Nữ Phụ Chỉ Muốn Sống Tốt Hơn


Sau khi Thần Vương đi ra khỏi phủ, phụ thân cô húp một ngụm trà rồi nhìn cô nói
- Hi Hi, con có phải là có ý với Thần Vương điện hạ không ?
- Hả ? con á !! Làm sao có thể chứ, mặc dù con đã quên vị đại hoàng tử đó nhưng mà trong lòng chỉ có phụ mẫu không chứa kẻ khác.
- Vậy tại sao lúc phụ thân nói chuyện con cứ nhìn ngài ấy thẩn thờ, còn nữa, bình thường thì chẳng thấy tới gặp ta trừ khi có họa, sao hôm nay lại tới thỉnh an phụ mẫu con, nói là tới gặp Thần Vương điện hạ nghe còn có lí
- Con chưa gặp ngài ấy bao giờ, cho dù hồi nhỏ có gặp thì cũng chẳng còn nhớ, sao lại có ý được chứ, hôm nay con mệt mỏi nên mới thất thần vậy thôi.

Phụ thân hiểu lầm hài nhi rồi.
Mẫu thân nghe vậy, cau mày lo lắng hỏi cô :
- Con mệt mỏi vậy hôm nay có vào cung được không ?
- Được chứ, bây giờ con thấy khoẻ hơn rồi ~ !
Tiễn Lê Ngọc Hàn ra khỏi phủ thừa tướng, lúc vào bên trong sảnh thì Vĩnh Thụy nghe được hết cuộc trò chuyện, nói :
- Phụ thân, nhi tử cảm thấy muội ấy gả cho Thần Vương điện hạ cũng tốt, con kết giao bằng hữu với điện hạ nên con biết điện hạ bên ngoài thì lạnh lùng vậy nhưng bên trong rất ấm áp.

Muội được gả cho điện hạ đúng là phước ba kiếp tích lại của muội
- Ca ca, huynh hạ thấp muội quá rồi đó.


Chẳng lẽ phụ thân và huynh trưởng không dung con trong nhà được, muốn đem gả con đi nhanh vậy sao.

Vĩnh Hi bĩu môi nói lại
- Nào có, huynh và phụ thân là nghĩ cho tương lai của muội đấy !
Sự thay đổi của cô đúng thật là khiến người ta hiểu lầm.

Bất luận thế nào cô cũng quyết tâm tránh xa người hoàng tộc ra, cô không muốn bị vướng vào tranh đấu hoàng vị đâu.

Ai mà chẳng biết chốn hoàng cung lãnh lẽo không tình người, nơi mà con người bày ra bộ mặt giả tạo rồi đâm nhau sau lưng một vố.

Sự thật đã được chứng minh qua lịch sử của các vương triều, nơi nào có quyền lực là nơi đó có tranh đấu.

Cho dù tên Thần Vương đó có đẹp tới đâu thì cũng không bằng hạnh phúc của mình được.

Kiếp trước cũng vì lao đầu vào tình yêu mà lu mờ đầu óc, khiến cả nhà tan nát, tập đoàn thì sụp đổ.

Kể từ đó cô cũng có mối hận đối với tình yêu của nam giới.

Còn về tiền tài, bổn quận chúa với tư cách thừa hưởng kiến thức kinh doanh học từ kiếp trước thì không tin có thể chết đói.

Vả lại, nhà cô cũng giàu mà, có gì phải lo chứ.
Ăn trưa chúng với gia đình xong thì cô cũng muốn về chuẩn bị cho yến tiệc sắp tới.

Cô như thế nào cũng không được lép vế trước mặt mọi người.

Ở kiếp trước mỗi lần tới sự kiện của tập đoàn thì cô cũng đi mua quần áo, thuê thợ trang điểm, làm tóc sương sương gần 6 tiếng đồng hồ rồi mới ra khỏi nhà.

Ngẫm lại thì bây giờ xin về cũng kịp chuẩn bị.

- Hài nhi xin phép về viện chuẩn bị cho yến tiệc tối nay.
Chào phụ mẫu, ca ca xong thì cô cũng nhanh chóng về viện chuẩn bị đi mua sắm, dạo phố.

Lần trước, vì vụ ồn ào của đích nữ nhà tướng quân làm cô không có tâm trạng đi chơi nữa.

Bây giờ phải ra ngoài hít không khí cổ đại thôi.
- Quận chúa, hôm nay người muốn mua vải ở đâu vậy ?
- Em biết có chỗ nào y phục đẹp, vải tốt, chất lượng không?
- Ở cuối phố có chỗ may y phục rất đẹp, nô tì thấy mấy vị công chúa tiểu thư rất thích chỗ này ạ.
Bước vào trong, Vĩnh Hi rất thích thú bởi các kiểu dáng y phục ở đây.

Rất hợp thẩm mĩ của cô, cô ngắm nghía rồi chọn cỡ mười bộ, quay lại dặn dò chủ quán :
- Gói hết mấy bộ này giúp tôi, đem đến phủ thừa tướng.

Ta trả tiền cọc trước
- Vâng, quận chúa, tiểu gia sẽ nhanh chóng đem đến
Đang xem vải thì cô chợt nghe thấy tiếng nói, hình như họ đang nói về cô.

Một cô nương lên tiếng :
- Lý tiểu thư, người đoán xem hôm nay vị quận chúa đó sẽ đi dự tiệc chứ, cô ta đeo bám Minh Vương đã lâu, nhưng không có kết quả, 8 đến 9 phần là hôm nay sẽ cáo bệnh không dự, nếu có đi cũng sẽ rất mất mặt

Người đứng cạnh cô nương đó không ai khác chính là Lý Lan Anh, cô ta bày ra bộ mặt chán ghét rồi nói :
- Cô ta như thế nào ta không quan tâm, ta chỉ lo hôm nay Minh Vương có đi hay không, ta ái mộ huynh ấy đã lâu nhưng huynh ấy cứ không nóng cũng chẳng lạnh như vậy làm ta thấy thật buồn.

Chỉ cần huynh ấy nhìn ta một chút thôi cũng được, như vậy ta đã thắng vị vương phi hữu danh vô thực đó rồi.
Nghe cô ta nói vậy, Vĩnh Hi cũng bật cười thầm nghĩ "Gớm, cái tính nết như cô thì đừng hòng nam chính để ý đến.

Bây giờ nam chính với nữ chính chắc cũng có phản ứng hóa học một chút rồi, sau khi nữ chính bị bắt cóc thì nam chính sẽ nhận ra mình yêu nữ chính thế nào và cuộc truy thê bắt đầu.

"
Tiếng cười của Vĩnh Hi thu hút Lý Lan Anh, nàng ta hếch môi lên, cười khẩy một tiếng :
- Đây hình như là quận chúa phủ thừa tướng, cô tới đây mua y phục, chẳng lẽ còn chưa dứt tâm với Minh Vương? Muốn quyến rũ ngài ấy, nằm mơ.
Cô ban đầu còn định làm lơ, đi tới chỗ khác nhưng nhìn thấy dáng vẻ không coi ai ra gì này thật chướng mắt.

Không dạy dỗ nàng ta một chút chắc cuộc dạo phố này cũng chẳng bình yên gì.
- Lý tiểu thư lễ nghi thật kém, biết ta là quận chúa còn không tới bái kiến..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận