Đã qua ba ngày rồi, Song Song mới tỉnh dậy.
Nhìn xung quanh toàn là màu trắng, cô nghĩ là bệnh viện.
Đầu cô đau như búa bổ, không thể nhớ ra điều gì.
Cô là ai? Cô bị gì? Tại sao cô lại ở bệnh viện?
Bác sĩ Dạ Lý đi vào, thấy Song Song đã tỉnh ngồi ở trên giường, liền cười hiền hậu hỏi:
"- Cô đã tỉnh?"
"- Tôi là ai?" - Cô mở miệng hỏi một câu không liên quan, nhưng thật ra lại rất liên quan.
Dạ Lý sửng sốt, chợt nhớ ra điều gì đó:
"- Cô tên là Song Song, gặp tai nạn, được người dân nhìn thấy đi vào đây."
Đúng như vậy, khi ông ta đang trực khoa thì có một cô gái đưa người bệnh nhân tên Song Song này vào, nói là ở chuỗi nhà hàng đang tổ chức tiệc bị nổ, cô gái tên Song Song này bị tác động bay ra ngoài đường liền được cô gái kia nhìn thấy.
Khi tìm được đồ cá nhân liền biết tên là Song song, số tiền ở bên trong đủ để làm phẫu thuật cấp tốc.
Thật không ngờ bây giờ lại mất trí nhớ.
Dạ Lý liền nói tiếp:
"- Nhưng hiện giờ cô đang bị mất trí nhớ tạm thời do tai nạn."
Song Song hiểu ra, sau đó lại là một quyết tâm:
"- Vậy trong tình trạng này, tôi có thể ra nước ngoài không?"
"- Có thể, nhưng cô cần trị liệu và duy trì uống thuốc."
"- Được!"
...