Sự mất tích bí hiểm của Bất Diệp, không những làm cho Vũ Hàn nổi giận lôi đình, mà còn làm mấy người bên Cửu Liên Hỏa hội lo sốt vó.
Vốn dĩ bốn hộ pháp của Cửu Liên Hỏa hội vâng lời Giai Ngân túc trực quanh tửu lâu Bất Diệp dừng chân. Họ luôn yên lặng bảo vệ, một ngày một đêm đều không có chợp mắt, quyết một lòng hoàn thành sứ mệnh chủ tử giao phó.
Kết quả, sáng hôm sau, bốn người chỉ thấy là Mặc Vân và Trang Nhu bước ra khỏi tửu lâu, còn nhân vật chính là Bất Diệp thì lại mất tăm mất tích, không thấy bóng dáng.
Nhìn hai người kia trò chuyện thân mật, tình tình tứ tứ, hoàn toàn không có chút ưu sầu hay trầm tư nào, có thể thấy rõ được sự biến mất của Bất Diệp hoàn toàn không ảnh hưởng gì đến họ.
Tựa như, nàng đã tách khỏi hai người này !
Bốn nữ hộ pháp lập tức tá hỏa, các nàng không nói hai lời liền lao vào trong tửu lâu, giận dữ túm lấy cổ áo lão bản, vội vàng hét vào mặt lão :
“Ngươi có thấy một vị cô nương tóc đen, trên lưng mang theo chiếc hộp gỗ dài rời khỏi đây hay không ?”
Lão bản tửu lâu đang mải mê tính tiền, đột nhiên lại bị người khác túm cổ áo, lão lập tức muốn nộ phát, nhưng nhìn bốn nữ nhân trước mắt đằng đằng sát khí, ánh mắt tóe lửa, không hiểu sao lão lại vội vã nuốt lời định nói vào trong bụng.
Lão bản lắp bắp, mặt mũi tái nhợt, nuốt nuốt nước miếng, lão vội vàng nói :
“Không, không, tiểu nhân không thấy. Đúng là hôm qua có một vị cô nương như vậy thuê phòng ở đây, nhưng nàng ta chưa hề rời khỏi chỗ này !”
“Hừ !” Một nữ hộ pháp hừ lạnh một cái.
Buông cổ áo lão bản ra, đẩy lão ta sang một bên, bốn hộ pháp lập tức xông lên căn phòng Bất Diệp vừa trọ đêm qua, tuy biết rằng cơ may Bất Diệp ở bên trong là rất ít, nhưng không thể không thử một lần.
Các nàng đẩy cửa bước vào, không ngờ trong phòng lại trống không, đến một bóng người cũng không thấy. Đầu mày bất giác nhíu lại, quả nhiên đã bị mất dấu !
Một người trong số họ nhanh mắt nhận ra chiếc hộp gỗ quen thuộc của Bất Diệp ở ngay trên mặt bàn, chắc hẳn là sau khi rời đi nàng đã bỏ nó lại.
“Nàng ta phát hiện ra chúng ta ?” Một người lên tiếng.
Rất có thể là do hôm qua bốn người bọn họ đã quá mức để ý đến nhóm người của Bất Diệp, cho nên mới vô tình làm cho nàng sinh nghi, tưởng lầm rằng bọn họ có ý đồ xấu xa, muốn ẩn nấp theo dõi nàng. Vì để cắt đuôi, nàng đã cải trang thành một người khác, xóa bỏ các đặc điểm nhận dạng lúc trước, đồng thời tách khỏi hai người kia. Nhân lúc bọn họ không chú ý đến, nàng đã an toàn rời khỏi chỗ này, thành công trốn thoát khỏi sự quan sát của bốn người.
“ Chắc là vậy..” Một nữ nhân khác chần chừ trả lời, thanh âm mang theo ba phần mệt mỏi. Việc này xem ra không tốt rồi đây. Chủ tử có vẻ rất quan tâm đến hành tung của nữ nhân này, hơn thế còn rất coi trọng tính mệnh của nàng, do đó mới đích thân phái bốn người bọn họ đến đây bảo vệ. Giờ lại để mất tung tích nàng ta, các nàng biết ăn nói sao với chủ tử ?
Tính cách của Giai Ngân ra sao, không ai hiểu rõ hơn bốn người hộ pháp bọn họ. Mặc dù ngoài mặt nàng luôn mỉm cười vui vẻ, đối nhân xử thế cũng mang theo vài phần khí phách, nhưng thực tế lại là một trong những người độc ác và tàn bạo nhất của Cửu Liên Hỏa hội. Bất kì ai khiến nàng cảm thấy gai mắt, nàng sẽ không từ thủ đoạn sẽ diệt sạch tận gốc. Nghe nói, vào một năm nào đó, một môn phái thượng lưu vì đệ tử hạch tâm bị Giai Ngân giết chết nên đã tức giận thông cáo với toàn giang hồ rằng sẽ truy sát nàng ta. Kết quả, Giai Ngân không trốn không chạy, một mình tìm tới cửa lớn môn phái đó, bằng kiếm pháp tàn bạo giết cho bọn chúng không còn hình người. Nghe đâu, nếu không phải có sự can thiệp của Lăng Nguyệt giáo, môn phái đó đã gặp họa diệt môn, tuy vậy vì tổn thất lực lượng vô cùng trầm trọng nên nhanh chóng rớt xuống hạ lưu môn phái, ngày ngày chịu sẽ áp bức của các môn phái khác.