Tào Tuấn nhiệt tình như vậy không chỉ vì muốn duy trì mối quan hệ tốt với Kiều Khê, mà còn lo lắng cho cô sau khi kỳ tân thủ kết thúc.
Hiện tại, trong số người chơi, số người có thể cung cấp vật phẩm khôi phục sinh mệnh rất ít, mà có thì cũng khó mà mua được.
Gặp được Kiều Khê là một may mắn, nên Tào Tuấn đương nhiên không muốn cô gặp nguy hiểm.
Thật ra, trong nhóm của Tào Tuấn, Cao Đức Khải có mỏ quặng sắt, Tôn Đại Cường có mỏ muối, Tần Hải có ruộng lúa mì.
Ba người này đều sở hữu quặng hoặc lương thực, của cải đều rất phong phú, chỉ có Tào Tuấn là không có gì.
Tuy nhiên, Tào Tuấn cảm thấy mình cũng khá may mắn khi sớm quen biết với Kiều Khê, coi như đã ôm được chiếc đùi vàng trước tiên.
Kiều Khê không biết Tào Tuấn đang suy nghĩ gì, nhưng khi nhận được tin nhắn từ anh ta, cô cảm thấy trong lòng có chút cảm động.
Làm việc với người quen vẫn tốt hơn, tài nguyên dù mua của ai thì cũng là mua, nên Kiều Khê không ngại khách sáo với Tào Tuấn.
[Kiều Khê: Cảm ơn anh, hiện tại tôi không thiếu gì.
À, anh Tào, anh có biết cách kiếm ma tinh sơ cấp không?]
Mặc dù Lộ Trạch đã chỉ cách, nhưng vì anh là người bản địa, có thể người chơi như cô còn có những con đường khác, chẳng hạn như làm nhiệm vụ ẩn.
[Tào Tuấn: Lúc lên cấp 5, hệ thống sẽ tặng 10 viên ma tinh sơ cấp.]
Thăng cấp mà được tặng ma tinh? Đúng là chuyện tốt! Xem ra không chỉ cần thăng cấp lãnh địa, mà bản thân cô cũng cần phải cố gắng thăng cấp.
Lúc Kiều Khê đang âm thầm suy nghĩ thì Tào Tuấn đã gửi thịt x1000 và quặng sắt x200 cho cô.
[Tào Tuấn: Cô gái, cố gắng làm xong thịt này trước khi kỳ tân thủ kết thúc nhé.]
Kiều Khê: …1000 phần thịt? Trừ khi có một cái nồi khổng lồ, nếu không dù làm ngày làm đêm cũng không xong.
[Kiều Khê: Khi nào bằng hữu của anh có thể làm xong dụng cụ làm bếp?]
[Tào Tuấn: Chậm nhất là sáng mai.]
[Kiều Khê: Được, vậy tôi sẽ giao hàng vào tối mai.]
Vừa kết thúc cuộc trò chuyện với Tào Tuấn, Kiều Khê nhận được thông báo từ hệ thống: [Tô Vũ Đình đã gửi cho bạn một tin nhắn] và [Tiêu Lỗi đã gửi cho bạn một tin nhắn].
Tiêu Lỗi? Không phải người này vừa đổi mì nước với cô sao? Nghĩ vậy, Kiều Khê mở tin nhắn của Tô Vũ Đình trước.
[Tô Vũ Đình: Cô gái, tôi thấy cô muốn dùng mì để đổi lấy đá, tôi cũng có đá, có thể đổi lấy một nồi mì không?]
Thật ra Kiều Khê không còn nhiều bột mì, nhưng Tô Vũ Đình là khách hàng quen, còn có bản vẽ máy bắn đá mà cô có cũng là từ Tô Vũ Đình.
Vì vậy sau khi nhận được tin nhắn, Kiều Khê bảo Arlene nấu thêm một nồi mì nước.
Sau đó, Kiều Khê mở tin nhắn của Tiêu Lỗi.
[Tiêu Lỗi: Người đẹp, tôi có thể dùng [trang phục da rắn] để đổi lấy 3 cái bánh kẹp thịt không?]
Kiều Khê vội xem xét thuộc tính [trang phục da rắn: Được chế tác từ da rắn giác phúc, phẩm chất bình thường, khi mặc vào sẽ tăng phòng ngự +10, nhanh nhẹn +5].
Mặc dù trang bị có phẩm chất bình thường, nhưng hai thuộc tính này rất tốt, khiến trang bị trở nên giá trị hơn.
Kiều Khê không do dự mà chấp nhận trao đổi với Tiêu Lỗi.
Thực ra, ngay cả khi thuộc tính không tốt Kiều Khê cũng sẽ đổi, bởi vì hiện tại trên người cô là bộ quần áo đầy vết máu và dầu mỡ, không đổi cũng khó gặp người.
Việc mặc trang bị trong trò chơi rất tiện lợi, chỉ cần chọn “trang bị nhanh” ở góc phải bên dưới là có thể mặc ngay lên người.
Sau khi nhận được quần áo, Kiều Khê không do dự mà thay ngay.