Chương 662
Mạch Tiểu Miên rất cảm kích: “Em rất may mắn khi có thể gả cho anh, dù hợp đồng chỉ có ba năm, em cũng rất cảm ơn số mệnh.
”
“Cô gái ngốc.
”
Kiều Minh Húc trợn mắt nhìn cô: “Anh muốn hủy hợp đồng!”
“Hả?”
Lòng Mạch Tiểu Miên nặng trĩu: “Anh không muốn bên cạnh em nữa sao?”
“Cô gái ngốc!”
Kiều Minh Húc giơ tay gõ trán cô: “Lại bắt đầu nghĩ lung ta lung tung rồi, anh muốn đổi, muốn đổi thời hạn ba năm thành cả đời.
Đợi về, anh sẽ làm lại hợp đồng, không ai có thể hủy được.
”
Mạch Tiểu Miên sờ trán hơi đau, trong lòng lại như nở hoa.
“Đồng ý không?”
“Đồng ý!”
Mạch Tiểu Miên gật đầu không hề do dự.
“Ngoan lắm!”
Kiều Minh Húc cúi đầu, khẽ hôn lên mu bàn tay cô, sau đó ngẩng đầu lên nhìn cô: “Đợi lúc em có thể đứng lên, anh muốn bổ sung một hôn lễ.
”
“Sao lại bổ sung?”
Mạch Tiểu Miên khó hiểu, bèn hỏi.
“Lúc đó, hai chúng ta đều không tình nguyện lắm, với lại rất tùy tiện.
Anh muốn tổ chức một hôn lễ có thể khiến em cả đời khó quên, mỗi lần nghĩ đến sẽ cảm thấy hạnh phúc dạt dào.
”
“Ồ?”
“Biểu cảm gì đây? Trông em như thể không tình nguyện lắm.
”
Kiều Minh Húc thấy cô không vui vẻ như tưởng tượng, cảm thấy như bị dội một gáo nước lạnh.
“Không phải không tình nguyện, mà là quá vui mừng, không biết diễn tả tâm trạng thế nào.
”
“Ý là em đồng ý rồi?”
“Ừm, đương nhiên em đồng ý.
”
Mỗi cô gái đều mong muốn có một hôn lễ hạnh phúc, cam tâm tình nguyện, độc nhất vô nhị, lãng mạn giống như Châu Kiệt Luân và Côn Lăng vậy.
Nó sẽ làm sáng lên cuộc sống hôn nhân bình dị sau này.
“Thế thì hôn anh một cái, chứng tỏ niềm vui.
”
Kiều Minh Húc kề sát mặt đến chỗ cô, nói.
Tai Mạch Tiểu Miên lại nóng lên, vội hôn lên má anh một cái.
Kiều Minh Húc vẫn chưa hài lòng lắm, quay sang hôn một cái lên má cô.
Vốn muốn hôn lên môi cô, nhưng sợ nhân viên phục vụ xuất hiện đột ngột sẽ ngượng lắm, cũng chỉ có thể làm vậy, quyết định về nhà rồi từ từ hôn.
Quả nhiên, nhân viên phục vụ lên món rồi.
Hai người tiếp tục vừa ăn vừa nói chuyện.