Âu Dương Nguyệt lẩm bẩm nói rồi kéo cánh tay Tần Tịch đi lên lầu.
Sắc mặt cô ấy không được đẹp cho lắm.
Tần Tịch như suy tư gì đó nhìn nhìn cô ấy.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Trong khoảng thời gian này các cô đều đang tập trung cho thi cuối kỳ, Âu Dương Nguyệt giao tiếp rộng, chắc chắn là biết gì đó rồi, hơn nữa còn không phải chuyện hay ho gì, cô ấy vẫn luôn cố gắng không nói ra.
“Âu Dương.” Về tới ký túc xá, Tần Tịch ngồi xuống chỗ của mình, xoay người về hướng Âu Dương Nguyệt ngồi, “Bây giờ có thể nói cho tớ nghe rốt cuộc là xảy ra chuyện gì rồi ha.”
“Dù sao cũng chỉ là mấy chuyện linh ta linh tinh, nghe tới là bẩn lỗ tai.” Âu Dương Nguyệt tức giận nói: “Những người đó trước giờ nhìn thấy là không có chuyện gì tốt đẹp mà, nhìn thấy đúng là muốn điên lên. Tiểu Tịch cậu đừng quan tâm tới bọn họ, thể loại nói không bằng chứng, ai thèm tin.”
“Nhưng mà cả đàn anh đàn chị năm ba cũng đều đang bàn tán, không phải sao.”
Tần Tịch thật ra lại rất bình tĩnh.
Trong trường học thường xuyên sẽ có đủ chuyện đồn đại tầm phào, hơn nữa trên diễn đàn với tieba cũng có, một số chuyện một truyền mười, mười truyền trăm nhanh chóng truyền tới người người đều biết.
Ví dụ như chuyện lần trước của phòng thí nghiệm, Lâm Cao với Ôn Diệc Nhiên đó, sau đó cũng ồn ào một khoảng thời gian mới từ từ nhạt đi.
“Sao thế??” Thi cuối kỳ kết thúc, Đường Lăng còn đang học bù.
Cô ấy vốn đang đeo tai nghe ngồi ở chỗ của mình, lúc này cũng xoay người nhìn về phía hai người.
“Xảy ra chuyện gì rồi?” Đường Lăng tháo tai nghe xuống, hỏi.
“Tớ đang hỏi Âu Dương đây.” Tần Tịch cười tủm tỉm nhìn Âu Dương Nguyệt.
“Hạ Hạ.” Ánh mắt cô rơi xuống trên người Kiều Sơ Hạ, “Cậu cũng biết à.”
Vừa rồi ở dưới lầu nghe thấy Nghiêm Tử Khâm nói như vậy, Kiều Sơ Hạ cũng có dáng vẻ muốn nói lại thôi.
“Hay là” Tần Tịch lấy di động mở diễn đàn trường ra.
Tiếng lành còn chưa ra tiếng dữ đã đồn xa, những người nói bậy sau lưng cô, chắc chắn không thể nào bỏ qua những nơi như diễn đàn được.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Ôi, cậu đừng xem.” Âu Dương Nguyệt đi lên vài bước tới trước mặt Tần Tịch giật lấy di động của cô: “Những người chỉ sợ thiên hạ không loạn trên diễn đàn đó, lại còn trốn sau màn hình, nói chuyện còn khó nghe hơn.”
“À há.” Tần Tịch khẽ mỉm cười gật gật đầu.
Một tay cô chống cằm, cười tủm tỉm nhìn Âu Dương Nguyệt: “Vậy cậu nói cho tớ nghe đi.”
“Thì là… thì là…” Âu Dương Nguyệt úp ngược di động của Tần Tịch lên bàn, nhíu mày.
Cô ấy khẽ cắn môi, cuối cùng vẫn nói: “Cũng không biết là ai đồn đại, cậu có thể thi được điểm tuyệt đối vốn không phải dựa vào sức mình, mà có người để lộ đề cho cậu.”
“Lộ đề.” Tần Tịch nhíu nhíu mày.
Cô vốn cho rằng, chuyện nhiều lắm cũng chỉ liên quan tới phòng thí nghiệm thôi.
Nói không chừng còn có vài lời đồn không tốt cho đàn anh Ngô Hi Ngạn.
Nhưng mà chuyện như lộ đề này.
Tần Tịch ngồi thẳng người, ngón tay nhẹ nhàng gõ gõ bàn.
“Lộ đề.” Đến cả Đường Lăng cũng nhếch mày, “Sau đó?”
Cô ấy bấm nút tạm dừng, gập màn hình máy tính xuống, ánh mắt trở nên nghiêm túc: “Âu Dương, cậu nói tiếp.”
Thấy cả Đường Lăng cũng nghiêm túc hẳn lên, Âu Dương Nguyệt lại có chút căng thẳng.
“Thì là…” Cô ấy nuốt nước bọt, “Thì là có người đang bàn tán, lúc Tiểu Tịch thi năm nhất môn nào cũng đạt điểm tuyệt đối, không phải là do thành tích cậu ấy tốt mà là có thầy giáo trước khi thi lộ đề cho cậu ấy, để cậu ấy chỉ ôn tập theo đề thôi, là ai như thế cũng có thể thi điểm tối đa được.”
Âu Dương Nguyệt lại nhanh chóng nói: “Chúng mình đương nhiên là không tin rồi, thật ra trong lớp cũng có một vài người nghe đến lời đồn này nhưng mà mọi người đều không tin đâu, lần này luận văn của Tiểu Tịch thành công thông qua, năm 2 đã có thể phát hành trên tuần san cấp quốc gia, thi cử được điểm tuyệt đối còn khó hơn năm hai có luận văn đăng báo à?”
Cô ấy liếc mắt nhìn Tần Tịch một cái, vội vàng nói: “Cho nên chúng tớ đều không tin lời đồn đó được lặng lẽ truyền ra từ học viện y học lâm sàng, chính là từ hôm đó thi sinh lý, sinh hóa liên tiếp đó, sau đó lại thi liền tù tì. Tớ nghĩ lại thì thấy không có chứng cứ, đồn vài ngày rồi cũng thôi thôi, không cần nói với cậu, nên cũng lười nhắc tới.”
Tần Tịch với Đường Lăng liếc nhìn nhau.
Cô đúng là không biết tí gì về chuyện này thật.
Mấy bạn cùng lớp với các cô cũng vậy, thầy cô cũng vậy, kể cả Âu Dương Nguyệt với Kiều Sơ Hạ hẳn là không ít người biết tới rồi.
Nhưng lại không có ai nhắc tới trước mặt cô lần nào.
Tần Tịch biết, bọn họ đều có ý tốt, lời đồn ấy mà, có đôi khi càng giải thích càng bị bôi đen.
Còn không bằng chờ cho mọi chuyện tự qua đi.
Âu Dương Nguyệt có lẽ lo lắng cô bị ảnh hưởng tới chuyện thị cử, nếu vì thế mà phát huy thất thường vậy lại đúng lúc trở thành đề tài cho người ta nói nhảm.
Trong lòng Tần Tịch ấm áp, hơi hơi mỉm cười với Âu Dương Nguyệt và Kiều Sơ Hạ, “Cảm ơn các cậu nhé, cảm ơn Âu Dương, cũng cảm ơn Hạ Hạ.”
Cô dừng lại một chút, lại nói: “Chẳng qua nhìn thì có vẻ chuyện cũng không có giải quyết được nhỉ.”
Tần Tịch vừa nói vừa duỗi tay lấy di động của mình về.
“Ôi, cậu đừng coi.” Âu Dương Nguyệt vội vàng đứng lên, duỗi tay ấn di động của Tần Tịch xuống.
“Yên tâm đi Âu Dương.” Tần Tịch ngẩng đầu cười với cô ấy, “Không sao đâu.”
Lúc trước dù là khi theo bên cạnh Tạ Liên Thành hay là tới chỗ Lạc Phỉ.
Sóng gió lớn hơn nữa cô cũng trải qua rồi, chuyện như này đâu tính là gì đâu.
“Được rồi, được rồi.” Âu Dương Nguyệt nói: “Tớ nói hết cho cậu, dù sao cũng thi cử xong cả rồi.”
Cô ấy nhún nhún vai, tiếp tục nói: “Lúc trước không biết là ai chụp được một bức ảnh, là Tiểu Tịch với một thầy giáo trong trường.”
Cô ấy nghĩ nghĩ, nói: “Hình như là một thầy giáo bên học viện y cơ sở, sóng vai cùng đứng trên sân thượng khu dạy học.”
Âu Dương Nguyệt bĩu môi: “Dù sao chụp cũng rất mờ, người đăng ảnh chụp còn thêm mắm dặm muối nói đến mức vô cùng mờ ám nữa.”
“Tớ xem coi.” Tần Tịch nói rồi rút di động ra.
Lần này Âu Dương Nguyệt không có ngăn cô nữa.
Bởi vì sắp tới kỳ nghỉ đông, diễn đàn đại học A khoảng thời gian này náo nhiệt hết mức.
Trang đầu không ngừng có topic mới đăng lên, cũng không ngừng có người đẩy topic cũ lên.
Tần Tịch tiện tay lướt hai trang thì nhìn thấy tpoic mà Âu Dương Nguyệt nói kia.
Bí tịch độc nhất vô nhị đảm bảo cuối kỳ thi được điểm tuyệt đối tất cả các môn, có hứng thú mời vào.
“Chính là cái này” Âu Dương Nguyệt căm giận nói.
Cô ấy nhanh chóng về chỗ kéo ghế của mình ngồi xuống bên cạnh Tần Tịch, thò người lại gần cùng xem với cô.
Ngón tay mảnh khảnh lướt trên màn hình di động một chút, click vào topic.
Đường Lăng cũng đứng lên đi tới phía sau Tần Tịch, cúi người cùng xem với cô.
“Tiểu Tịch.” Kiều Sơ Hạ, người vẫn luôn không nói chuyện nhìn các cô, do dự mở miệng, “Thật ra chuyện này cho dù chúng ta mặc kệ, trường học cũng không nói gì, rất nhanh cũng bị quên thôi.”
“Thì cứ muốn biết xem rốt cuộc là chuyện như thế nào ấy mà.” Tần Tịch nói: “Bây giờ không biết rõ ràng, tương lai lại bị người có tâm muốn lôi chuyện này ra bôi nhọ, muốn giải thích thì cũng không dễ gì.”
Cô ngẩng đầu cười cười với Kiều Sơ Hạ: “Không sao đâu, nói khó hơn nữa tớ cũng chịu được.”
Dường như Kiều Sơ Hạ ngẩn người ra, vẫn gật gật đầu.
Cô ấy không tham gia vào, không cùng xem topic với ba người kia.
Mà trở lại chỗ của mình ngồi xuống, đôi tay đặt lên bàn, nhìn có vẻ trong lòng cứ không yên.
Topic đó được đăng lên từ tuần bắt đầu thi, đúng lúc sinh viên đại học A quan tâm tới chuyện thi cử nhất.
Title lại còn rất dễ khiến người khác quan tâm nữa.
Số lượt like cũng siêu cao.
Chủ bài đăng còn chỉ nói một câu vô cùng táo bạo:
“Dám cá lần này Tần Tịch năm hai học viện y học lâm sàng kia lại thi được vài ba môn điểm tuyệt đối. Thậm chí tất cả các môn như thế cũng không lạ gì. Có ai dám cược với tôi không, tôi thua sẽ nuốt ếch xanh trước mặt mọi người.”
Tần Tịch: “…..”
Đường Lăng: “…..”
Âu Dương Nguyệt lại la hét om sòm: “Chính là người này, buồn nôn chết được.”
Nhưng mà không thể không nói, title lại thêm phát ngôn của người đăng, đúng là vô cùng thu hút người xem.
Bình luận trên topic cũng siêu nhiều.
“Học viện y học lâm sàng thì không phải đâu, nơi như tu la địa ngục đó có người môn nào cũng được điểm tuyệt đối chẳng phải là sao Tử Vi à?”
“Bạn học năm hai của tôi chính là sinh viên năm hai học viện y, nghe nói sinh lý, sinh hóa, bệnh lý nữa, cậu ấy cố gắng đến trọc lóc đầu rồi cũng còn đang lo lắng có khi bị treo không đây. Điểm tuyệt đối, nói giỡn à!”
“Có ai có thể nói cho tôi biết chút không, Tần Tịch học viện y học lâm sàng năm 2 này là ai thế?”
Cách mấy bình luận cuối cùng cũng có người đáp lại: “ Tớ biết cô ấy năm 2 đã có cơ hội tới phòng thí nghiệm trọng điểm quốc gia của thầy Chiêm Hoa Phong thực tập, lần trước trường mở dự án cho sinh viên nghiên cứu đề tài của cô ấy cũng được thông qua, còn được đánh giá rất xuất sắc. Mấy hôm trước người ta còn dựa vào số liệu thí nghiệm chính mình nghiên cứu viết luận văn, bản thảo đã được tuần san duyệt, sắp được phát hành trong hai tháng tới. Quan trọng nhất là tất cả các môn năm nhất hầu như điểm tuyệt đối hết, ờ, ngoại trừ thể dục.”
“Ối đệt, đây còn là người à?”
“Cũng giáo dục phổ cập 9 năm cả, sao mà siêu quá vậy.”
“Wow cho nên bí tịch chính là ôm chặt đùi của vị đàn em này à?”
“Truyền âm qua không khí, xin hỏi đàn em Tần Tịch còn cần đồ trang sức trên chân không?
“Anh tránh ra, để cho tôi người cao 1m7, từ nhỏ đã học Tae Kwon Do tới làm bảo tiêu cho đàn em.”
“Từ đã, bây giờ ôm đùi đàn em còn có ích hay không cũng kệ, đàn em nhìn đây này, ở đây có một đàn chị năm 3, vì điểm tuyệt đối chị đây gì cũng làm được, cong cũng được luôn.”
Khóe môi Tần Tịch khẽ nhếch.
Thật ra không khí trong trường học về chỉnh thể vẫn rất tốt.
Nhưng mà làm cho Âu Dương Nguyệt tức giận như thế, cô nhanh chóng lướt xuống dười.
Trang đầu tiên, chủ bài đăng vẫn chưa nói chuyện gì.
Chờ đến khi lòng hiếu kỳ của sinh viên đến cực hạn, không chỉ có học viện y học lâm sàng, còn có rất nhiều sinh viên của những học viện khác tới góp chuyện cho vui.
Nhưng mà chủ yếu cũng đang đùa giỡn cho vui.
“Trang sau, trang sau, xem trang sau.” Âu Dương Nguyệt vừa rồi không muốn cho Tần Tịch coi, giờ ngược lại nhiệt tình hẳn.
Cô ấy duỗi tay click sang thẳng trang 3: “Đây này.”
Trên đầu cùng của trang 3, là một tấm ảnh chụp.
Người đăng ảnh thình lình là chủ bài đăng.
Anh chụp chụp, đúng là sân thượng khu dạy học.
Chỉ cần là sinh viên đại học A thì sẽ không nhận nhầm, sân thượng khu dạy học tổng hợp khu nhà D, nhìn ra bên chính là khu nhà C.
Bốn khu nhà đều hình cung, nối lên đúng lúc thành một vòng tròn, bao bọc tòa nhà thí nghiệm ở chính giữa.
Đâu cũng được xem như một kiến trúc có tính biểu tượng của đại học A.
Trên sân thượng, sườn mặt của Tần Tịch được chụp lại, nhưng ảnh chụp đúng là chụp được rất rõ.
Chỉ là người biết cô đều sẽ nhận ra được.
Đứng đối diện với cô rõ ràng là một người đàn ông chưa tới 30 tuổi.
Chỗ anh ta đứng có xa hơn chút, đang thảnh thơi vui thích dựa vào lan can sân thượng.
Là thầy Trịnh Thiên Lỗi.
Mắt Tần Tịch hơi hơi nheo lại, nhận ra người đàn ông trên ảnh chụp.
Cô nhớ rõ hôm đó cô lên sân thượng để hít thở không khí, đúng là có đụng phải thầy giáo này.
Nhưng mà giữa hai người vẫn luôn duy trì một khoảng cách.
Cơ mà không biết có phải người chụp ảnh cố ý hay không, hay là do chỗ anh ta đứng đúng lúc tầm nhìn như vậy.
Trên ảnh chụp, khoảng cách giữa Tần Tịch và Trịnh Thiên Lỗi nhìn có vẻ rất gần.
Cánh tay đối phương rõ ràng đặt lên lan càn, nhìn có vẻ như đang muốn đặt lên vai Tần Tịch vậy.
“Ối đệt, đàn em này thì tôi làm được đấy.”
“Tôi không cần điểm tuyệt đối chỉ cần đàn em thôi.”
“Đàn em đúng là xinh đẹp, chắc chắn là đàn em học lâm sàng, không phải học viện nghệ thuật à?”
“Đàn em, nhìn đây này, chiều cao 1m8, chuyên ngành vật lý nguyên tử, năm 3, chưa từng yêu đương, không thuốc lá không rượu bia, chăm chỉ học hành. Tuy không thi được điểm tuyệt đối tất cả các môn nhưng mỗi năm đều giành được học bổng hạng nhất.”
“Nhà trên biến, đàn em đừng nhìn hắn, ở đây đang học thạc sĩ học viện y học lâm sàng, đàn em có chỗ nào không hiểu có thể tới tìm đàn anh nha.”
Cho dù có ảnh chụp, topic vẫn rất vui vẻ đùa giỡn.
Tần Tịch chuyện tuyệt đối không đơn giản như vậy.
Cô kéo xuống chút nữa, quả nhiên nhìn thấy bình luận của chủ bài đăng: “Nhà trên ít mơ mộng đi. Anh không thể để đàn em Tần Tịch môn nào cũng đạt điểm tuyệt đối, cũng không thể làm cho người ta năm 2 đã xin được đề tài, lại càng không giúp người ta năm hai đã có luận văn đăng báo, anh cho rằng người ta sẽ liếc mắt tới mình à, mơ ít thôi.”
Mấy câu nói đó, tuy rằng dùng đều là phủ định.
Mấy câu đó tuy là đều dùng câu phủ định.
Nhưng lại có tính khẳng định mạnh mẽ.
Sinh viên thi đậu đại học A không có ngu, rất nhanh đã có người ngửi được ý khác trong câu nói của chủ topic.
“Chủ topic có ý gì?”
“Tự dưng chả hiểu sao đăng bức ảnh này lên, chủ topic muốn đuổi hình bắt chữ à?”
“Ý chủ topic là, lẽ nào thành tích của đàn em Tần Tịch, tất cả đều nhờ người trên ảnh này mới có được?.”
“Chủ topic, có chuyện nói thẳng, đừng có lập lờ la liếm làm người ta phát ghét.”
“Đợi tôi có tiền rồi, tôi nhất định phải vả tiền vào mặt để chủ topic nói cho rõ ràng mọi chuyện.”
Một loạt bình luận phía sau, quả nhiên là theo lời của chủ topic nói tiếp: “Ha ha, tôi nói chưa có rõ ràng, học viện các môn đều được điểm tuyệt đối nghĩa là một môn tính một môn, thi lần trước xem như các thầy cô đổi tính, tất cả trọng điểm của tất cả các môn đều liệt kê ra, còn dám nói mình thi đại học được điểm tuyệt đối, không phải thi tiểu học, cấp hai.”
“Năm hai thì có trọng điểm gì chứ, bây giờ trường học bao nhiêu đàn anh, đàn chị thạc sĩ, vì cái phát biểu trọng điểm lúc trước mà đau đầu đấy.”
“Đại cương đề tài của cô ấy là gì mấy người đã xem chưa, có liên quan đến mã hóa gen. Cô ấy mới năm hai, năm hai nghĩa là mới chỉ học mấy thứ như giải phẫu hay tế bào sinh học thôi. Đề tài như vậy, đừng nói là sinh viên chính quy mà nghĩ ra được nhá.”
Chủ topic đưa ra ba bình luận liên tục như vậy đã khiến cho mấy người mới rồi còn đang nói giỡn vui vẻ trong topic im lặng hết.
Sau đó nữa vẫn tiếp tục là bình luận của tên kia: “Thầy giáo trên ảnh chụp, biết thì đương nhiên là tôi biết. Tôi nói một câu thôi, thầy ấy ở học viện y cơ sở, chương trình học của Tần Tịch bây giờ, chủ yế trong phạm trù cơ sở, mọi người tự nghĩ đi.”
“Đệt đệt đệt” cho dù Âu Dương Nguyệt đã xem một lần rồi giờ vẫn nhịn không được tức giận hét lên: “Tên này tiện quá thể đáng.”
Tần Tịch nhìn Âu Dương Nguyệt một cái, duỗi tay xoa đầu cô ấy.
Cô tiếp tục lướt xuống dưới.
Quả nhiên, hướng gió của topic bắt đầu thay đổi.
Con người vốn là như thế, tư tưởng quần thể mà, dễ bị dẫn dắt.
Lúc chỉ một người nói, có lẽ bọn họ còn nghi ngờ.
Nhiều người cùng nói, nhiều người cũng nghi ngờ thì lại thành phong ba rồi.
Tiếp theo sau đó, càng có nhiều người nghi ngờ hơn, giọng điệu cũng càng lớn lối.
Cuối cùng có người nói: “Trước tiên chúng ta không nói đến chuyện đề tài với luận văn đang báo, tôi năm nay năm 4, sắp đi thực tập lâm sàng. Với tư cách cá nhân, tôi dám khẳng định, thi cuối kỳ của học viện y đúng phải nói là địa ngục, đừng nói là thi điểm tuyệt đối tất cả các môn, một lớp học không có một ai thi được điểm tuyệt đối một môn nào cũng rất bình thường.”
“Nhút nhát giơ tay, đàn chị năm 5 chưa bao giờ thấy ai quanh mình được điểm tuyệt đối một môn ở đây.”
“Tôi giải phẫu 98 điểm, năm đó đứng đầu lớp.”
“Tế bào sinh vật học 97 điểm, năm đó đứng đầu hệ.”
Tần Tịch xem rất nhanh, tới mấy trang cuối cùng, đã có người đang công bố thành tích thi điểm cuối kỳ năm nay.
“Bây giờ đã có thành tích sinh hóa, cô ấy điểm tuyệt đối.”
“Sáng nay thành tích bệnh lý cũng có, lớp chúng tôi rớt 7 người, cô ấy vẫn điểm tuyệt đối.”
“Lớp mấy người không tệ rồi, năm đó lớp chúng tôi rớt mười mấy người, cũng sắp 1/3, thảm không nỡ nhìn.”
Tần Tịch xoay người mở máy tính, đăng nhập vào trang web trường.
Thành tích thi cuối kỳ đã có mấy môn có điểm, cô nhập mã số của mình vào, đúng là cô đều được điểm tuyệt đối hết.
Trừ thể dục ra, ngay cả Mac Lenin cũng điểm tuyệt đối.
“Chậc.” Cô than nhẹ một tiếng, khóe môi cong lên, trên má lộ ra má lúm đồng tiền nho nhỏ.
Tuy là cảm thấy mình có thể được, nhưng mà có thành tích chính thức vẫn khiến người ta vui vẻ mà.
“Tiểu Tịch giỏi quá đi.” Âu Dương Nguyệt đã từng bị sốc một lần nhưng liếc mắt một cái, bạn tốt đều được điểm tuyệt đối, đúng là cảnh đẹp ý vui.
“Cậu định làm gì?” Đường Lăng hỏi.
“Đúng đó, đúng đó.” Âu Dương Nguyệt cũng hỏi.
Cả hai người đều lo lắng nhìn Tần Tịch, ngay cả Kiều Sơ Hạ cũng đi tới.
“Chủ topic này đúng là gian xảo, hắn ta không nói thẳng một chữ nào, Tiểu Tịch dựa vào thầy giáo này cuối kỳ mới có thể thi được điểm tuyệt đối, cũng không nói thẳng thầy giáo lộ đề, càng không nói Tiểu Tịch có quan hệ gì với thầy giáo này.” Âu Dương Nguyệt nhíu mày, căm giận nói: “Nhưng mà chỉ có một tấm ảnh chụp, một đống người nói linh ta linh tinh, còn khiến mọi người bị anh ta lừa theo nữa.”
“Ừ.” Tần Tịch gật gật đầu.
Đây là chỗ gian xảo của chủ topic.
Nếu anh ta nói thẳng Tần Tịch với Trịnh Thiên Lỗi có gì mờ ám, hay Trịnh Thiên Lỗi để lộ đề này kia.
Nói không chừng topic sớm bị xóa rồi.
Nhưng mà anh ta không nói.
Anh ta chỉ dùng cách nói đúng như thật, dùng một loạt câu hỏi với câu phủ định, dẫn dắt mọi người theo hướng suy luận mà anh ta muốn.