Nữ Phụ Cầm Nhầm Kịch Bản


Nếu đêm đó Tư Đồ Không không bị chưởng môn bắt về, nàng cũng sẽ không chút do dự mà gật đầu đáp ứng cùng Tư Đồ Không xuống núi.Việc thí luyện đối với nàng mà nói có cũng được mà không có cũng không sao, mặc dù đã chính thức bái nhập môn hạ Kiếm Tông nhưng nàng cũng không có bao nhiêu lòng trung thành.Ngoại trừ một mình Tư Đồ Không được nàng đặt ở trong lòng, những người khác trên Kiếm tông có như thế nào A Lạc không để ý.Nhưng như vậy không có nghĩa là A Lạc không cảm nhận được thiện ý của bọn họ, cho dù là sự quan tâm đó không được chính xác cho lắm nhưng không làm cho người ta cảm thấy chán ghét một chút nào.Kiếm Tông, Huyền Không Sơn.Trên quảng trường luyện kiếm to như vậy, một tiểu cô nương búi tóc bằng sợi dây cột tóc màu xanh đang nhiệt tình lưu loát múa kiếm.

Nàng bắt đầu từ động tác đơn giản nhất là kiếm thuật cơ sở của Kiếm tông, cứ thế lặp đi lặp lại một cách khô khan.Lúc bắt đầu nàng có vẻ vụng về không thuần thục nhưng không người nào mở miệng trào phúng chê cười.

Nếu không phải sợ quấy rầy tiểu sư muội luyện kiếm, các sư huynh tràn đầy nhiệt tình đã nhịn không được mà vỗ tay khen ngợi, mù quáng tán dương.Dần dần, A Lạc thi triển chiêu thức kiếm thuật càng ngày càng lưu loát thuần thục, đến cuối cùng mỗi một kiếm đều tự nhiên mà thành.

Khí cơ quanh thân cũng ẩn ẩn sinh ra lưu chuyển huyền diệu, giống như là tiếp xúc với linh tính của thiên địa vạn vật.Vị sư huynh giám thị luyện kiếm buổi sáng kia thấy rất rõ ràng, đồng thời cũng khiếp sợ không thôi.

Tiểu sư muội không phải dẫn động thiên địa linh khí mà là bị thiên địa linh khí vây quanh.

Loại cảnh giới huyền diệu khó giải thích này là điều mà vô số tu sĩ mơ tưởng nhưng không có được.Đây mới là tu tiên!Chẳng biết vì sao, trong lòng hắn nảy sinh một câu như vậy.Thế nhân đều hướng tới cầu tiên vấn đạo, nhưng cho dù là tu chân giới thì cũng chỉ nghe nói đến phi thăng, chưa từng có người nào thật sự phi thăng thành tiên.Trái lại, kiếm tu không giống đạo tu, tư chất về linh căn phần lớn chỉ là phụ trợ, đối với kiếm tu mà nói thì trước mặt chỉ có ba cửa ải: kiếm pháp, kiếm ý, kiếm đạo.Tập được kiếm pháp chỉ có thể xem như nhập môn, lĩnh ngộ kiếm ý mới xuất sư và có thể được xưng là kiếm tu chân chính, cuối cùng ngộ ra đạo của mình chính là đắc đạo.Đệ tử Kiếm tông đều là như thế, nhưng chưa từng có người nào giống như A Lạc tiểu sư muội, mới ngày đầu tiên tập kiếm đã lộ ra năng lực cảm ngộ Thiên Đạo.Hơn nữa trên người tiểu sư muội rõ ràng không có một chút linh khí nào, trong kiếm đạo thì càng chỉ là người mới học mà thôi.Đây là thiên phú bất phàm cỡ nào?.

.

.Trong tông môn đại điện, chưởng môn Lăng Nguyên gọi Tư Đồ Không tới, tỉ mỉ hỏi hắn định dạy A Lạc như thế nào.Hắn sở dĩ để cho A Lạc trước tiên cùng đệ tử khác học tập cơ sở kiếm thuật buổi sáng, thứ nhất là vì rèn luyện tâm tính của A Lạc, mài giũa kiếm đạo cơ sở.

Thứ hai chính là cho Tư Đồ Không thời gian suy nghĩ công việc dạy học nên bắt đầu như thế nào.Thẳng thắn mà nói, Lăng Nguyên vẫn luôn nghi ngờ năng lực dạy dỗ của sư đệ nhà mình.Tư Đồ Không hơn năm trăm tuổi, vẫn luôn không thu đồ đệ, cũng bởi vì tính cách hắn tùy ý phóng đãng, nếu thu đệ tử khó tránh khỏi sẽ lây nhiễm một ít thói quen không tốt cho đệ tử.Bởi vì sở học của Tư Đồ Không chính là Tiêu Dao kiếm đạo nên Lăng Nguyên cũng sẽ không ràng buộc, ngay cả khi Tư Đồ Không ở bên ngoài tiêu dao uống rượu mua vui, làm mọi việc chỉ dựa vào tâm ý thì Lăng Nguyên cũng mặc kệ không hỏi.Nhưng Tiêu Dao kiếm đạo của Tư Đồ Không không phải ai cũng có thể học được..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui