Lăng Nguyệt Giáo.
Trong tẩm phòng của mình, Khương Ly đang chậm rãi lật giở điển tịch ghi chép về những sự kiện đã xảy ra trong giang hồ 18 năm trước. Sau lần đầu tiên chạm trán với Bất Diệp, Khương Ly luôn có một cảm giác bất an mạnh mẽ, trong lòng không ngừng hiện lên suy nghĩ phải điều tra về thân phận nữ nhân này. Nhưng mặc cho nàng sử dụng tất cả mọi biện pháp, vẫn không thể truy ra chút manh mối hữu ích nào. Điều này khiến ột người vốn luôn tự tin vào thủ đoạn của mình như Khương Ly vô cùng chán nản.
Ngoài cửa sổ bỗng nhiên vang lên tiếng động nhè nhẹ. Nghe giống như tiếng đập cánh của loài chim nào đó.
Khương Ly đặt quyển sách trên tay xuống, vội vàng đi ra mở tung cửa sổ, lập tức một chú bồ câu trắng muốt chậm rãi đậu lên cánh tay nàng. Khương Ly khẽ nhíu một cái, nàng tìm kiếm mật thư buộc dưới cổ chân chú chim, sau đó lại thả nó trở về chỗ cũ.
Lật giở mật thư ra, ánh mắt sắc bén như trăng khuyết liếc nhanh một vòng, khi đọc đến dòng “ Ngân tâm như ánh bích ”, Khương Ly khẽ biến sắc mặt, bờ môi đỏ hồng bỗng trở nên trằng bệch, đôi tay cầm mật thư hơi run rẩy. Nàng gấp vội mật thư lại, bước nhanh khỏi tẩm phòng.
…
“ Cốc cốc..” Cửa thư phòng Giáo chủ Lăng Nguyệt Giáo bỗng vang lên tiếng gõ nhè nhẹ, rất nhịp nhàng, dường như là một loại ám hiệu có tiết tấu đặc thù, chỉ có hai người biết với nhau.
Khương Điền Thái đang ngồi trong phòng viết thư pháp, nghe thấy tiếng gõ, hắn ho nhẹ một cái, từ tốn mở miệng : “ Ly nhi phải không ? Con vào đi !”
“ Phụ thân.” Khương Ly gấp gáp bước vào, tuy vậy nàng vẫn không quên đóng cửa phòng thật chặt, dường như sợ ai đó nghe lỏm chuyện từ bên ngoài vậy. Mật thư vẫn nắm chặt trong tay.
“ Có chuyện gì ?” Khương Điền Thái nhíu mày nhìn Khương Ly. Nữ nhi này của hắn mặc dù còn nhỏ tuổi, nhưng nàng đã rất hiểu chuyện, luôn luôn bình tĩnh trong mọi việc và không bao giờ vội vàng, hấp tấp. Hơn nữa, nàng không bao giờ để lộ cảm xúc của mình trên gương mặt một cách lộ liễu. Khác xa với những nha đầu ở tuổi này. Chính vì vậy mà hắn mới có thể an tâm giao cho nàng chức vị trưởng lão trong giáo, dù rằng nàng còn quá trẻ. Nhưng lúc này nàng lại hiện ra bộ dáng gấp gáp, lo sợ, quả thật hơi khiến Khương Điền Thái bất ngờ.
“ Phụ thân, người hãy xem qua mật thư này đi..” Khương Ly đặt mật thư xuống mặt bàn, đưa cho Khương Điền Thái xem, bàn tay trắng muốt vẫn chưa hết run rẩy.
Khương Điền Thái đặt cây bút lông lên giá, sau đó cầm lấy mật thư lên xem, ánh mắt thâm trầm đảo qua một vòng, thấy được tin tức kinh người, sắc mặt lập tức sầm xuống, khóe mắt đỏ rực co rút lại.
Hắn nhắm chặt mắt lại, khàn giọng lẩm bẩm, bàn tay thô ráp vẫn nắm chặt bức mật thư : “ Rốt cuộc cũng đến…”
Khương Ly lẳng lặng đứng trước mặt phụ thân, nàng không nói tiếng nào, nhưng đồng thời cũng không ngừng nghĩ về thông điệp trong bức mật thư kia.
Đúng như những gì phụ thân nàng đã dự liệu. Tịch Phong hội lần này dự đoán sẽ xảy ra một hồi tinh phong huyết vũ. Lãnh Phong sơn trang xuất sơn. Cửu Liên Hỏa Hội giúp sức. Lại thêm Hắc Đạm như hổ rình mồi. Đồng minh bây giờ của bọn họ có lẽ chỉ còn có Ngưng Hòa Các. Nhưng ý kiến của Các chủ Lệ Vô Ưu về vấn đề này như thế nào, đến giờ hắn vẫn chưa cho bọn họ một câu trả lời thích đáng. Điều này làm Khương Ly vô cùng lo lắng.
Nếu như không có sự giúp sức về mặt binh lực của Ngưng Hòa Các, thì Lăng Nguyệt Giáo khó mà trụ nổi với sự tấn công của Lãng Phong sơn trang. Hơn nữa lại còn có cả Cửu Liên Hỏa Hội cùng tham gia. Nhắc đến Cửu Liên Hỏa Hội, ánh mắt Khương Ly khẽ nheo lại, tạo thành một đường thẳng sắc bén, khiến người ta nhìn vào cảm thấy rét buốt chân tay.
Cửu Liên Hỏa Hội trong lời đồn của giang hồ là do 9 vị nữ sát thủ tài giỏi đứng đầu và nắm quyền cai quản. Nhưng Khương Ly biết rõ, đó chỉ là lời đồn thổi mà thôi, thực chất, 5 vị nữ sát thủ bài danh đầu bảng mới là người nắm quyền tại Cửu Liên Hỏa Hội, còn 4 người còn lại chỉ có thể được coi như hộ pháp, họ vốn dĩ không có quyền quyết định sự vụ quan trọng trong hội.
Sát thủ bài danh đầu bảng trong Cửu Liên Hỏa Hội là Giai Ngân. Đó là một nữ nhân có mái tóc đỏ rực như màu máu, đôi đồng tử huyết ngọc vô cùng yêu dị, thủ pháp giết người của nàng ta còn tàn bạo và ghê gớm hơn cả Lăng Nguyệt Giáo. Đây cũng là một trong những người mà phụ thân của nàng, Khương Điền Thái, không dám gây chuyện.
Đứng thứ hai là một nữ sát thủ rất ít khi lộ diện, Lăng Tâm. Thông thường khi hành sự, nàng ta thường đeo một chiếc mặt nạ bạc, bên hông còn dắt thêm một thanh nhuyễn kiếm rất sắc bén. Nghe nói chưa ai từng nhìn qua dung mạo nàng ta, bởi vì tất cả những người nhìn thấy, đều đã chết cả.
Bài danh thứ ba trong Cửu Liên Hỏa Hội là Song Như. Về vị nữ sát thủ này, Khương Ly từng có dịp chạm trán qua, đến giờ nàng vẫn còn nhớ rõ mồn một khoảnh khắc đó. Nàng ta có một mái tóc tím nhạt rất mê hoặc, điệu bộ tinh nghịch và trẻ con hoàn toàn không giống một nữ sát thủ, nhưng khi đã ra tay giết người thì hoàn toàn đổi khác, hệt như một con quái vật khát máu. Dùng độc là sở trường của Song Như, chính vì điều này nên lần đó Khương Ly mới có thể sống được một mạng.