“ Mấy người các ngươi làm sao vậy ? Tại sao lại im lặng hết cả ? Chúng ta không phải đang nói chuyện sao ?”
Vốn dĩ năm người bọn họ đang bàn bạc rất sôi nổi, bởi vì kế hoạch lần này vô cùng quan trọng, nhất định phải đem toàn bộ Ngưng Hòa Các và Lăng Nguyệt Giáo giết sạch không còn một người, cho nên cần rất nhiều sự chuẩn bị về nhân lực và kế sách. Nhưng chỉ một thoáng trước, hai trong số năm người lại đột nhiên im bặt, khiến ba người còn lại cũng không dám lên tiếng. Mãi một lúc sau, cho đến khi không thể tiếp tục đợi được nữa, Song Như mới lấy hết dũng khí lên tiếng hỏi.
Lăng Tâm ngồi bên cạnh chậm rãi vuốt ve nhuyễn kiếm, ánh mắt của nàng vô cùng chăm chú, động tác cũng rất cẩn thận, hành động này cứ lặp đi lặp lại, rất nhiều lần. Người ngoài nếu nhìn thấy sẽ lấy làm lạ, nhưng những người ở đây lại không cảm thấy vậy, bởi vì họ biết thanh kiếm này ẩn chứa một điều khiến nàng không thể rời tay. Lăng Tâm thở dài một hơi, dường như vì điều gì đó khó hiểu mà buồn phiền, nàng chậm rãi nói :
“ Ngân tỷ, khí tức vừa nãy…hẳn không phải là ...Hàn tỷ.”
Giai Ngân cũng gật đầu, nàng nhấp một ngụm trà nhạt, đôi đồng tử huyết ngọc sáng lên nhè nhẹ, dường như nàng đang rất vui vẻ, Giai Ngân mỉm cười nhẹ nhàng, :
“Tuy rằng cô bé đó không phải là Hàn tỷ, nhưng khí tức lạnh lẽo kia lại rất giống, ta cũng không biết vì sao, chỉ là cảm giác nàng rất giống Hàn tỷ. Vì theo ta biết, chỉ có những người từng nhiễm Ngân Hàn độc, mới có khí tức băng lãnh như vậy..”
Ngân Hàn độc là một trong những loại kỳ độc khó gặp nhất trên thiên hạ, tuy rằng nó không gây nguy hiểm đến tính mạng, nhưng lại làm cho người nhiễm độc phải chịu giày vò đau đớn không ngừng. Sự đau đớn do Ngân Hàn độc gây ra so với cái chết còn thống khổ hơn gấp ngàn lần.
May mắn là loại độc này chỉ khi đến một thời điểm nhất định mới phát tác, nếu không thì cho dù có là Tiêu Diêu Nhược Hàn, cũng không thể chịu nổi loại độc này.
Điều kiện để Ngân Hàn độc phát tác, đó là vào những ngày trời mưa, độc tính vốn dàn trải khắp thân thể đột ngột bị tập trung ở trái tim, khiến người nhiễm độc đau đớn khôn cùng, không khí xung quanh càng lạnh lẽo bao nhiêu, Ngân Hàn độc càng phát tác mạnh bấy nhiêu...Do vậy, đa phần những người bị nhiễm Ngân Hàn độc không thể chịu nổi thời tiết rét buốt.
Ngân Hàn độc không có phương thức điều chế, nó là một loại độc có trong tự nhiên, độc này nằm trong Ngân Hàn thảo.
Tuy nhiên, loại Ngân Hàn thảo này rất hiếm gặp, gần như đã không còn trên giang hồ. Ngân Hàn độc tuy rằng độc tính cao nhưng lại không gây chết người, mà chỉ có thể giày vò người khác, nên nó không được sử dụng nhiều. Cho dù có muốn sản xuất số lượng lớn, cũng không kiếm đâu ra Ngân Hàn thảo.
Tuy có độc tính như vậy, nhưng Ngân Hàn thảo lại được xếp vào một trong mười loại kỳ trân dị bảo của giang hồ, chỉ có thể gặp chứ không thể cầu. Vì một khi ai đó ăn được Ngân Hàn thảo, cố gắng chịu đựng độc tính khi nó phát tác, qua nhiều năm, người đó sẽ không còn sợ bất kỳ loại độc nào trên thế gian nữa, có thể gọi là thân thể “bách độc bất xâm”. Vì điều này mà giới giang hồ đã đỏ mắt tìm loại Ngân Hàn thảo này nhiều năm, nhưng tiếc rằng nó đã sớm không còn trên thế gian nữa.
Ngân Hàn thảo, vừa là độc dược, vừa là trân dược.
Trong số những người Giai Ngân quen biết, Tiêu Diêu Nhược Hàn là người duy nhất bị nhiễm Ngân Hàn độc.
Giai Ngân khi còn trẻ đã từng hỏi vì sao nàng lại bị nhiễm loại độc này, lúc đó Tiêu Diêu Nhược Hàn không nói gì, chỉ trầm ngâm nói rằng nàng đã bị nhiễm loại độc này từ khi còn nhỏ.
Vì khi đó Tiêu Diêu Nhược Hàn trực tiếp nuốt Ngân Hàn thảo vào bụng, cộng thêm kinh mạch lúc nhỏ chưa định hình, dẫn đến chất độc đã ngấm thẳng vào máu, cho dù có thể tìm được loại thảo dược nào đó để khắc chế số lần phát tác của nó, cũng không thể loại bỏ độc tính của Ngân Hàn thảo.
Nhưng Giai Ngân biết, chính vì bị nhiễm Ngân Hàn độc mà thân thể Tiêu Diêu Nhược Hàn sau này mới sản sinh ra một luồng khí tức băng lãnh đậm đặc như vậy, loại khí tức này đã góp phần làm tên tuổi của nàng, khiến cho nó trở thành một thứ vũ khí đáng sợ trong lòng giới giang hồ.
Điều khiến cho Giai Ngân khâm phục Tiêu Diêu Nhược Hàn chinh là, cho dù bị nhiễm loại độc đau đớn như vậy, nàng cũng chưa bao giờ kêu ca một tiếng.
Vẻ mặt lạnh lùng cô đơn của Tiêu Diêu Nhược Hàn, thủy chung vẫn là thứ khiến Giai Ngân vừa kính trọng, lại vừa buồn lòng.
Trong Cửu Liên Hỏa Hội, công lực của Tuyệt Ánh tuy rằng không cao bằng Giai Ngân và Lăng Tâm, nhưng ít nhiều nàng cũng là một trong những sát thủ tuyệt đỉnh của giang hồ, đối với vấn đề khí tức cũng rất có đảm lượng. Mỗi người đều có một loại khí tức khác nhau, do đó chỉ cần ngươi có công lực ột chút, sẽ dễ dàng nhận ra điều khác biệt này. Tuyệt Ánh thấy khí tức này giống Tiêu Diêu Nhược Hàn như vậy, nàng không khỏi có chút trầm tư, lát sau, Tuyệt Ánh mới mở miệng :
“..Khí tức này tuy rằng băng lãnh giống Hàn tỷ, nhưng lại không đậm đặc bằng, hơn nữa sát khí kia dù mạnh, nhưng vẫn không thể nào bằng Hàn tỷ năm đó, có thể nhận thấy, người này chỉ mới giết qua vài mạng người…”