Đan Thư, em còn nghe anh nói không đấy.
Thấy cô mãi không trả lời Triệu Minh Thái sốt ruột gọi cô mấy tiếng, Đan Thư bèn đáp qua loa một câu rồi cúp máy:
- Anh cứ dọn sạch rắc rối của mình đi, chuẩn bị thêm tinh thần đối phó với mấy cô bạn gái cũ của anh nữa.
Bọn họ hiện tại là quân cờ hữu dụng nhất để xử lý anh đấy.
Đừng để bản thân còn chưa tìm ra hung thủ đã tự rớt đài vì rắc rối của chính mình trước rồi.
- Này...
Minh Thái còn chưa nói xong đã bị cô phũ phàng tắt máy, anh ta cũng không gọi cô tiếp mà chạy thẳng về nhà hỏi mẹ mình:
- Sao mẹ chưa hỏi con đã tự ý đến nhà người ta thế? Đứa bé đó có phải con của con đâu, con thậm chí còn không biết cô ta là ai nữa kìa...
Anh ta còn chưa kịp nói xong, một ấm trà từ phòng khách đã phi thẳng đến chỗ anh ta với tốc độ gió giật cấp mười, cảnh báo cấp mười một nếu né không nhanh có thể vào viện khâu mười hai mũi ngay lập tức.
Choang.
Ấm trà đập mạnh lên tường vỡ thành nhiều mảnh, nước trà nóng văng tung toé bên sàn nhà khiến Minh Thái ớn lạnh cả người nhưng vẫn kiên trì giải thích:
- Lần này con thật sự bị oan, bố phải tin con.
Ông Triệu đập mạnh sấp ảnh lên bàn, thở phì phò như giây tiếp theo sẽ lao đến bóp chết đứa con trời đánh này của mình:
- Mày lại đây nhìn xem đây là cái gì đi.
Thái độ ông già nghiêm túc không giống nói đùa khiến anh ta chột dạ, lấm lét đi tới cầm sấp ảnh lên xem, xem xong anh ta vội ném nó về lại bàn, tránh như tránh hủi:
- Cái này là ảnh ghép, con ngủ với ai chẳng lẽ con không biết hay sao chứ? Nhất định có người hại con.
- Vậy thì mày cũng phải tìm ra người hại mình trước đã.
Giờ ảnh mày đầy trên mặt báo rồi kìa, thêm hai ba cô bạn gái cũ như thế này nữa chắc tao tăng xông mà chết cho mày vừa lòng.
Ông mới nói xong trợ lý đã chạy vào mặt mày hốt hoảng:
- Ông chủ, có mấy cô gái tự xưng là bạn gái cũ của cậu chủ tố cậu chủ lừa gạt tình cảm của bọn họ, giờ cư dân mạng đang mắng chửi cậu chủ ngập đầu rồi.
- ...
Hai cha con Triệu Minh Thái đối mắt trong ba giây, sau đó Triệu Minh Thái lập tức co giò bỏ chạy ra ngoài trước khi bố mình kịp ném chén trà vào người.
Thực ra ném chén trà thôi thì không đáng ngại, nhưng anh ta vừa nhìn thấy cái gạt tàn thuốc cũng đặt gần đó, cái này đập trúng người chắc anh ta nhập cư vào bệnh viện luôn quá.
Oan hay không oan cũng phải giữ mạng trước mới có cơ hội thanh minh được.
Ông Trung ném hụt càng tức hơn, nhưng một cuộc gọi điện khiến ông chỉ có thể từ bỏ việc giáo dục thằng con của mình trước:
- Việt Tiến, chuyện này là lỗi của thằng Thái nhà tôi, tôi sẽ đích thân xử lý để trả lại trong sạch cho cái Thư.
- Vấn đề này để sau đi, tôi muốn hỏi anh một chuyện.
Huỳnh Việt Tiến trực tiếp vào thẳng vấn đề, sau khi con gái nói chuyện này ta với ông, ông lập tức hiểu ngay tính nghiêm trọng của vấn đề nên vội gọi cho ông Trung.
Triệu Thái Trung tự dưng chột dạ, ấp úng hỏi lại:
- Ý anh là gì?
- Hai năm trước anh từng khai thác cát ở khu vực sông Bình Lập đúng không? Tôi nghĩ anh nên nhanh chóng kiểm tra lại sổ sách giấy tờ của việc này trước vẫn hơn.
Minh Thái và Đan Thư là con mồi đánh lạc hướng bọn họ, mục tiêu chính vẫn là vụ khai thác cát hai năm trước của ông.
Năm đó ngoại trừ doanh nghiệp của ông còn có thêm ba doanh nghiệp nữa cùng hợp tác khai thác, số liệu rất mơ hồ, hiện nay nơi đó còn có hiện tượng sạt lở, ngập úng, cho dù ông đã ngừng khai thác từ lâu cũng không tránh khỏi liên can.
Nếu xảy ra vấn đề gì, công ty nhà họ sẽ phải đối diện với sự trừng phạt của pháp luật nhà nước, con số thiệt hai sau đó cũng không dám tưởng tượng đến.
Triệu Thái Trung bừng tỉnh, vội rối rít cảm ơn ông:
- Tôi sẽ xử lý ngay, cảm ơn anh đã nhắc nhở.
- Đúng rồi, anh nên nghĩ kỹ xem công ty còn điểm yếu gì dễ bị người ta nhắm vào nữa hay không cũng xử lý gấp đi.
Đan Thư biết vụ khai thác cát là nhờ kiếp trước, nhưng bố Tiến là dân làm ăn nên tầm nhìn rộng hơn cô rất nhiều.
Nếu nhà họ Triệu không liên quan đến công ty ông, ông có thể khoanh tay đứng nhìn, đằng này bọn họ móc nối rất sâu, một bên gặp rắc rối bên còn lại cũng bị ảnh hưởng.
Được ông Tiến nhắc nhở, ông Trung lập tức đi thẳng đến công ty kiểm kê lại giấy tờ và điều chỉnh lại số liệu cần thiết.
Mà Huỳnh Việt Tiến mới xử lý chuyện này xong lại nhìn thấy tin tức tiêu cực của con gái mình tràn trên các trang mạng xã hội.
- Chủ tịch tôi vẫn đang khống chế các bài đăng trên mạng nhưng tình hình không khả quan cho lắm.
Trợ lý rất sốt ruột nhưng mạng xã hội hiện nay rất phát triển, tin tức không dễ khống chế như ngày trước lại thêm có người đẩy bài nên tin tức tiêu cực về Đan Thư nhan nhản trên mặt báo và các phương tiện truyền thông.
Bây giờ ông ta còn đang nghĩ có nên đi thương lượng với gia đình người bị hại để bọn họ đính chính hay không.
Huỳnh Việt Tiến cũng có ý đồ này, ông không cho phép con gái mình có bất kỳ vết nhơ nào.
Nhưng sau khi quan sát chiều hướng phát triển trên mạng xã hội, ông lập tức thay đổi thái độ:
- Đừng khống chế, cứ mua thêm nhiều bài có chủ đề dạng như vậy nhiều vào, để nó viral luôn càng tốt.
Dùng tiền xử lý có thể tạm thời giải quyết được mối nguy này nhưng cũng đồng thời trồng một hạt mầm tai họa về sau, cho nên thay vì thỏa hiệp để tạm thời bảo vệ con gái ông sẽ xử lý dứt điểm chuyện này luôn trong một lần, tránh những rắc rối không cần thiết về sau.
Trợ lý mới đầu còn không hiểu, nhưng chỉ vài giây sau hai mắt ông ấy sáng rỡ, vội vàng gật đầu với ông:
- Tôi hiểu rồi.
Ở đời, phàm là cái gì nhiều quá cũng không tốt, một hai bài người ta còn hứng thú thảo luận, này lướt đâu cũng thấy khiến mọi người bắt đầu chán nản sau đó các bài tranh luận chê bai mọc lên như nấm sau mưa, cộng thêm sự dẫn dắt của vài nhóm người, mục tiêu từ Đan Thư chuyển dần sang mấy cô gái kia, bạn bè của họ cũng không thoát khỏi số nạn.
Sau cùng những bình luận bênh vực Minh Thái được đào lên, thậm chí bọn họ còn cung cấp bằng chứng những món quà chia tay mà Minh Thái đã tặng những cô gái kia.
Còn về Đan Thư, cô là người oan nhất trong tất cả mọi chuyện khi vô duyên vô cớ bị lôi vào mớ rắc rối này.
Mạng xã hội giờ chia thành ba phe, một phe chỉ trích Minh Thái, Đan Thư, một phe bênh vực bọn họ, phe còn lại là người qua đường hóng hớt, gió chiều nào theo chiều nấy.
Đan Thư, một trong những nhân vật chính của drama lần này lại đang vừa ăn dưa vừa hóng hướng phát triển của cuộc chiến.
Cho chừa cái tật thích quăng nồi lung tung này, giờ chuẩn bị tinh thần bị nồi đập cho u đầu đi.
Ai bảo vô duyên vô cớ diss bản tiểu thư, không biết sau lưng bản tiểu thư có một ông bố toàn năng à?
Hừ.