Ngọc Bạch Hoa nhìn trên dưới Hạ Thanh áo thun trắng đóng thùng ,váy chữ A màu xanh trời kèm theo một chiếc áo khoác mỏng.
Tô điểm lên là túi vai chéo cùng lắc tay ngôi sao.
Cô ta ghét ! Ghét cay ghét đắng dáng vẻ xinh đẹp như hoa như ngọc của Hạ Thanh.
Sao Hạ Thanh có thể xinh đẹp khi cô ta đang te tua, thảm hại? Sao Hạ Thanh không như trước suốt ngày u ám ,rụt rè ?
Ánh mắt cay nghiệt, ghét bỏ, ganh tị không thể nào che giấu trong ánh mắt của Ngọc Bạch Hoa.
Hạ Thanh chỉ biết cười và cười.
Có một số người trên đời sống mà không thèm nói lý lẽ.
- A , chị Hoa Hoa ,chị bị sao thế này ? Ai ,người nào dám đánh chị thương tích đầy mình, quỷ không ra quỷ ,ma không ra ma thế này ?
Hạ Thanh như tuôn trào nước mắt chạy đến Ngọc Bạch Hoa hỏi han.
Vẻ ngoài thật sự lo lắng ,đau lòng thay Ngọc Bạch Hoa.
Ngọc Bạch Hoa ngơ ngác nhìn Hạ Thanh.
Tiêu hóa xong câu nói của Hạ Thanh liền tức giận .Gì chứ ? Quỷ không ra quỷ ,ma không ra ma ? Ngọc Bạch Hoa thật sự rất để ý hình tượng ,nhan sắc của bản thân.
Thậm chí cô ta còn lấy cái đó để tự hào ,để giẫm đạp người khác dưới chân.
Bây giờ Hạ Thanh nói thế như tát thẳng vào mặt Ngọc Bạch Hoa một cái đau điếng.
Hạ Thanh vẫn một dạng đau lòng ,nức nở.
Tay móc trong túi ra một cái gương nhỏ đưa tới trước mặt Ngọc Bạch Hoa.
- Hức.
Chị Hoa Hoa xem ,khuôn mặt này ,hức hức...
Khuôn mặt phản chiếu qua gương thật sự xấu xí.
Một bên mắt thì xưng to ,tím cả lên .Miệng thì bị đấm đến sưng vù.
Một số chỗ bị xước ướm máu cả ra.
Đôi mắt vốn to tròn ,xinh xắn vì khóc mà híp lại.
Ngọc Bạch Hoa nhìn thấy ,nội tâm liền chết đi.
Dáng vẻ thế này thật sự đả kích Ngọc Bạch Hoa.
Thế mà cô ta đứng cạnh Trần Nguyệt Quang nãy giờ còn nghĩ đến bầu không khí lãng mạn ,phát triển tình cảm.
Chết lặng !
Ngọc Bạch Hoa liên tục rơi nước mắt .Bây giờ thật sự chẳng có cái gì để xoa dịu nội tâm đã chết của Ngọc Bạch Hoa.
Cô ta hận ! Hận Mạc Lạc đến muốn cào nát vẻ ngoài xinh xắn ,kiêu ngạo hơn người.
Hận Hạ Thanh sao không xấu xí ,u ám như trước để làm bàn đạp cho cô ta.
Trần Nguyệt Quang ở bên cạnh thu hết mọi chuyện vào mắt.
Hắn nhíu mày .
" Không phải Hạ Thanh !"
Tuy Trần Nguyệt Quang không bận tâm việc "Hạ Thanh" bị đánh đập ,bắt bạt.
Nhưng hắn vốn biết tính cách " Hạ Thanh ".
Ánh mắt đó không thể thay đổi trong thời gian ngắn như vậy ! Cùng lúc là sự khôn khéo ,giả nai ,thích diễn .Quá đỗi khác biệt ,như là hai người khác nhau.
Nghi ngờ là vậy nhưng Trần Nguyệt Quang không có manh mối.
Hắn đã thử điều tra nhưng kết quả không phải người tráo người.
Chẳng lẽ là linh hồn khác sao ?
Càng nghĩ càng thấy khó tin nên Trần Nguyệt Quang không nghĩ tiếp trường hợp đó.
Hắn chỉ chắc chắn người đó không phải " Hạ Thanh ".
Một khung cảnh chung bầu không khí nhưng cả 3 đều suy nghĩ khác nhau.Tất cả đều rơi vào trầm tư.
Tưởng mọi chuyện cứ thế là xong.
Nhưng Trần Quang Trí quần áo xộc xệch, bụi đất cùng khuôn mặt xước vài chỗ bước ra.
Ánh mắt cương trực, đáy mắt có chút tự hào .Thấy Trần Quang Trí như thế liền biết hắn ta đã đánh bại bọn con trai cao to ,hung hăng.
Ngọc Bạch Hoa thấy Trần Quang Trí ra ngoài.
Trong lòng cỗ ấm ức liền bộc phát.
Ngọc Bạch Hoa khóc lớn ,nhào đến Trần Quang Trí ôm thật chặt.
Trần Quang Trí thấy vậy liền đau không thôi , ôm vỗ về an ủi Ngọc Bạch Hoa.
Hắn ta ghi thù kẻ nào dám làm người yêu của hắn đến nỗi này.
Dù là ai Trần Quang Trí hắn cũng sẽ không tha thứ !
Đang vỗ về Ngọc Bạch Hoa, Trần Quang Trí ngẩng đầu liền thấy Hạ Thanh đứng đó.
Trần Quang Trí có chút ngẩn người .Hạ Thanh thật sự rất đẹp.
Là vẻ đẹp khiến ai nhìn vào cũng không thể nào quên được.
Không nhầm lẫn với bất kỳ ai.
Rung động là vậy nhưng bắt gặp ánh mắt lạnh lùng , xa cách có chút khinh bỉ của Hạ Thanh, Trần Quang Trí khó hiểu.
Hắn ta đã làm gì cô à ? À , nói những lời khinh miệt ,chê bai cùng thái độ trịch thượng của bản thân.
Càng nghĩ càng thêm bối rối và u sầu .
Nhưng có một điều Trần Quang Trí không bao giờ biết .Đó chính là Hạ Thanh khinh bỉ Trần Quang Trí đến tột cùng vì đã đẩy " nguyên chủ " hứng đạn cho người yêu tâm can của hắn ta ! Thật sự quá khốn nạn !