Nữ Kiếm Khách vs Tứ Vương Gia

Chết tiệt ! Nàng nhớ ra rồi, người cứu nàng là một nam nhân, hơn nữa….lại còn là tên Thiên Vũ Xuyên gì gì đó .
Là hắn cứu nàng sao ?
Tại sao hắn lại cứu nàng ?
Là để trả ân nàng cứu mạng hắn lúc trước sao ?
Chờ đã ! Đây là đâu ?
Hàng loạt các câu hỏi xuất hiện trong đầu Bất Diệp, đột nhiên, hai mắt nàng mở bừng, những ngón tay co nhẹ lại, đôi môi nhỏ xinh nhợt nhạt mỉm chặt lại, vài sợi tóc mảnh mai xõa trước khuôn mặt kiều diễm.
Nắm chặt tay lại, Bất Diệp vận sức dồn lực để ngồi dậy. Tựa lưng vào thành giường, nàng thở ra một hơi, trên trán lấm tấm những giọt mồ hôi.

Nhìn quanh căn nàng hiện đang nằm nghỉ, có vẻ như nơi đây khá sang trọng, nội thất bên trong nhìn qua đã biết là hàng thượng phẩm, có lẽ đây là vương phủ của Thiên Vũ Xuyên Vân, dù sao hắn cũng là một Vương gia mà.
Xỏ giày vào, Bất Diệp chậm rãi đứng dậy, vì hôm qua đã mất khá nhiều máu nên giờ cảm thấy có chút choáng váng. Vuốt gọn mái tóc dài sang một bên, Bất Diệp chỉnh trang lại y phục trên người. Rất tốt, mọi thứ vẫn nguyên vẹn, cho dù bạch y nàng mặc hôm qua đã được đổi thành lam y. Xem ra, tên Xuyên Vân này cũng thuộc loại chính nhân quân tử. (t/g : Diệp tỷ, tỷ nghĩ đi đâu thế -_-). Kiểm tra lại mọi thứ bên người, Bất Diệp mới giật mình nhận ra…kiếm của nàng…mất rồi ?
Còn nhẫn thì sao ?
Bất Diệp vội vàng giơ tay lên kiểm tra…phù …còn chưa đến nỗi nhẫn cũng mất….
Đáng chết ! Dám nhân lúc ta hôn mê mà lấy kiếm của ta, Xuyên Vân , ngươi nghĩ ta dễ chơi như vậy sao ?. Đối với một kiếm khách, kiếm chính là sinh mạng, ngươi lấy kiếm của ta khác nào giết ta rồi .
Bất Diệp ngay lập tức gọi ra thanh trường kiếm khác từ chiếc nhẫn ruby. Nhìn thấy thành kiếm xuất hiện trên tay mình, nàng nhíu mày , có đôi chút ngạc nhiên. Lần này, thanh kiếm có vẻ đặc biệt hơn, nếu để ý thấy thì kiếm hình như mang một chút sát khí,lại có khí chất riêng biệt, không lẽ điều này có liên quan đến cảm xúc của nàng ?.

Cho dù vô tình nhưng Bất Diệp không hề biết rằng, vì việc làm lần này của nàng, rất nhiều năm sau, giang hồ vẫn lưu truyền một câu nói :
“Huyền thoại song kiếm
Xuất đầu lộ diện
Giang hồ náo loạn
Quốc gia suy vong.”
Đem theo thanh kiếm bên mình, phủ lên khuôn mặt một khí chất lãnh đạm như sương sớm, Bất Diệp đẩy cửa bước ra ngoài.
Thư phòng của Vũ Hàn – Trụ Thủy Các.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận