Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương Phi

Lão phu nhân cho
người cầm khăn lông đến, đem Tô Hinh Nhi ôm vào khoang thuyền, cũng bảo
người ta ngừng hát hí khúc, kêu đại phu tiến lên chẩn trị cho Tô Hinh
Nhi.

Bận bịu một hồi xong xuôi, bởi vì là cuối tháng tám, nước
dưới sông lạnh lẽo, Tô Hinh Nhi có chút cảm lạnh, đại phu kê đơn, còn
cho cả loại thuốc giải nhiệt tránh bị sốt.

Lão phu nhân nhìn Tô Mạt liếc mắt một cái, hỏi Tô Hinh Nhi,“Rốt cuộc sao lại thế này?”

Tô Hinh Nhi cắn môi không nói lời nào,“Không, không có việc gì.”

Nàng ta không nói Tô Mạt đương nhiên cũng không mở miệng.

Nếu chính mình là tiểu thư của Tô gia, lão phu nhân khả năng muốn sửa trị mình , đáng tiếc, hiện nay mình không phải.

Bên trên còn có Tĩnh thiếu gia kia.

Đương nhiên, lão phu nhân nếu coi nàng là có ý định giết người ra làm lí do,
đem nàng giam cầm lại, giao cho nha môn, cũng đúng là một chiêu quá ác
độc đi.

Đáng tiếc, chẳng lẽ nàng sẽ ngồi chờ chết sao?

Tô Mạt thản nhiên cười, chờ xem Tô Hinh Nhi muốn diễn trò như thế nào.

Loại kỹ xảo hãm hại người khác kiểu này, mấy chiêu đơn giản như vậy, nàng
liếc mắt một cái có thể khám phá ra, lão phu nhân sao lại không biết?

Bất quá là muốn tìm kẻ thế mạng đến giáo huấn chính mình một chút thôi.

Lúc này nha hoàn của tam tiểu thư gọi là Minh Tâm nói:“Lão phu nhân, tam
tiểu thư nói muốn đi tìm ngũ tiểu thư xin lỗi, nô tỳ muốn đi cùng, nhưng tam tiểu thư nói đi nhiều người sợ không hay, sẽ ngại ngần.”

Tô Mạt cười lạnh, Minh Nguyệt, Minh Tâm đều là nha hoàn lão phu nhân mang đến, phân cho các tiểu thư sai khiến.

Vương phu nhân kêu Vương Minh Lan, bọn hạ nhân nha hoàn là không thể kêu chữ
Minh này, nhưng lão phu nhân lại để nha hoàn kêu tên đó, có thể thấy
được......

Lão phu nhân nhìn về phía Tô Mạt,“Ngũ nha đầu, sao lại thế này?”

Tô Mạt nhìn lão phu nhân có bộ dạng đem nàng coi như nữ nhi của thê thiếp trong Tô gia sinh ra để vặn hỏi, rất muồn buồn nôn a.

Nàng thản nhiên nói:“Lão phu nhân vẫn là hỏi tam tiểu thư một chút đi.”

Lão phu nhân nhìn về phía nàng ta, Tô Hinh Nhi khóc nức nở ,“Lão Tổ Mẫu,
ngài, ngài đừng hỏi. Đều do ta không tốt. Là ta trước kia quá xấu, làm
cho người ta chán ghét. Ta về sau nhất định sẽ cải tà quy chánh, làm lại từ đầu, làm cho mọi người sớm một chút nhận ra sự thành tâm hối cải của ta, một lần nữa chấp nhận ta.”

Ngụ ý chính là Tô Mạt chán ghét nàng ta, không tiếp nhận nàng ta, đem nàng ta đẩy xuống sông ?

Tô Mạt thoải mái liếc nàng ta một cái, thản nhiên nói:“Tam tỷ tỷ là tới tìm ta xin lỗi ư? Vậy tại sao lại không lên tiếng?!”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui