức đã dùng chắc cũng phải đến một hai trăm ý chứ.

Tú Triết đáng thương quá, tôi phải giúp anh ấy!
Thế là tôi mở lời với Thuần Hy: “Thuần Hy, Tú Triêt nhờ anh đi diễn kịch, tốt quá chứ, điều kiện anh tốt như thế, không đi thì tiếc quá!"
Đúng vậy, đúng vậy, nếu bỏ qua gương mặt lúc nào cũng thờ ơ, anh thực sự sinh ra là để gia nhập làng giải trí.
"Không đi!" Giọng điệu kiên định không cho phép cò cưa mặc cả thêm.
Thuần Hy ghét diễn kịch thế ư? Chẳng phải anh thường xuyên đi đến nhà hát xem diễn kịch đó thôi!
"Thuần Hy, chẳng nhẽ cậu vẫn còn nhớ mãi chuyện đó à? “ Tú Triết kề sát tai Thuần Hy hỏi với vẻ thần bí, có điều âm lượng thì to như cố ý nói cho tôi nghe vậy
"Chuyện đó? Chuyện nào? Thuần Hy, Tú Triết, hai người đang nói gì thế?" Sự tò mò trong tôi bắt đầu trỗi dậy.
"O ~! Chính là...." Tú Triết cười hí hí vừa định mở đầu câu chuyện thì bị Thuần Hy chặn lại.
"Không được nói" Thuần Hy sa sầm mặt, cảnh cáo Tú Triết với vẻ đáng sợ.
"Á ~ haha ~ Tiễn Ni, em thấy đó, Thuần Hy không cho anh nói, tự em đi hỏi Thuần Hy nhé. Ha ha" Tú Triết cười, vùng thoát ra khỏi "gọng kềm" của Thuần Hy, làm mặt hề
với tôi.
*A_A* Thuần Hy lại có chuyện gì giấu tôi ư?

"Thuần Hy, tóm lại là có chuyện gì thế? Em muốn biết!" Tôi hỏi chắc như đinh đóng cột.
Thuần Hy lườm Tú Triết một cái, không đáp.
"Thuần Hy ~" Tôi dịu giọng lại, cố ý làm ra vẻ nũng nịu
"Hai người hình như đến thăm Thuần Hiến mà?" Thuần Hy gian xảo đánh trống lảng.
"Đúng vậy ~ đúng vậy, tớ nghe nói tên tiểu quỷ này bị khâu n mũi ở đầu, nên đến thăm đây này ~. Ha ha ha-!" Tú Triết lại còn thuận theo chiều gió mà đứng cùng chiến tuyến với Thuần Hy rồi.
Tú Triết gió chiều nào xoay chiều ấy thật đáng ghét, cười như thế để làm gì? Làm như chuyện Thuần Hiến nhập viện là đáng mừng lắm ấy. Đồ ngốc! -;-"
"Õ, anh trai ngốc nghếch, chào anh!" Thuần Hiến vẻ mặt thờ ơ nhìn Tú Triết.
"Cái gì? Cái gì mà "anh trai ngốc nghếch'5? Em đang nói anh à? Hãy nhớ gọi anh là anh chàng 'đẹp trai kinh động Hỏa tình!'" Tú Triết lập tức tắt nụ cười ngốc nghếch, đổi thành vẻ mặt lạnh lẽo.
"Đúng rồi ~! Ha ha, anh Tú Triết ngốc nghếch xem ra vẫn chưa đến nỗi ngốc lắm ~ vẫn còn biết em đang nói anh! He he. Cái gì mà 'đẹp toi kinh động Hỏa tinh' đúng là cái tên ngốc hệt như anh Tú Triết."


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận