Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương Phi

Nàng cười hì hì nhìn
hắn, gương mặt Hoàng Phủ nhất thời bởi vì phẫn nộ mà đỏ bừng, cánh mũi
phập phồng, trong chốc lát lại bởi vì hoài nghi mà nhíu mày.

Hư hư thật thật, binh bất yếm trá.

Nàng quả thật không biết cưỡi ngựa cũng không biết trèo cây, Gia Cát Lượng
cũng không có đến mười vạn tinh binh đâu, không phải cũng đem Tư Mã Ý
dọa chạy sao?

Nàng vừa cười vừa nói:“Trước đó vài ngày, ta có đi
một chuyến xuống nông thôn, lúc đi về dọc đường tự mình cưỡi ngựa trở
về. Ta còn học một bộ nội công, một bộ tiểu cầm nã thủ.”

Nói xong nàng đột nhiên hướng về phía trước, hai chân hơi cong xuống, hai tay
gập lại, liền dễ dàng đem Hoàng Phủ Giới lật ngược lại.

Bởi vì không phải muốn đánh cái, cho nên hắn vẫn đứng yên.


Sự việc phát triển rất đột ngột, Hoàng Phủ Giới không có chuẩn bị, sững sờ nhìn nàng.

Nàng thật sự biết võ công?

Lợi hại hơn so với hắn?

Tô Mạt hơi cười nói:“Lúc cưỡi ngựa, ta có thể dùng tiểu cầm nã thủ cùng
nội lực, có thể bám sắt chặt chẽ ở trên lưng ngựa, còn có thể biểu diễn
không ít chiêu thức đẹp đẽ kìa, lật trái lật phải, lòi ra thụt
vào......”

Nói xong nàng liền thực hiện vài động tác, cười nói:“Ngươi có thể làm không ?”

Nàng một bên biểu diễn một bên thi triển tiểu cầm nã thủ.

Tuy rằng vừa mới học thành, cũng không có sức lực gì cho lắm, nhưng cũng làm cho Hoàng Phủ Giới hoa cả mắt.


Nàng hiểu Hoàng Phủ Giới, như vậy đủ để đả kích lòng tự tin của hắn.

Hiện tại Hoàng Phủ Giới học bất quá là cưỡi ngựa, đứng tấn, bắn tên, những môn đánh nhau kịch liệt nhiều nhất là học đấu vật.

Thấy Tô Mạt lại biết võ công cao thâm như vậy, lập tức bị dọa rồi.

Lương tâm của Tô Mạt vừa áy náy vừa muốn cười trộm, thật sự là ngượng ngùng,
nàng thật sự là không biết cưỡi ngựa không biết trèo cây, nhưng vì
thắng, là cần phải bỉ ổi một chút.

Ít nhất cũng không có làm cho hắn chịu thiệt quá đáng.

Nàng cũng không thể để cho tiền của Tĩnh thiếu gia tan thành mây khói hết a.

Thấy Hoàng Phủ Giới bị nàng đè áp, nàng lại đứng nghiêm, sắc mặt nghiêm
trang, nghiêm túc nhìn hắn,“Còn nữa, có biết ta vì sao tỷ thí trèo cây
với ngươi không? Là vì hiện nay nội lực của ta đã đạt đến trình độ nhất
định, cộng thêm tiểu cầm nã thủ, là có thể không uổng khí lực từ từ leo
lên trên. Đương nhiên, ta có thể không nhanh bằng ngươi, nhưng là......”

Nàng cười xấu xa, đuôi mắt có hơi chút nhếch lên, cánh môi hồng thắm khẽ mân mê, nhẹ nhàng nói:“Ta biết, ngươi sợ hãi......”

Sắc mặt Hoàng Phủ Giới đại biến, nàng làm sao mà biết được?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận