Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương Phi

Nói không chừng nàng gặp Tả Nghi Lan, khi đó Hoàng Phủ Tuyên và Tô Văn Nhi liền nhảy ra muốn nói chuyện, nhưng là kỳ lạ lúc đến cửa sao không thấy bọn họ xuất hiện.

Chẳng lẽ không có trong phủ?

Cuối cùng đi đến một tòa viện nhỏ, vách tường loang lổ, chân tường mọc đầy rêu và cỏ dại, hai miếng tấm ván dựng làm cửa bị bung ra , càng thể hiện sự rách nát.

Trách không được trước đây Lan Nhược không đề cập đến chỗ ở của Tả Nghi Lan, dù sao nàng ấy muốn ở lại vương phủ, không có gì để nói, nhưng nhìn hiện giờ, sẽ không có cách nào khác.

Lan Nhược tiến lên gõ cửa, trong viện liền có tiếng trả lời, rất nhanh một người mặc bố y nha hoàn ra mở cửa, gương mặt mi thanh mục tú, chính là nha hoàn Thuận Nhi bên người Tả Nghi Lan.

Vốn là Tả Nghi Lan bị nhốt ở tiểu viện, lại thêm đám người Hoàng Phủ Tuyên, Tô Văn Nhi ác ý quấy rối, Tả Nghi Lan không được ngày nào tốt lành, Tô Mạt liền phái người đến bảo vệ Tả Nghi Lan, mặt khác cảm thấy nếu bên người Tả Nghi Lan bị người có tâm tư khác giám thị, cũng không có lợi cho bọn họ.

Cho nên bọn họ nghĩ ra cách này, đuổi những người vốn là canh giữ bên cạnh Tả Nghi Lan đi, hiện giờ chủ tớ Tả Nghi Lan tuy có chút khó khăn nhưng ít nhất vẫn được tự do.

Ít nhân bên người không còn người có dị tâm khác.

"Là ai vậy?" Giọng nói của Thuận Nhi có chút đề phòng, sợ lại là Tô Văn Nhi đến diễu võ dương oai.

Lan Nhược trả lời một tiếng, Thuận Nhi ngạc nhiên hé cửa ra, nhìn thấy nàng, ánh mắt lại nhìn thấy Tô Mạt đứng sau lưng liền sáng lên, vội vàng mở cửa: "Tô tiểu thư?"

Bộ dạng của nàng vô cùng ngạc nhiên.

Tô Mạt mỉm cười với nàng: "Ta đến thăm Tả tiểu thư, dẫn đường đi."

Thuần Nhi do dự một lát, thi lễ nói: "Tô tiểu thư có thể chờ một lát được không, chờ nô tỳ tiến vào bẩm báo."

Tả Nghi Lan dù trở nên chật vật, nhưng vẫn muốn bảo trì tôn nghiêm.

Tô Mạt gật đầu, mỉm cười nói: "Không vội."

Thuận Nhi lập tức xin lỗi chạy vào, thính lực của Tô Mạt và Lan Nhược rất tốt, hơn nữa tiểu viện nhỏ bé, không có gì chắn, cho nên hai người có thể nghe thấy trong nhà có chút âm thanh vội vàng, nhưng nhanh chóng không nghe thấy nữa.

Một lát sau, Thuận Nhi lại đi ra, mời hai người vào, "Tiểu thư mời hai vị vào."

Tô Mạt và Lan Nhược vào sân, lại phát hiện nơi này không khác lắm so với sân viện của Đỗ di nương của Quốc công phủ ở Trữ Châu.

Một tòa viện nhỏ, bên trong có một cây thạch lựu lâu năm, ba gian nhà, đều làm từ cỏ và đất sét.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui