Thân hình to lớn đặc biệt làm người khác áp lực, cô lại không xinh đẹp, hiện tại có thể nói là xấu, vì vậy, chỉ cần cô nghiêm mặt lại thôi, mọi người đều nghĩ đến vẻ mặt dữ tợn cực kì tức giận.
Dư Châu lạnh nhạt nhếch môi, không tệ, lần đầu tiên có tác dụng, từ nay về sau, khi gặp mặt cũng không ai dám vậy nữa.
Khi cô đứng trước cửa xe chỉ có thể nhận mệnh cúi xuống, thành quả cả ngày nay, lúc này đều muốn phun trào trôi hết, chui vào trong xe, cô quả thực muốn cảm tạ cái thân hình khổng lồ này mà. Ngày mai, đổi cửa xe đi, nếu không, sớm muộn cũng có một ngày, cô hộc máu vì nó.
Bốn phía không ngừng truyền đến từng tràng tiếng cười, Dư Châu quét mắt qua, tự nhiên nhìn thấy ba người con trai đang bước tới, tính cách khác nhau, khí chất riêng biệt nhưng, đều tuấn mỹ như nhau.
Trong xe, cô mắt nhìn mũi, mũi nhìn tâm, dường như có thể nghe thấy âm thanh nước miếng rơi trên mặt đất, cái trường học này đúng là đông nữ sinh.
“Dịch, cậu có một em gái đúng là cực phẩm.” Tả Tư Viêm nhìn chân mình, có chút âm dương quái khí nói, cậu còn chưa quên cái chân mình được phước lành ai ban tặng đâu, chân sưng lên, phải mất vài ngày mới tan được, sức mạnh của Bàn Tử, chỉ ở chữ lớn.dien/dan;’
“Đúng vậy, Dịch, nhà cậu nhất định luôn cực kỳ náo nhiệt!” Vẻ mặt Gia Dật cười cũng cực kì quái dị, cậu mà lại bị người ta sắp bẫy, cho nên, sao có thể đứng ngoài được.
Khóe môi Dư Dịch mím chặt, sau đó chậm rãi quay đầu lại.
“Viêm, Đan Dật, nó là em gái tôi.” Một câu cảnh cáo, thành công làm cứng đờ nụ cười trên môi hai người kia, cho đến bây giờ bọn họ cũng chưa từng thấy qua Dư Dịch như vậy, Dư Dịch đối với Dư Châu, từ trước đến nay đều lựa chọn thái độ chăn dê tự do, con bé tùy tiện ăn cỏ, cho dù thứ ăn phải đều là rơm rạ. Nhưng không giống thái độ cảnh cáo hôm nay, con bé là em gái cậu ta, họ Dư, dien,dan/ cho nên, bọn họ có thể nói đùa nhưng tuyệt đối không thể làm chuyện tổn thương đến con bé.
“Dịch, chúng tôi đùa chút thôi mà.” Gia Dật vỗ bờ vai Dư Dịch, điều tiết không khí đầy áp lực này, con ngươi dài nheo lại, cậu có cảm giác, những ngày vui vẻ này sắp phải thay đổi rồi.
Tả Tư Viêm ngậm miệng, gật đầu một cái.
“Được.” Cậu nói xong, xoay người bước đi. Có người này bảo vệ, bọn họ cũng chỉ có thể thu liễm lại thôi.
Dư Châu tựa lên xe, nhìn rõ bên ngoài, cũng chỉ thản nhiên liếc nhìn, cửa xe mở ra, một người từ ngoài ngồi vào, một tay lơ đãng đặt lên trán cô.
“Châu Châu, hôm nay em rất lạ, có chuyện gì dấu anh sao? “ Âm thanh ôn nhu lại không dấu được chút ảm đạm trong lời nói. Có lẽ là do trước kia đã thiếu quan tâm cô em gái này, bây giờ, cô với cậu cũng bắt đầu có khoảng cách, là loại khoảng cách không cách nào vượt qua.
Dư Châu nhàn nhạt ngước mắt lên nhìn, toàn thân nặng nề đặt tựa lên xe, dù sao xe chỉ cần di chuyển được là sẽ đến nơi, cô cũng không muốn thể trọng của mình phá hư xe.