Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương Phi

Nàng tặng cho hắn cái
ống kính Thiên Lý Nhãn mới làm cho người ta phải sợ hãi kinh than kìa,
có thể nhìn thấy rõ rõ ràng ràng địch nhân cách xa hai ba dặm, dùng với
ám khí bọn họ tự cách tân, phối hợp với loại ống nhòm đó, chính là bách
phát bách trúng.

Tô Mạt lấy ra một cái kính có thể phóng to khoảng 3 phân đưa cho Vạn tiên sinh,“Lão tiên sinh, người nhìn thử xem.”

Vạn tiên sinh thật cẩn thận tiếp nhận, sau đó dựa theo ý Tô Mạt, cầm lấy sổ sách nhìn.

“Ôi, Ông trời ơi! Như thế nào lại lớn như vậy ?”

Nhìn dí sát vào thì hình ảnh phóng đại lên, xa xa lại nhìn không thấy bèn nói:“Sao lại thế này, sao có thể ?”

Vạn tiên sinh tò mò đem kính lúp đặt khắp nơi nhìn ngắm, mọi người chỉ thấy một cái tròng mắt thật to nhanh như chớp chuyển, nhất thời kinh hô lên.


Vạn tiên sinh lại buông xuống, ai chưa nhìn liền qua đây nhìn, quả nhiên nhìn thấy chữ phóng đại lên.

Lúc này có vị Lâm chưởng quầy nói:“Cái này kêu là bảo kính, ta nghe gia gia ta nói qua, khi đó kẻ có tiền đều lấy bảo thạch mài ra, có thể đặt ở
trên mắt, lúc nhì đồ vật, nhắm một con mắt lại, nhìn theo cách đó, liền
thấy rõ ràng .”

“Lão Lâm, vậy thật sự rất quý giá đi.”

“Cái này nhìn trong suốt như vậy, có thể tốt hơn cả loại bảo thạch được mài ra kia, sợ phải đáng giá ngàn lượng bạc?”

Tô Mạt mỉm cười, lại lấy ra một cái hộp gỗ nhỏ, mở ra, từ bên trong lấy ra một cái kính rất lộng lẫy.

Những người đó lại không biết là cái gì, chỉ thấy hai phiến hình tròn trong
suốt như ngọc lưu ly a, thủy tinh a, bảo thạch a, dùng phương pháp khảm
như kiểu khảm trên khung cửa sổ vậy, khảm trên cái khung bằng vàng bạc
kia, ở giữa còn khảm cả hồng ngọc bích, sau đó hai bên đều có một cái

giống hình cây trâm hơi nhô ra, cái đuôi gọng hơi quặp xuống.

Thật sự là rất kỳ quái.

Lâm tiên sinh kinh ngạc nhìn,“Đây không phải là...... Rất, rất thần kỳ ......”

Nhìn rất giống cái loại bảo kính mà gia gia đã nói, nhưng là, cũng quá thần kỳ đi, rất xa hoa .

Công nghệ này, vật liệu này, quả thực mới nhìn thấy lần đầu!

Tô Mạt kéo ra cái gọng kính, đưa cho Vạn tiên sinh, ý bảo hắn đeo vào.

Hy vọng bệnh hoa mắt của hắn không quá nặng, độ kính này phù hợp với hắn,
một lượng hàng lớn mắt kính đại trà phục vụ cho việc đọc sách vẫn chưa
ra lò.

Vạn tiên sinh tiếp nhận, hai tay run run , đeo lên mắt.

Oa...... Thế giới này thật quá rõ ràng đi, thật giống như được nước tẩy rửa rất trong veo.

Vạn tiên sinh cầm lấy loại giấy tờ mới, ngay cả những đường kẻ bên ô dưới cũng nhìn thấy rõ nét, thật đúng là......


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận