Chương 26:
Hi Tửu nhận được cuộc gọi chất vấn đầy tức giận từ Tạ Quân, cũng không hề hoảng sợ một chút nào.
Cô vẫn ung dung đi dạo trong cửa hàng sang trọng, giọng nói cực kỳ thành khẩn: "Em trai Tạ Quân à, A Tứ, anh ấy thật sự rất si mê chủ nghĩa Mác-Lenin, ở nhà cũng không rời tay khỏi cuốn chủ nghĩa Mác-Lenin kia."
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Bình tĩnh nghĩ lại đi, nếu tôi không quan sát Tạ Tứ cho anh, tôi không có việc gì sao chép chủ nghĩa Mác-Lenin nhiều như vậy làm gì?” Hi Tửu càng nói càng đau lòng: “Em trai Tạ Quân, nếu như không tin tôi, vậy thì bỏ đi, đầu tư gì đó cũng..."
Nghe Hi Tửu sau này không định giúp anh ta lựa chọn dự án, Tạ Quân lập tức không truy cứu nữa.
Quyển chủ nghĩa Mác-Lenin này coi như mười vạn nhân dân tệ, cũng không đáng gì so với lợi ích kem trị nấm chân Hỏa Đắc Khoái đã mang lại cho anh ta.
Nhưng mà ngay sau khi Tạ Quân kết thúc cuộc gọi với Hi Tửu, bên phía kem trị nấm chân Hỏa Đắc Khoái đã đưa đến tin tức xấu, nói rằng trong thành phần của kem trị nấm chân có vấn đề, đã bị ngừng sản xuất.
Ban đầu Tạ Quân đầu tư một ngàn vạn, sau này anh ta thấy tình hình rất tốt, đầu tư thêm, bây giờ tất cả đều đi tong hết rồi.
Khi nghe thấy kết quả cuối cùng, Tạ Quân tức giận đến nổi gân xanh trên trán đập thịch thịch.
Đúng lúc này, thư ký phụ trách điều tra công ty bánh kẹo True Love trở lại, Tạ Quân cũng không thèm nhìn đến xấp tài liệu, trực tiếp cầm chạy đến biệt thự của Tạ Tứ.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Hi Tửu lượn lờ bên ngoài nửa ngày trời, giống như con chuột nhỏ tích trữ đồ ở Kiền Thừa Nhất Hào, sau đó mãn nguyện trở về nhà họ Tạ.
Lúc đi vào nhà cô vẫn mang theo gương mặt tươi cười, nhìn thấy Tạ Quân đang ngồi trong phòng khách, cô ngẩn ra.
“Chị dâu, cuối cùng cô cũng đã về rồi.” Tạ Quân nhìn thấy Hi Tửu, gương mặt có chút méo mó, ngón tay đặt trên tay vịn ghế cũng co quắp lại.
Hi Tửu nhìn thấy năm chữ "Tôi muốn bóp chết cô" ẩn trong gương mặt tươi cười của Tạ Quân, liền biết là dự án kem trị nấm Hỏa Đắc Khoái có lẽ đã xong đời rồi. Tạ Quân đến đây là tìm cô tính sổ.
Hi Tửu nghĩ đến chuyện Tạ Quân phát hiện ra anh ta bị cô gài bẫy lừa nhiều tiền như vậy, nhịn không được muốn bật cười. Có điều cô phải giữ hình tượng, bày ra bộ dạng đoan trang như thường ngày, hơi gật đầu nhẹ với Tạ Quân.
Tạ Quân nhìn thấy bộ dạng giả vờ của Hi Tửu như vậy, hàm răng ngứa ngáy, hận không thể vội vàng chạy đến lột lớp mặt nạ của Hi Tửu ra cho Tạ Tứ nhìn rõ.
Có điều anh ta không biết là không ai biết bộ mặt thật của Hi Tửu rõ ràng hơn Tạ Tứ. Bởi vì ngoại trừ Tạ Tứ ra, không ai có thể nhìn thấy chibi Hi Tửu hóa trang thành người hướng dẫn trong viện bảo tàng, dẫn theo một nhóm chibi Hi Tửu mang cặp xách giống như học sinh tiểu học, đi đến trước mặt Tạ Quân.
Chibi Hi Tửu hướng dẫn cầm mic, cực kỳ chuyên nghiệp giới thiệu Tạ Quân với đám chibi Hi Tửu học sinh tiểu học ở phía sau: "Các bạn học sinh, bây giờ xuất hiện trước mặt mọi người là một tên cực kỳ ngu ngốc từ thời kỳ viễn cổ còn lưu lại ở hiện đại. Sau khi bị một tiên nữ tên là Hi Tửu gài bẫy mấy trăm vạn, còn ngu ngốc chạy đến trước mặt người chồng mà anh ta biết rõ không phải là người tốt để mà cáo trạng. Mọi người đừng cười, cho đồ ngu ngốc này một chút mặt mũi..."
Tạ Tứ mím môi, cố gắng nhìn xuống khóe môi muốn cong lên.
Thoáng đưa tay lên che.
Tạ Quân vẫn hồn nhiên không nhận ra, cố ý dùng ánh mắt mập mờ nhìn Hi Tửu: "Thật ra, em và chị dâu đã quen biết từ lâu, cũng đã từng lén hợp tác với nhau vài lần."
Anh ta nói xong lời này, nhìn thấy sắc mặt của Hi Tửu bỗng thay đổi, liền đoán là Hi Tửu chắc chắn không dám nói cho Tạ Tứ biết chuyện lén giao thiệp với anh ta.
Anh ta cười xấu xa nhìn Tạ Tứ: "Anh, đáng lẽ anh phải nghe những chuyện này từ chính miệng chị dâu nói nhỉ?"
Chibi Hi Tửu giẫm lên đầu anh ta, cười còn xấu xa hơn cả anh ta: "A, thật trùng hợp, anh của anh thật sự đã nghe tôi nói hết rồi."
Hai gương mặt xấu xa ở trước mặt Tạ Tứ, Tạ Tứ âm thầm niệm tên người hết lần này đến lần khác mới nén nhịn cười được.
Tạ Quân nghĩ Tạ Tứ im lặng là muốn tích trữ cơn bạo phát với Hi Tửu, anh ta càng mỉm cười tự tin hơn, lấy ra thông tin của công ty bánh kẹo True Love đặt trên bàn cà phê, giả vờ hâm mộ lại thương tiếc nói:
"Anh, em thực sự ghen tị với anh vì đã cưới được một người vợ tài hoa như chị dâu. Cô ấy có ánh mắt đầu tư rất tốt. Giới thiệu cho em mấy dự án đều thu được lợi nhuận. Có điều cái dự án này, em thực sự không ăn được, cho nên mang đến cho anh."
Bản dịch của lời nói này là: Vợ của anh, thay vì trước tiên nói cho anh nghe những tin tức tốt, thì cô ấy lại đem cơ hội kiếm tiền đến cho tôi.
Có thể thấy được vợ của anh căn bản không đặt anh trong lòng, nhưng lại rất có ý tứ với tôi.
Chuyện này có khác gì cắm sừng anh đâu?
Tạ Quân dựa vào lưng ghế sô pha, ánh mắt mỉa mai nhìn Tạ Tứ, rồi lại nhìn Hi Tửu.
Cho cô một ánh mắt "Cô xong đời rồi", cười lạnh. Một người phụ nữ nhỏ bé như cô sẽ không bao giờ tưởng tượng nổi thủ đoạn mà Tạ Tứ đối phó với người khác.
Hi Tửu thực sự cảm thấy người đàn ông này thật sự rất không đứng đắn.
Nhanh chóng dời ánh mắt đi.
Chuyện đầu tư cô không nói với Tạ Tứ, cô không nghĩ tới kem trị nấm chân Hỏa Đắc Khoái nhanh xong đời như vậy, mà Tạ Quân còn trực tiếp chạy đến gặp Tạ Tứ.
Hi Tửu quay đầu nhìn Tạ Tứ. Anh rũ mắt, vẻ mặt khó lường nhìn tập tài liệu trên bàn cà phê, không nói gì.
A, không phải là anh tin tưởng lời của Tạ Quân nói chứ, nghĩ là cô thà giúp Tạ Quân còn hơn giúp anh?
Lúc Hi Tửu đang lo lắng xem có nên tiết lộ bí mật thể chất đầu tư Vương Bát cho anh không, thì Tạ Tứ ngước mắt lên, chống lại ánh mắt của cô.
Không thể không nói rằng đôi mắt của Tạ Tứ thật sự rất xinh đẹp. Hi Tửu không kịp phản ứng kịp.
Lúc Hi Tửu ngây người, Tạ Tứ cong mắt nói: “Tửu Tửu, em thích công ty bánh kẹo True Love này?” Không đợi Hi Tửu trả lời, Tạ Tứ đã đưa tay lên, cưng chiều sờ đầu cô: “Không sao, tôi có thể đầu tư cho công ty này dưới danh nghĩa của em."
Quay đầu nhìn về phía Tạ Quân đang sững sờ hoàn toàn không nghĩ đến Tạ Tứ sẽ có thái độ này: "Tửu Tửu nói cậu đầu tư bao nhiêu mà cậu ăn không vô?"
"Hai nghìn vạn..." Tạ Quân sững sờ, lúc nào thì Tạ Tứ lại trở nên dễ nói chuyện như vậy?
Vậy mà không truy cứu Hi Tửu lén giúp anh ta, còn con mẹ nó muốn đầu tư công ty vào công ty này dưới danh nghĩa của Hi Tửu?
Tạ Tứ cười khẽ: “Hai nghìn vạn mà cũng không ăn nổi.” Giọng nói của anh rất nhạt, vì vậy nghe không hề tự đại và khinh thường: "Hai nghìn vạn làm sao có thể xứng với ánh mắt của Tửu Tửu được?"
Anh nhìn Hi Tửu cũng đang không khá hơn Tạ Quân là bao: "Công ty mà Tửu Tửu xem trọng, cũng phải đầu tư mười vạn nhỉ?"
*Mười vạn = 1 tỷ. Mình giữ nguyên vạn bởi vì đó là đơn vị số của trung quốc nha.
Mười vạn?!
Hi Tửu sợ hãi trợn tròn mắt. Cô là người đầu tư Vương Bát đó!
Đầu tư chừng nào sẽ lỗ vốn chừng đó đấy!
Vội vàng lắc đầu: "Không, ông xã, anh cẩn..."
"Chị dâu đừng cản anh ấy. Anh ấy không phải là đầu tư vào công ty. Đây rõ ràng là muốn cưng chiều chị." Tạ Quân ngắt lời Hi Tửu. Nhìn phản ứng của Hi Tửu, anh ta liền biết người phụ nữ này quả nhiên tà môn trong phương diện đầu tư.
Có điều đây không phải là điều mà anh ta nghĩ đến trước đó.
Nếu Tạ Tứ đã vì cô mà coi tiền như rác, vậy anh ta cũng sẽ không ngăn cản.
“Anh, nhớ giữ lời, em chờ nhìn anh đầu tư mười vạn cho công ty bánh kẹo True Love.” Nghĩ đến việc Tạ Tứ sẽ bị mất nhiều tiền, tâm trạng của Tạ Quân tốt hơn rất nhiều.
Tạ Tứ vừa mới gật đầu, liền có một âm thanh ai oán vang lên. Là chibi Hi Tửu đang đứng trong ánh đèn, buồn bã cầm micro: "Bài hát sau đây dành tặng cho Tạ tiên sinh Tạ Tứ, để tưởng nhớ mười vạn sắp tới của anh ấy."
Chibi Hi Tửu xoay người lại, lập tức thay đổi từ một người dẫn chương trình thành một ca sĩ, giọng hát ai oán vang lên.
Sau khi Tạ Quân rời đi, Hi Tửu còn đang ủ rũ vì mười vạn sắp đi tong, còn cố gắng nói Tạ Tứ không nên để ý mặt mũi, thất hứa cũng được: "Ông xã, anh đừng đầu tư nữa. Lỡ như thua lỗ thì sao, em nên làm gì bây giờ?"
Tạ Tứ nhìn gương mặt nhỏ nhắn của cô, haha, đưa tay lên véo má cô, nhếch khóe môi nói với cô: "Mười vạn, chồng của em thua lỗ vẫn chịu được." Nhắc nhở cô: "Đã quên? Kiền Thừa Nhất Hào là của tôi."
Đúng vậy! Hai mắt Hi Tửu sáng lên, không còn gánh nặng trong lòng.
Cùng ngày, Tạ Tứ cho người liên hệ với công ty bánh trẹo True Love, cũng hẹn bọn họ ngày mai thương lượng chuyện đầu tư.
Hi Tửu thực sự rất tưởng nhớ cái loại cảm giác quăng mười vạn ra cùng một lúc, phá của, không đúng, là cảm giác đầu tư.
Tạ Tứ đi cùng với Hi Tửu đến văn phòng công ty bánh kẹo True Love. Anh thực sự nói được làm được. Viết khoản đầu tư này dưới tên Hi Tửu, giao cho cô, còn bản thân anh thì khiêm tốn giống như thư ký đứng phía sau cô.
Hi Tửu nhịn không được vênh váo: "Đầu tư mười vạn nhân dân tệ vào loại công ty nhỏ bé này, có phải được coi là daddy kim chủ không?"
Tạ Tứ mím môi nở nụ cười thâm thúy: "Em có thể nói tổng giám đốc của bọn họ gọi em là bố xem sao."
Hi Tửu cười híp mắt, tưởng tượng một chút đến cảnh tượng kia, quả thật rất thoải mái. Nhưng lý trí lại bảo cô không nên: "Hơi quá đáng, đầu tư là chuyện anh tình tôi nguyện, không cần vũ nhục phẩm chất của người khác như vậy."
Tạ Tứ liếc mắt nhìn cô một cái, không ngờ hồ ly nhỏ này cũng có điểm mấu chốt.
Phía trước là phòng làm việc của ông chủ công ty bánh kẹo True Love. Có thể nhân viên đã sớm nhận được tin tức cô là người đầu tư lớn nhất đến đây, cho nên họ đã đứng thành hai hàng ngoài cửa, cơ thể hơi cúi, rất cung kính.
Hi Tửu tìm được cảm giác trước khi xuyên sách, khẽ hất hàm, kiêu ngạo đi qua trước mặt bọn họ. Tạ Tứ đi phía trước như thư ký đưa tay ra mở cửa cho Hi Tửu, để cho Hi Tửu hóa thân thành của cô công chúa nhỏ.
Hi Tửu không để ý đến chi tiết này, ánh mắt nhìn vào trong phòng làm việc.
Nhìn chiếc ghế da trống rỗng sau bàn làm việc, khẽ nhíu mày.
Ông chủ của True Love đâu?