Nữ Phụ Điên Lên Không Dễ Chọc


Nóng.

Nóng quá.

Lâm Uyển vặn vẹo cơ thể, muốn xé đi quần áo để làm dịu cơn nóng, may mắn cô vẫn giữ được tỉnh táo, nhịn xuống cơn nóng dưới thân, khó khăn bước từng bước vào nhà tắm.

Cô, Lâm Uyển, đại tiểu thư Lâm gia cao quý.

Đến tận ngày hôm nay mới biết, bản thân vốn chính là nữ phụ trong một cuốn tiểu thuyết ngọt sủng.

Nữ chính Cố Đoàn Đoàn, sinh ra đã là con nhà nghèo, dựa vào sự cố gắng khắc khổ và xinh đẹp thiện lương, hấp dẫn ánh mắt của nam chính Lục Diễn.

Lâm Uyển cười lạnh.

Trùng hợp làm sao, Cố Đoàn Đoàn là bạn thân của cô.

Mà Lục Diễn, lại là vị hôn phu của cô!
Không thức tỉnh nội dung tiểu thuyết thì thôi, sau khi thức tỉnh, Lâm Uyển chỉ thấy lạnh cả người.

Thì ra, bọn họ có tư tình sau lưng cô từ lâu, nhưng cô không hề hay biết, thậm chí ngu ngốc coi bọn họ là những người thân nhất, để rồi bị hại tan cửa nát nhà.

Mà hành trình dẫn đến kết cục bi thảm đó, bắt đầu từ tối nay.

Hôm nay là sinh nhật Cố Đoàn Đoàn, cô ta tổ chức sinh nhật ở khách sạn.


Đừng hỏi kinh phí Cố Đoàn Đoàn lấy từ đâu ra.

Đồ cô ta mặc trên người, bao gồm đồ lót, đều là dùng thẻ của Lâm Uyển mua.

Lâm Uyển hào phóng có tiếng, quyên góp tiền, hỗ trợ trẻ em nghèo, làm từ thiện… chỗ nào cũng có phần của cô.

Càng đừng nói đến người mang danh bạn thân cô - Cố Đoàn Đoàn, cô làm sao keo kiệt với cô ta cho được?
Ai ngờ, Lâm Uyển đối xử với người ta hết lòng, người ta báo đáp cô hết hồn.

Quay trở lại chuyện chính, được nửa buổi tiệc, Cố Đoàn Đoàn đưa ra yêu cầu đổi ly, cô ta nói mình không uống được rượu mạnh, đổi ly rượu vang đỏ của cô ta cho cô, sau đó lấy đi ly rượu trái cây của cô.

Cô không hề nghi ngờ gì, nhấp một ngụm rượu vang đỏ.

Kết quả, cơ thể càng lúc càng mệt mỏi, càng lúc càng nóng.

Cố Đoàn Đoàn giả bộ quan tâm, hỏi cô có khỏe không, sau đó tìm nhân viên phục vụ đỡ cô lên phòng nghỉ.

Ai ngờ, cô “nghỉ ngơi” chưa được bao lâu, bỗng có người mở cửa đi vào.

Là một người đàn ông.

Chuyện gì đến rồi cũng phải đến, sáng hôm sau, Cố Đoàn Đoàn và Lục Diễn tới bắt gian.

Mặc cho cô biện minh, giải thích thế nào, bọn họ đều không tin.

Tin làm sao được?
Đây rõ ràng là mưu kế bọn họ dùng để hãm hại cô!
Tra nam tiện nữ!
Lâm Uyển nghiến răng ken két, nỗi tức giận cùng dòng nước mát lạnh chảy xuôi trên người khiến cô tỉnh táo hơn đôi phần.

Tắm rửa xong, cô cầm điện thoại, gọi cho vệ sĩ của mình.

Được Lâm Uyển dặn dò, vệ sĩ nhanh chóng hành động, âm thầm đưa cô đi.

Sau đó nghe theo phân phó của cô, tìm một tay vịn thế vào căn phòng kia.

Ở dưới sảnh tiệc, Cố Đoàn Đoàn thấp thỏm lo âu, liếc mắt ra hiệu cho tên phục vụ gần đó.

Tên phục vụ kia khẽ gật đầu, nụ cười dâm đãng thả xuống công việc trên tay, nói với quản lý một câu rồi rời đi.

Lại qua nửa tiếng, Cố Đoàn Đoàn cảm thấy ngực nóng ran, giống như có thứ gì đang vượt khỏi tầm kiểm soát.


Cô ta lo lắng đi lại dưới đại sảnh, cuối cùng quyết định đi lên nhìn xem.

Lúc áp tai vào cửa nghe tiếng rên rỉ phát ra từ trong phòng, trái tim Cố Đoàn Đoàn mới thả xuống.

Lại gọi ba, bốn nhân viên phục vụ canh giữ, sau đó tiêu sái rời đi.

Chỉ là Cố Đoàn Đoàn không biết.

Trong một đêm, tất cả các thẻ tín dụng Lâm Uyển từng đưa cho cô ta, đều bị khóa.

Lâm Uyển còn rao bán giá rẻ căn biệt thự Cố Đoàn Đoàn đang ở, đúng rồi, căn biệt thự đó cũng là của cô.

Sau đó hẹn nhân viên đến dọn nhà, dọn thì không cần thiết, cứ ném tất cả đồ đạc ra bên ngoài là được.

Làm xong tất cả, Lâm Uyển lên giường đi ngủ, một đêm không mộng.

Sáng hôm sau, là chuông điện thoại đánh thức cô.

Lâm Uyển nhìn số gọi đến, mấy chữ châm chọc - “Bạn thân nhất quả đất” đập vào mắt, như đang cười trên sự ngu ngốc của cô vậy.

Lâm Uyển nghiến răng, dứt khoát chặn số.

Mà lúc này, Cố Đoàn Đoàn gấp đến xoay vòng.

Lục Diễn chau mày hỏi Cố Đoàn Đoàn: “Tiểu Đoàn, không phải em nói Lâm Uyển ở đây sao?”
“Em… em…” Cố Đoàn Đoàn trừng lớn mắt nhìn đôi nam nữ trên giường, nam thì không sai, nhưng nữ rõ ràng không phải diễn viên cô ta đã chọn!
Sao có thể?
Cố Đoàn Đoàn gấp rồi, cô ta liên tục gọi cho Lâm Uyển, đến khi điện thoại báo cô ta đã bị chặn, cả người Cố Đoàn Đoàn như rơi vào trong hầm băng.

Sắc mặt Lục Diễn cũng không tốt.


Lâm gia và Lục gia đều là thế gia quyền quý, liên hôn giữa hai nhà không phải nói bỏ là bỏ được.

Hắn dựng lên chuyện hôm nay, một là để thuận lợi rút lui hôn ước, hai là để dẫm nhà họ Lâm một cái.

Chỉ cần danh tiếng của Lâm Uyển thối nát, sẽ không có gia tộc lớn nào nguyện ý để con trai mình kết hôn với cô ta.

Mà dưới gối cha mẹ Lâm chỉ có mình Lâm Uyển, tương đương với việc, nhà họ Lâm không thể liên hôn với gia tộc nào khác.

Từ đó, nhà họ Lục muốn lật đổ nhà họ Lâm sẽ dễ dàng hơn nhiều.

Ánh mắt Lục Diễn tối xuống.

Đều nói một núi không thể chứa hai hổ, ở thành phố A này, chỉ có hai nhà có thể đi ngang, một là nhà họ Lục, hai là nhà họ Lâm.

Lâm Uyển chặn số của Cố Đoàn Đoàn, chứng tỏ cô ta đã đánh hơi được chuyện bọn họ làm, thậm chí đang tìm thám tử điều tra!
Lục Diễn hiếm khi cảm thấy Cố Đoàn Đoàn phế vật, thậm chí là ngu ngốc.

“Anh Diễn…” Cố Đoàn Đoàn nhạy cảm nhận thấy ánh mắt chán ghét của Lục Diễn, “đáng thương vô tội” nắm vạt áo hắn.

Ai ngờ lại bị hắn hất ra.

“Cô còn đứng đây làm gì? Mau đi tìm Lâm Uyển, nói chuyện tối qua chỉ là hiểu lầm!”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận