“Cô!” Sắc mặt của Tần Cẩn Chi có biến hoá vô cùng lớn.
Vật nam tính của người đàn ông được bao bọc bên trong quần lót dù cho là chưa cương cứng thì kích cỡ kia cũng tương đối vô cùng khả quan, ngón tay của Hình Yểu vuốt ve dọc theo hình dáng gồ lên bên trong quần lót.
Cổ tay bị siết chặt, sự đau đớn truyền đến từ làn da khiến cho người ta hưng phấn, cô dùng sức đẩy Tần Cẩn Chi lùi về phía sau cho đến khi lưng của anh đụng phải thân cây, thân hình ái muội của hai người dần bị bóng cây bao phủ.
Mà trong lúc này, cổ tay của cô bị Tần Cẩn Chi nắm chặt lấy đã len vào bên trong quần lót.
Vài điểm ánh sáng xuyên qua tán lá cây ngô đồng rậm rạp rọi xuống dưới, vừa vặn dừng bên khoé mắt của anh, Hình Yểu mượn khoảnh khắc này để nhìn thấy được hỉ nộ ái ố của người bình thường nên có được tiết lộ ra từ đôi mắt đen láy đầy kiêu ngạo của anh.
“Tôi như thế nào?” Cô ngẩng đầu, đôi môi đỏ mọng khẽ nhếch lên, từ khoé mắt đến đuôi lông mày đều tràn ngập khiêu khích.
Lực trên tay của Tần Cẩn Chi tăng thêm một phần thì bàn tay của cô đang nắm lấy nơi đó của anh cũng mạnh thêm một phần.
Cảm xúc mềm mại từ bộ ngực đang áp sát cộng thêm hương thơm như có như không của cô, tại thời điểm ban đêm yên tĩnh này như đánh thật mạnh vào dây thần kinh của Tần Cẩn Chi, giao lộ ở bất cứ thời gian nào cũng đều sẽ có người đi ngang qua, Tần Cẩn Chi nhìn chằm chằm vào gương mặt đầy ý cười của cô gái, đôi mắt của cô rất lạnh nhạt, truyền đến từng đợt ý cười khiêu khích nhè nhẹ lại có vẻ mê hoặc.
Mất khống chế trong nháy mắt dẫn tới lực trên tay của Tần Cẩn Chi mạnh thêm một phần, đến nỗi có thể nghe thấy tiếng vang của xương cốt bị lệch vị trí nhưng cô đến cả lông mày cũng chẳng thèm nhíu mà thậm chí còn thử chống trả lại.
Hình Yểu nâng tay trái lên giúp anh sửa sang lại cổ áo sơ mi: “Nói chuyện đi chứ, anh trai Cẩn Chi, tôi như thế nào?”
Cô bắt đầu trả thù mà xoa nắn, chỉ trượt lên xuống vài lần thì cảm giác đã không còn giống như trước.
Không thể khống chế được phản ứng của cơ thể làm cho Tần Cẩn Chi gian nan mà duy trì lý trí đang dần rạn nứt, gân xanh trên trán của anh nhô lên, tiếng cười của Hình Yểu vẫn còn chưa tan đi thì cánh tay đã bị kéo lại rồi đẩy ngược vào góc tường.
Phía sau lưng đụng phải một vật cứng, cơn đau thấu tim làm cho gò má của cô mất sạch màu sắc vốn có.
“Thân thể của con gái rất quý giá, đừng tự chà đạp mình như vậy.
”
Tiếng nói trầm thấp của người đàn ông vang lên ở bên tai làm cho Hình Yểu có một giây phút thất thần.
Người đàn ông này tuy rằng lời nói và hành động đều vô cùng lịch sự nhưng ánh mắt kia nhìn cô làm cho cô cảm thấy vô cùng khó chịu.
Anh cảm thấy tôi làm bẩn mắt của anh, vậy thì tôi sẽ khiến cho anh đến nằm mơ cũng đều phải nghĩ đến tôi.
“Nhưng mà tôi cần tiền, không thể mất công việc này được.
” Cô thuận thế thả lỏng thân thể rồi dựa vào lòng ngực của Tần Cẩn Chi, ngữ điệu mềm mại mang theo ý tứ muốn lấy lòng nhưng bàn tay giấu trong bóng tối lại càng trở nên không biết kiêng nể.
“Tôi làm cho anh thoải mái, anh cũng đừng đuổi tôi đi, có được không?”
Trong đôi mắt của cô nổi lên một tầng sương mỏng mơ hồ, đôi môi đỏ mọng khép vào rồi mở ra khi cô nói chuyện, nơi đó trong tay cô trở nên vô cùng nóng bỏng và cứng rắn, cô có chút cầm không nổi, móng tay cọ lên đỉnh quy đầu, mang theo một chút chất lỏng dính ướt chảy đến lòng bàn tay.
Giọng nói của Tần Hạo Thư truyền đến từ phía xa, cậu lớn tiếng gọi anh trai ơi.
Tay của Hình Yểu đẩy nhanh tiết tấu, toàn thân của Tần Cẩn Chi chìm vào bên trong bóng râm, không thể nhìn rõ dáng vẻ lúc này của anh nên có chút tiếc nuối.
Một nửa cánh tay kia giống như muốn rời ra khỏi thân thể, đau đớn gần như chết lặng, cô không còn sức lực, ngón cái miết dọc theo hình dạng của vật nam tính rồi lặng lẽ nhón mũi chân đến gần bên tai của người đàn ông.
“Anh cứng rất nhanh, xử nam sao?”
***
“Cô Hình ơi, anh trai của em đến để đưa chìa khoá cho cô, anh ấy có đuổi kịp cô không?” Tần Hạo Thư lén chạy ra tìm Tần Cẩn Chi nhưng chỉ nhìn thấy Hình Yểu.
Ngón tay của cô móc lấy chìa khoá mà đung đưa qua lại trước mặt cậu: “Đuổi kịp rồi.
”
Cậu nhìn khắp nơi: “Anh trai của em đâu rồi ạ?”
“Anh ta vẫn chưa trở về sao? Em đi tìm ở khu vực xung quanh thử xem.
”
Hình Yểu bắt xe một lần nữa, cô muốn đi đến bệnh viện.
Ở bệnh viện, sau khi bác sĩ kiểm tra xong thì quả nhiên là đã bị trật khớp, bác sĩ hỏi làm sao lại có thể như thế này được, nói rằng dù cho là đùa giỡn đi chăng nữa thì cũng quá nặng, Hình Yểu đau đến mức sau lưng của cô đều đã ướt đẫm mồ hôi, nhớ tới hình ảnh đũng quần bị đẩy lên thật cao của Tần Cẩn Chi đứng tránh phía sau thân cây thì tâm trạng bực dọc nhưng thật ra lại có một chút thoải mái.