Âu Dương Nguyệt ăn cơm tối với Kiều Sơ Hạ xong, lo lắng nhìn cô ấy: “Có phải cậu không thoải mái ở đâu không? Ốm rồi hả?”
Không thể trách cô ấy nghĩ nhiều được, sắc mặt bạn tốt tái nhợt, ngay cả màu môi cũng nhợt nhạt, nhìn qua có vẻ trong người rất khó chịu.
“Tớ vẫn ổn.” Kiều Sơ Hạ muỗng có muỗng không uống canh: “Chắc là khoảng thời gian này quá mệt mỏi.”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Đúng rồi.” Âu Dương Nguyệt đột nhiên nhớ ra, “Lần trước cậu hình như đã nói qua, còn phải đi làm thêm đúng không? Là vì lý do này nên mệt mỏi quá hả?”
Cô ấy biết hoàn cảnh gia đình của bạn mình, gia đình Kiều Sơ Hạ không có giống như bọn cô, còn phải cố gắng kiếm học phí với sinh hoạt phí.
“Cũng không hoàn toàn vì thế.”
Kiều Sơ Hạ lắc đầu.
Cô ấy vẫn cứ cầm mãi cái muỗng, không để ý quấy loạn canh trong chén: “Âu Dương…”
Chần chờ một lát, Kiều Sơ Hạ nhỏ giọng hỏi: “Cậu có cảm thấy không, sau khi Tần Tịch quyết định không đổi chuyên ngành nữa thì lại càng liều mạng hơn so với trước kia?”
“Có chứ.” Âu Dương Nguyệt gật gật đầu, “Cảm giác càng cố gắng hơn, giống như…”
“Giống như kiểu còn mạng để sống là chuyện không dễ dàng gì, mỗi giây mỗi phút phải trân trọng nó vậy!”
Cô ấy bị ý nghĩ của mình chọc cười: “Vô cùng quý trọng tính mạng.”
“Âu Dương.” Kiều Sơ Hạ lại chần chờ một lát, cẩn thận hỏi: “Vậy cậu có cảm thấy Tần Tịch cũng tàn nhẫn hơn trước kia không?”
“Tàn nhẫn?” Âu Dương Nguyệt không hiểu, cô không hiểu gì nhìn về phía Kiều Sơ Hạ: “Ý cậu nói đến cái gì?”
“Ví dụ như chuyện ngày hôm qua.” Khuôn mặt nhỏ nhắn của Kiều Sơ Hạ tái nhợt thực sự, “Tiểu Tịch tìm ra cho bằng hết những người đăng topic tung tin đồn nhảm. Lúc livestream cũng dùng cách thức mạnh mẽ nhất vả mặt bọn họ, lời đồn tự nhiên cũng tự sụp đổ theo. Hơn nữa cậu ấy còn công khai họ tên anh ta, học viện với niên cấp. Tớ lướt diễn đàn, rất nhiều người đang chửi mắng tên Triệu Vệ Hoa này. Nhất là sau khi nam thần của cậu share video, những netizen lại càng đứng về phía Tiểu Tịch, chửi anh ta thúi đầu luôn ấy.”
“Sau đó?” Âu Dương Nguyệt vẫn không hiểu, “Chả lẽ cậu lại không biết trước đó anh ta bôi nhọ Tiểu Tịch như thế nào sao?”
“Tớ biết.” Kiều Sơ Hạ gật gật đầu, sắc mặt vẫn rất tái.
“Anh ta đúng là quá đáng quá mức, tớ hận anh ta chết được ấy.” Cô ấy nhẹ nhàng cắn mối, trong mắt ánh lên tia phẫn hận.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Nhưng mà cậu đã coi bình luận cuối cùng Tiểu Tịch đăng chưa? Cậu ấy bảo đây là phạm pháp! Cậu ấy…. cậu ấy không phải thực sự muốn kiện anh ta chứ?” Kiều Sơ Hạ giống như bị suy nghĩ này dọa sợ, ngơ ngẩn nhìn Âu Dương Nguyệt, “Cậu ấy không kiện anh ta thật đâu nhỉ? Tần Tịch chỉ là dọa anh ta một trận thôi, đúng không?”
Cô ấy nói xong câu cuối cùng, giọng nói bởi vì dồn dập mà trở nên hơi bén nhọn.
Âu Dương Nguyệt nhìn bạn tốt với ánh mắt kỳ lạ, vẫn không hiểu ra làm sao.
“Tớ cũng không biết nữa, có đôi khi Tiểu Tịch làm việc khiến người ta kinh ngạc không thôi.” Cô ấy nhún nhún vai, “Cậu còn nhớ rõ lần đó không, lần của Lâm Oánh Oánh đó, tớ cũng không nghĩ đến, cậu ấy vậy mà trực tiếp cho Lâm Oánh Oánh một cái bạt tai.”
Âu Dương Nguyệt nhếch môi cười đến xán lạn: “Đương nhiên, đánh đến là khiến người ta sung sướng! Loại người như Lâm Oánh Oánh này, hẳn là phải đánh cho cô ta tỉnh ra.”
Kiều Sơ Hạ lại đột nhiên run lên.
“Hạ Hạ.” Âu Dương Nguyệt vươn tay sờ lên trán cô ấy, “Cậu có phải ốm thật rồi không?”
Cô ấy lại sờ sờ chán mình, “Không có phát sốt mà.”
“Tớ không có sao đâu.” Kiều Sơ Hạ lắc đầu.
“Bọn mình đi về đi, hôm nay cậu nghỉ ngơi sớm chút, hai ngày sau cũng đừng đi phòng thí nghiệm nữa.” Âu Dương Nguyệt le lưỡi: “Kể cả chuyện Tiểu Tịch đối phó với mấy kẻ cặn bã kia như thế nào, cậu cũng đừng lo lắng nhé, dù sao cậu ấy cũng sẽ không làm mình bị tổn thương đâu.”
“Ừm…” Kiều Sơ Hạ mất hồn mất vía gật đầu.
Cô ấy bưng khay cơm đứng lên, lại có chút đứng không vững, xem tí nữa đã đánh rơi khay cơm luôn rồi.
“Thôi cậu đừng động đậy nữa, tớ đưa đi cho.” Âu Dương Nguyệt thở dài một hơi, “Cậu nói xem cậu cũng thật là, Tiểu Tịch lại không phải đàn anh Ngô, cậu không thoải mái thì nói với Tiểu Tịch một tiếng để khỏi tới phòng thí nghiệm, cậu sợ cái gì không biết?”
Cô ấy lưu thoát thu dọn khay cơm, nửa đỡ Kiều Sơ Hạ đi về ký túc xá.
Một giờ sau, Tần Tịch với Đường Lăng đi vào phòng, Âu Dương Nguyệt nhanh chóng ra hiệu im lặng với bọn họ.
“Hạ Hạ không thoải mái.” Cô ấy im lặng ra dùng khẩu hình miệng nói với hai người, “Các cậu nhẹ nhàng thôi.”
“Cậu ấy có sao không?” Tần Tịch đơn giản lấy di động ra gõ chữ.
“Không sao.” Âu Dương Nguyệt cũng bắt đầu gõ chữ, “Có lẽ trong khoảng thời gian này ôn thi cuối kỳ áp lực quá lớn, không phải cậu ấy còn đi làm thêm à, mệt quá thôi, nghỉ ngơi nhiều hơn thì sẽ khỏe thôi.”
Cô ấy ngước mắt nhìn Tần Tịch: “Hơn nữa cậu cũng thật là, cậu dọa sợ Hạ Hạ nhà mình rồi kìa.”
Cô ấy lướt lướt gõ lên di động, nói lại đại khái những gì Kiều Sơ Hạ đã nói một lần.
“Aiz, cô gái dịu dàng nhỏ nhẹ như Hạ Hạ, chắc là chưa thấy dáng vẻ này của cậu bao giờ, người ta bị dọa cho sợ luôn rồi.” Âu Dương Nguyệt đánh chứ cũng còn cảm thán: “Cho nên bây giờ mới biết chị đây tốt nhỉ? Chả quan tâm bảo bối Tiểu Tịch có dáng vẻ gì, tớ đều yêu cậu hết.”
Tần Tịch với Đường Lăng liếc nhìn nhau.
Cô quay đầu nhìn về phía giường của Kiều Sơ Hạ.
Màn che ánh sáng thật dày được buông xuống, che lấp hết hoàn cảnh bên trong.
Bởi vì Kiều Sơ Hạ ngủ, Âu Dương Nguyệt cũng không mở đèn trần, chỉ mở một đèn học trên bàn của cô ấy thôi.
“Tớ biết rồi.” Tần Tịch cười cười.
Cô không có thảo luận tiếp vấn đề này nữa.
Đọc sách một lát, Tần Tịch đánh răng rửa mặt rồi lên giường nằm.
Ban ngày ở phòng thí nghiệm hoàn toàn không có thời gian lướt di động, bây giờ mới bắt đầu xử lý nhưng tin tức nhận được.
Đầu tiên là tin nhắn Lê Phi trả lời cô: “Các cô đã tiếp tục làm thí nghiệm rồi à? Vậy ngày mốt thì thế nào? Bắt đầu từ ngày mốt tôi rảnh nguyên một tuần.”
Có lẽ anh ta không nhận được tin nhắn trả lời của Tần Tịch, lại nhắn tiếp: “Tôi đã xem diễn đàn của đại học A, ồn ào sôi động ghê nha.”
“Đoạn livestream của cô tôi đã đưa cho đạo diễn coi, có lẽ bọn họ sẽ định mua bản quyền để dùng cho phim đấy.”
“Tôi nói này, cô thật không suy xét đến việc làm cố vấn cho đoàn phim hả?”
“Cô giỏi lắm luôn! Tôi đây cũng muốn quỳ lạy luôn.”
“Vả mặt thẳng luôn, bái phục!”
Tần Tịch hơi dở khóc dở cười.
Cô còn chưa bao giờ thấy ảnh đế nào nói nhiều như vậy.
“Không suy xét thật.” Tần Tịch trả lời rất kiên quyết, “Tôi bận đến muốn bay lên luôn đây, chỉ hận sao một ngày không có 48 giờ.”
“Rồi, rồi rồi, không dám lãng phí thời gian cống hiến cho y học của học thần nữa, chẳng may cản trở sự tiến bộ y học của nhân loại, tôi chính là tội nhân thiên cổ đó.”
Tần Tịch: “……”
Hay quá, cô cũng chưa từng thấy qua vẻ mặt như này của ảnh đế.
Cô đóng lại khung chat với Lê Phi.
Mở khung chat với Ngô Hi Ngạn ra, trên màn hình đang dừng lại ở lúc cô nói đối phương đi đường cẩn thận kia.
Anh chắc là còn chưa có tới nơi.
Tần Tịch duỗi tay nhẹ nhàng vuốt ve chân dung của Ngô Hi Ngạn.
Ban đầu avatar của đối phương là avatar mặc định của wechat, giờ đã đổi sang hình của một cái ống khám bệnh.
Trong lòng cô vừa động, xoay người ngồi dậy.
“Ôi đệt!” Đúng lúc này, ký túc xá vang lên giọng nói của Âu Dương Nguyệt: “Tiểu Tịch, cậu coi diễn đàn đi!”
Cô ấy đã cố sức đè giọng xuống.
Nhưng có lẽ bởi vì quá kích động, cứ thế buột miệng xả ra: “Tên Triệu Vệ Hoa kia, đúng là không biết xấu hổ là gì!”
Tần Tịch nhíu mày, nhanh chóng mở diễn đàn trường ra.
Buổi chiều ngày hôm qua sau khi đã giải quyết chuyện xong, cô cũng chưa lên diễn đàn lên coi nữa.
Qua một ngày một đêm lên men, lại có Lê Phi đích thân share video của cô nên rất nổi tiếng, trang đầu diễn đàn có tới mấy cái topic hot.
Diễn đàn sinh viên đại học A chưa bao giờ sôi nổi như bây giờ.
Tần Tịch nhanh chóng lướt nhìn qua.
Topic đại khái có mấy loại.
Một loại là edit qua rồi đăng lên, livestream cô trực tiếp trả lời câu hỏi.
Một loại là lên án Triệu Vệ Hoa không biết xấu hổ cách mạnh mẽ, hơn nữa bạn bè cũng như netizen bắt đầu soi mói, cái tên học viện máy tính này, vì sao lại ác ý muốn hãm hại Tần Tịch.
Còn có một loại là đang thảo luận tại sao Lê Phi lại chú ý đến những cái này, bài đăng này vốn chỉ là chuyện nội bộ trong khuôn viên đại học A..
Nhưng mà bây giờ, trên trang nhất có một topic thu hút sự chú ý của mọi người nhất.
ID người đăng bài vô cùng gây kinh ngạc: Một anh chàng ngốc nghếch học viện máy tính thầm yêu đàn em Tần Tịch.
Tiêu đề topic là.
“Đừng hỏi, hỏi chính là chân ái! Tôi là một thẳng nam thẳng hơn thép! Tôi cô độc là đáng đời!”
Tần Tịch căn bản không cần bấm vào, dùng chân nghĩ cũng có thể đoán được, cái topic này sẽ viết cái gì.
“Đậu móa! Tên chết tiệt này đúng là không biết xấu hổ mà!” Sau khi Âu Dương Nguyệt kích động lên, nhanh chóng gửi tin, “Cái này mà còn nhịn được à, đúng là cực phẩm đê tiện mà! Đậu móa, tớ nhịn không nổi nữa rồi!”
“Anh ta đây là có mấy tầng ý tứ đây? Thế mà dám không biết xấu hổ nói đăng cái topic kia là bởi vì ghen, bởi vì ghen ghét, bởi vì nhìn thấy cậu với thầy giáo bên nhau, lại thấy cậu qua lại thân mật với Ngô Hi Ngạn, cho nên trong lúc tức giận mất lí trí mới đăng cái topic như vậy. Anh ta không phải vẫn đang nói cậu đang mập mờ với thầy giáo à? Đang bôi đen cậu hả? Bà nó chứ, ai mớm cho anh ta cái ý nghĩ này thế? Không cần mặt nữa à?”
Ánh mắt Tần Tịch cũng lạnh xuống rồi.
Cô nhanh chóng coi hết bài đăng.
Không chỉ có vậy đâu.
Triệu Vệ Hoa đăng cái topic mới này, thật ra trong sáng ngoài tối vẫn chỉ biểu đạt một cái ý tứ: anh ta đang yêu đương với Tần Tịch, yêu nhau đấy. Bởi vì anh ta không chịu nổi Tần Tịch qua lại mập mờ với giáo viên, giao lưu thân mật với đàn anh nên mới đăng cái topic đó cho hả giận.
Điều này cũng giải thích rõ vì sao một sinh viên năm 3 học viện máy tính như anh ta tại sao lại quan tâm đến chuyện của học viện y như vậy.
Âu Dương Nguyệt tức muốn điên lên, hô hấp cũng phì phà phì phò.
Cô ấy dứt khoát bò xuống giường, đứng ở mép giường Tần Tịch, thăm dò vén màn cô lên: “Tớ không nhịn nổi nữa!”
Âu Dương Nguyệt nhỏ giọng nói: “Bỉ ổi quá đi! Anh ta là ai chứ? Bọn mình còn chưa bao giờ gặp qua! Tớ cứ nói anh tớ giúp đỡ đi, trực tiếp cho cái loại người này KO đi mới được. Nhìn thấy là phiền rồi!”
Tần Tịch không nói gì chỉ nhướng nhướng mày.
“Tiểu Tịch ơi Tiểu Tịch?” Âu Dương Nguyệt duỗi tay kéo ống tay áo Tần Tịch, “Tớ gọi điện cho anh tớ nhá!”
Cô ấy thật sự nhịn không nổi.
Quá đê tiện quá đê tiện!
Chiêu nham hiểm độc ác như này mà cũng lấy ra dùng được.
Cố tình nhắc đến chuyện tình cảm nam nữ khiến người ta dễ để ý nhất này.
Topic này vừa đăng lên, bình luận bên dưới đã có chút bị dắt theo chiều gió rồi.
Rất nhiều người vốn dĩ đứng bên phía Tần Tịch giờ bắt đầu do dự, rõ ràng là bị Triệu Vệ Hoa dẫn đi trật hướng rồi.
Cũng chỉ là chuyện ghen tuông nam nữ của người ta thôi, tuy là quậy có hơi lớn xíu, cũng không nên để bọn họ phải bàn ra tán vào cái gì cả.
Âu Dương Nguyệt tức giận là vì cái này.
Làm bộ nghi ngờ thành tích thi cử của Tần Tịch, cô có thể dùng cách thức mạnh mẽ như vậy vả mặt đối phương.
Nhưng mà như giờ, cô nên làm như thế nào đây?
Ngón tay Tần Tịch gõ nhẹ lên thành giường.
Lúc cô đang chuẩn bị trả lời, đột nhiên nghe được Âu Dương Nguyệt lại nhỏ giọng kinh hô một tiếng.
Đối phương hít một ngụm khí lạnh, đứng lên ghế vén màn lên, chui tọt cả người vào trong.
“Tiểu Tịch, Tiểu Tịch!” Cô chỉ vào màn hình di động, cứng họng, nửa ngày cũng nói không rõ, “Xem…. Cậu nhanh xem…..”
Trên di động của Âu Dương Nguyệt, hiển thị hình ảnh trên diễn đàn đại học A.
Chính là bài đăng tối nay Triệu Vệ Hoa đăng lên.
Phía dưới đã có tầng tầng bình luận, rất nhiều người đang hỏi, rốt cuộc Triệu Vệ Hoa với Tần Tịch có quan hệ như thế nào.
Có quan hệ gì với Trịnh Thiên Lỗi?
Còn có Ngô Hi Ngạn.……
Đại học A người biết Ngô Hi Ngạn rất nhiều.
Anh không chỉ là truyền kỳ của học viện y, trước đó còn là giáo thảo của đại học A cùng với Tạ Liên Thành nữa.
Cả trường có bao nhiêu người biết Tạ Liên Thành thì có bấy nhiêu người cũng biết Ngô Hi Ngạn.
So với một người ấm áp như gió xuân, galant lịch thiệp như Tạ Liên Thành mà nói, Ngô Hi Ngạn là người khiến cho người khác chỉ đứng xa xa kính trọng nhìn lên.
Chẳng qua anh từ từ thay đổi, khi sinh viên đại học A hiểu rõ trường mình có một người có năng lực mạnh mẽ trong chuyên môn, hình tượng thư sinh mặc áo blouse trắng lạnh lùng cứ thế được mọi người đón nhận, ghi nhớ.
Thật ra chuyện này là do có nhắc đến Ngô Hi Ngạn cho nên mới có thể hot đến bỏng tay như vậy.
Bây giờ Triệu Vệ Hoa vừa đăng topic này lên, có rất nhiều người đang nghi ngờ.
Rốt cuộc là Tần Tịch có quan hệ gì với Ngô Hi Ngạn không?
Có phải cô muốn bú fame của vị đàn anh nổi danh này, muốn ôm đùi hay gì không?
Nếu Tần Tịch đúng là vừa yêu đương với Triệu Vệ Hoa lại còn muốn đi ôm đùi Ngô Hi Ngạn, ý đồ lợi dụng đàn anh, vậy thì thật xin lỗi, mọi người sẽ khinh bỉ cô thôi.
Trong lúc livestream đúng thật là Tần Tịch rất giỏi, nhưng với Ngô Hi Ngạn, còn kém xa xa nhiều lắm.
Đặc biệt là sinh viên học viện y, vốn dĩ chuyện này có liên quan đến học viện y bọn họ, bọn họ cũng sắp quên mất tiêu rồi.
Bây giờ bị một kẻ ngấm ngầm hại người như Triệu Vệ Hoa nhắc đến, mọi người lại nghĩ đến.
Vô số người bắt đầu bình luận, yêu cầu Tần Tịch đứng ra giải thích một chút.
Kiến thức chuyên ngành vững chắc, bọn họ thừa nhận.
Thi cử có thể được điểm tuyệt đối, bọn họ cũng tin tưởng cô không gian lận.
Nhưng mà sinh hoạt cá nhân của cô thì sao?
Có phải thật sự có bạn trai rồi, còn mặt dày đi quấn lấy đàn anh Ngô Hi Ngạn không bỏ không?
Trong lúc tình cảm quần chúng trào dâng, mọi người bị Triệu Vệ Hoa dẫn theo xu hướng bộc lộ cảm xúc.
Một cái ID có tên người dùng là “Ngô Hi Ngạn”, đăng ký tài khoản đã tám năm đột nhiên đổ bộ.
Cái người này chọn một bình luận nghi ngờ Tần Tịch có phải đang quấn lấy mình không reply.
Ngôn ngữ dứt khoát lưu loát, giống như tác phong của anh xưa giờ, ngắn gọn, xúc tích, sẽ không làm cho người ta nghi ngờ một chút nào.
“Tôi đang theo đuổi đàn em Tần Tịch, em ấy còn chuyên tâm học hành, cho nên không muốn yêu đương, tôi đây còn chưa theo đuổi được.”