Nữ Kiếm Khách vs Tứ Vương Gia

“ Cửu Liên Hỏa Hội ?” Vũ Hàn nheo mắt, tỏ ra rất ngạc nhiên . Ai ai cũng biết rằng, những sát thủ của Cửu Liên Hỏa Hội không bao giờ ra tay tùy tiện như vậy. Một khi họ đã hành động, tuyệt đối sẽ không để lại dấu vết để mật thám của Hắc Đạm tìm ra . Vậy lần này, không phải là họ muốn lấy đầu ai đó mà là muốn thị uy ….
Nhưng với ai …?
“ Có phát hiện được ở gần đó dấu hiệu của các môn phái khác không?” Vũ Hàn trầm tư nói..
“Bẩm Vương gia…do màn sương Khuyết Hoa Tán tạo ra vô cùng dày đặc lại nguy hiểm đến tính mạng, mật thám của ta..không thể tra xét được gì..”Phục Ảnh cúi đầu. Đối với một mật thám, việc không thể tra ra sự thật là một sự sỉ nhục…
“Bỏ đi. Dù sao đó cũng là việc Cửu Liên Hỏa Hội , chúng ta không cần nhúng tay vào, đỡ rước thêm phiền phức. Ngươi chỉ cần cắt cử thêm vài người đến gần Phong phủ bí mật canh gác là được….Không có lửa làm sao có khói…Chắc chắn phải có lí do khiến họ ra tay..”

“Tuy Phong Luân không có quan hệ với giang hồ, nhưng cẩn thận một chút vẫn hơn, ngươi hiểu chứ ?” Vũ Hàn chậm rãi nói.
“Vâng, tiểu nhân hiểu.”Phục Ảnh tiếp nhận mệnh lệnh.
Đợi một lúc, Vũ Hàn chậm rãi đứng dậy, bước đến gần chiếc bàn đặt bên cạnh đó. Trên bàn có để một chiếc hộp gỗ rất dài màu nâu đậm, các chốt khóa đều làm từ vàng , quý giá vô cùng.
Vũ Hàn cẩn thận mở chiếc hộp gỗ ra. Bên trong là một thanh trường kiếm toàn thân sáng rực, thân kiếm hơi cong hình lưỡi liềm, trên mặt kiếm có những hoa vân lượn sóng, sắc bén gai người. Tiếp đó là bao kiếm màu đen huyền bí, toát lên vẻ cô độc phiêu lãng, ở phần đầu có khắc mấy kí hiệu khác lạ. Đây chính là thanh trường kiếm của Bất Diệp – thank kiếm mà nàng đang tức giận tìm kiếm.

Cầm vào chuôi kiếm, Vũ Hàn nhấc thanh kiếm lên. Cảm thấy cánh tay chỉ nặng hơn chút , ngoài ra không có gì khác. Thanh kiếm này thực sự rất nhẹ. Vũ Hàn có đôi chút ngạc nhiên, nhất là về độ dài về thanh kiếm. Nó ít nhất phải dài hơn thanh kiếm của hắn 3 gang tay.
“Phục Ảnh, việc ta phái ngươi đi điều tra thế nào rồi ?”.
“..Bẩm Vương gia, thanh kiếm Người phái tiểu nhân đi điều tra thực sự không có trong giang hồ. Tiểu nhân đã đi đến tất cả các xưởng luyện kiếm, nơi buôn bán vũ khí lậu, tiệm đồ cổ, đều không thấy có thông tin gì về thanh kiếm này. Nhưng xét về hình dạng và chất lượng cho thấy, thanh kiếm này tuyệt đối thuộc hàng quý báu, không phải loại tầm thường..” Phục Ảnh nói thẳng một mạch suy nghĩ của mình.
Ngay từ lần đầu tiên khi nhìn thấy thanh kiếm này, hắn đã cảm thấy rất khác lạ. Cho dù vị cô nương kia có là một sát thủ đi chăng nữa, việc sử dụng một thanh trường kiếm dài như vậy cũng không phải dễ dàng. Trừ khi đã được tập luyện từ nhỏ với thanh kiếm đó.
“.…Đôi mắt hổ phách và thanh kiếm lưỡi cong …Người mà giang hồ đang đồn đại chắc chắn là Yến Vĩ Điệp….” Vũ Hàn nheo mắt một chút. Cho thanh trường kiếm vào bao, hắn quyết định chờ khi nào nàng tỉnh lại sẽ hỏi rõ ràng mọi chuyện. Dù hắn biết, nàng chắc chắn sẽ tránh né một số chuyện.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận