Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương Phi

Tô Mạt lại nói:“Nếu thiên phú không đủ, từ nhỏ tập võ, vậy thì lại càng hại người.”

Cũng may Đại Chu hiện nay thi hành chính sách là ‘binh hộ chế’ kết hợp cùng chính sách ‘chế độ mộ lính’.

Cả nước có một bộ phân quân hộ, không phụ trách lao dịch, hàng năm đi tham gia nghĩa vụ binh dịch.

Đồng thời cũng yêu cầu dân chúng ở nơi có nạn chiến tranh cao, nhà nhà chỉ
cần có hai nam nhi mạnh mẽ đều phải tham gia binh dịch.

Mỗi ba năm một lần.

Như vậy phải cam đoan những nam nhân này phải có khí lực, ngày thường cũng thường rèn luyện.

So sánh mà nói, thực thích hợp cho nàng tiến hành chọn lựa.

Lưu Hỏa bọn họ vây quang Từ Tam thật lâu, nhưng bọn họ cũng chỉ có thể nói
danh từ, nói không được nguyên do, nóng ruột đến độ bọn hắn ở dưới đất

cầu xin nói:“Thiếu gia tiểu thư, cầu xin các ngài xuống dưới đi. Thuộc
hạ sắp nghẹn chết rồi đây.”

Tô Mạt cười nói:“Nghẹn sắp chết thì đi nhà xí đi. Nhà xí đều chuẩn bị tốt cho ngươi rồi đó.”

Lưu Hỏa đổ mồ hôi lạnh.

Tô Mạt tóm lấy ống tay áo Hoàng Phủ Cẩn, hắn ôm nàng bay lên đáp nhẹ xuống.

Tô Mạt nhìn về phía Từ Tam cùng Liễu Đại, nói:“Phiền toái các ngươi tìm vu trương thôn trang tới, dựa theo kế hoạch trước đã định thi hành.”

Hai người đáp:“Tiểu thư, đều đã chuẩn bị tốt .”

Nói xong liền dẫn mọi người hướng đến vùng đất mặt bên ngoài đại viện đi tới.

Đi vòng qua một mảnh rừng cây nhỏ, đó là một vùng cỏ, nơi đó tụ tập đông nghìn nghịt thoạt nhìn không chỉ năm sáu trăm người.


Hơn nữa người người mặc áo ngắn vải thô, đều lộ ra hơn phân nửa cơ bắp, hở ra cánh tay cùng bắp chân.

Hoàng Phủ Cẩn cả kinh mi tâm nhảy dựng lên, lập tức nắm chặt tay nàng,“Nàng từ đâu tìm đến nhiều người như vậy?”

Tô Mạt cười một tiếng,“Điều này ngươi phải hỏi ba người bọn họ, ta cũng rất thắc mắc a, hiệu suất này! Chậc chậc!”

Không phải cao bình thường.

Mới không đến ba năm thời gian, bọn họ thế nhưng đã tìm được nhiều thanh niên như vậy.

Nếu thiếu gia đã lên tiếng, Liễu Đại lập tức theo chân bọn họ giải thích.

“Tiểu thư đã sớm đem kế hoạch nói cho ta, để ta đi ra ngoài thu thập không ít những hộ nông dân có gia cảnh khốn khó, vì để bảo đảm an toàn, chúng ta mỗi lần đều là đem cả một nhà bọn họ đều đón tới đây luôn .”

Hoàng Phủ Cẩn gật đầu, nếu như là cố gắng trong hai ba năm, cũng có thể làm được.

Lưu Hỏa nhịn không được,“Nhưng, nhưng bọn họ làm thế nào lại người nào người ấy đều cường tráng như vậy?”

Hắn gặp qua không ít các hộ nông dân rồi, cũng không gặp loại cường tráng
như vậy, một đám người sắc mặt cương nghị, giống như đám chiến binh mới
từ chiến trường trở về.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận