Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương Phi

Rốt cuộc Thẩm Tinh Tinh cũng cảm thấy được nở mày nở mặt, không cần nhìn sắc mặt của Tô Mạt nữa rồi.

Hiện giờ Ngụy An Lương bỏ tiền ra thuê khách điếm, chẳng khác nào là lấy tiền của nàng cả, tất nhiên không giống ngày xưa nữa.

Nàng ta lớn tiếng sai bảo đem phòng tốt nhất chuẩn bị cho nàng ta, sau đó để phòng tốt thứ hai để lại cho Nhạc Phong Nhi, còn lại người khác tự chọn.

Thật ra phòng trong khách điếm, phòng tốt nhất cũng không khác là mấy, chẳng qua là lầu hai không ẩm ướt, sạch sẽ hơn nhiều, cũng không có chuột, đệm chăn sạch sẽ được giặt thường xuyên.

Mà đối với những người ở đây, ở lại khách điếm cũng tuyệt đối không dùng chăn ở đó, đồ dùng đồ ăn của bọn họ, hầu hết là tự mang.

Nếu như vậy thì phòng nào cũng không khác nhau nhiều lắm, đơn giản là phòng của Thẩm Tinh Tinh thì lớn hơn một chút, hoặclà bên ngoài cửa sổ có thể nhìn được cảnh sắc gì đó.

Khi lên lầu, nàng nhìn Tô Mạt, lớn tiếng sai bảo: "Phỉ Thúy, ngươi đi liên hệ với cửa hàng vải nhà chúng ta, bảo họ mang mấy bộ chăn đệm tốt nhất tới, thảm, màn gì đó đều đưa tới, còn có bộ đồ dùng trà cũng cần phải có, mặt khác bảo tửu lâu đưa đồ ăn ngon nhất tới, ta không ăn đồ ăn ở đây, còn có bảo họ đưa tới..."

Ngô huyện là huyện giàu có và đông đúc thuộc Tô Châu, muốn cái gì cũng có, chẳng qua nàng ta gióng trống khua chiêng như vậy khiến Lan Như cảm thấy tò mò, hỏi: "Thẩm tiểu thư, dọn đến dọn đi phiền toái như vậy, sao người không đến ở luôn tại cửa hàng nhà mình đi?"

Thẩm Tinh Tinh đắc ý nói: "Sao có thể rời khỏi các ngươi được."

Lan Nhược gọi Lan như nói: "Lan Như, viện của tiểu thư đã dọn dẹp xong, chúng ta nhanh qua đó đi. Đến lúc trời mưa, mọi người cũng không cần phải chen chúc với nhau một chỗ."

Vừa nghe thấy Tô Mạt muốn dọn ra viện bên ngoài, Thẩm Tinh Tinh và Nhạc Phong Nhi đều cảm thấy mờ mịt.

Nhạc Phong Nhi theo bản năng muốn đi theo, Thẩm Tinh Tinh hô: "Này, sao các ngươi có thể làm như vậy chứ? Bản thân ta có chỗ ở, nhưng nghĩ cho các ngươi, nên ở chung cùng các ngươi, các ngươi lại ích kỷ như vậy sao?"

Lan Nhược ôn hòa nói: "Thẩm tiểu thư, viện của chúng ta quá nhỏ, nếu để chiêu đãi tiểu thư khuê các như người thì thật là thất lễ. Thẩm tiểu thư vẫn nên là tự mình ở đi."

Lại nói nếu ở chung cùng các nàng, chắc sẽ hộc máu mất.

Hơn nữa còn thêm một Nhạc Phong Nhi nữa.

Cứ như vậy Tô Mạt và Hoàng Phủ Cẩn dẫn theo người ở nhà đã được chuẩn bị trước, mà Thẩm Tinh Tinh trong lúc tức giận cũng dọn về cửa hàng nhà mình, lại lăn qua lăn lại khiến gà bay chó sủa, Ngụy An Lương vì để bảo vệ nàng ta, chỉ có thể đi cùng, để thuộc hạ ở lại khách điếm.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui