Chương 239: Mẹ của nữ phụ pháo hôi (2)
Lâm Đạm nhìn đám người xa lạ đột nhiên đến hỏi thăm mình này, trong lòng không khỏi đề phòng cảnh giác. Trong đó có một người nhanh chóng đánh giá môi trường sống của cô, nhìn chằm chằm vào khuôn mặt cô trong chốc lát rồi lộ ra vẻ mặt hài lòng. Hắn ta chỉ coi Lâm Đạm như một người phụ nữ nông thôn bình thường cho nên thậm chí còn không buồn quản lý cảm xúc trên mặt mình. Không còn nghi ngờ gì nữa, mục đích chuyến đi lần này tuyệt đối không đơn giản là quay gameshow giống như những gì họ nói.
“《Trẻ con ở nhà 》 là gì vậy?’’ Lâm Đạm thử hỏi.
“Bà Lâm, chúng ta vào nhà nói chuyện nhé?’’ Người đi đầu lịch sự mỉm cười, nhưng lại mang theo ý tứ đảo khách thành chủ.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Lâm Đạm lập tức bỏ rau hẹ vào trong chậu, giả vờ cẩn thận xoa xoa tay, lúc này mới mời mấy người kia đi vào.
Căn nhà gỗ đã rất cũ, đồ đạc cũng xập xệ không chút thẩm mỹ, có vẻ vô cùng bừa bãi lộn xộn. Từ tình trạng của ngôi nhà không khó có thể nhận ra rằng tình huống của chủ nhân nó dường như cũng tệ không kém. Ngay khi mấy người kia đang quan sát hoàn cảnh sống xung quanh thì Lâm Đạm cũng lặng lẽ quan sát hành động và thần thái của những vị khách không mời để phán đoán mục đích đến đây của bọn họ.
Mặc dù cô không có ký ức nhưng kinh nghiệm vẫn còn đó, chỉ cần liếc mắt một cái đã có thể hiểu rõ – e là những người này đến đây không có ý tốt. Vì thế cô thậm chí còn không thèm rót trà mời khách, trực tiếp hỏi: “Các anh tìm tôi có việc gì không?’’
“Bà Lâm, là thế này, chúng tôi là nhân viên của đài XX, muốn mời bà tham gia một chương trình tạp kỹ dành cho phụ huynh - con cái sắp được ghi hình có tên là 《Trẻ con ở nhà 》, không biết bà đã xem chương trình “Ba ơi! Chúng ta đi đâu thế?’’ rất được yêu thích mấy năm trước chưa?’’ Người đi đầu miễn cưỡng ngồi xuống chiếc ghế sô pha cũ nát, trên mặt viết rõ hai chữ “ghét bỏ”.
“Chưa xem.’’ Lâm Đạm lắc đầu.
“Một chương trình hot như thế mà bà cũng chưa xem sao? Chúng tôi đã làm đến mùa thứ năm rồi, ratings mỗi một mùa đều đứng đầu cả nước, ngay cả khi chưa xem nó thì chắc bà cũng nghe nói đến rồi chứ? Chương trình mà chúng tôi chuẩn bị bấm máy cũng tương tự như chương trình đó, chỉ khác khách mời không phải là những đứa nhỏ mà là người nổi tiếng và cha mẹ của bọn họ. Lần này chúng tôi được cô Bạch Chỉ Lan nhờ đến tìm bà, cô ấy định tham gia chương trình, nhưng lại không chắc chắn bà sẽ đồng ý, vì thể để chúng tôi đến hỏi ý kiến của bà một chút. Nếu bà đồng ý, cô ấy sẽ tham gia ghi hình cùng với chúng tôi.’’ Người này chắc chắn nhìn Lâm Đạm, tự cho là chỉ cần nghe thấy ba chữ “Bạch Chỉ Lan”, bà ta sẽ lập tức đồng ý ký hợp đồng với bọn họ.
Nhưng Lâm Đạm lại không dễ lừa gạt như thế. Cô không phải là nguyên chủ, sẽ không vì nhớ nhung con gái đến điên cuồng mà đánh mất đi khả năng phán đoán. Trong lúc âm thầm quan sát, trong lòng cô cũng đã đánh giá được ưu nhược điểm.
Chương trình tạp kỹ thực thế có thể thu hút người hâm mộ, đồng thời cũng là một công cụ sắc bén để nhiều ngôi sao tẩy trắng bản thân mình. Chỉ cần thể hiện tốt trong chương trình, ngay cả cá ướp cũng có thể xoay mình trở thành người. Nhưng Lâm Đạm lại không nghĩ rằng việc mình tham gia chương trình tạp kỹ này sẽ mang đến nhiều lợi ích cho Bạch Chỉ Lan.
Đầu tiên: Cô không phải là nguyên chủ, không có bao nhiêu tình cảm với Bạch Chỉ Lan, thực sự không thể giả vờ ra dáng một người mẹ tốt; Thứ hai, hình tượng của nguyên chủ quả thật quá tệ, sẽ gây khó chịu cho khán giả xem chương trình. Mặc dù các chương trình thực tế đúng là chú trọng nhất hai từ “chân thật” nhưng những thứ chân thật quá mức ngược lại sẽ dẫn đến phản cảm.
Thử nghĩ một chút, nếu cha mẹ của những ngôi sao nổi tiếng khác đều người có vẻ ngoài sang trọng gọn gàng, hiểu biết sâu rộng, nói năng hài hước, trong khi mẹ của Bạch Chỉ Lan lại gầy gò nhếch nhác, khán giả sẽ phản ứng như thế đây? Bọn họ chắc chắn sẽ không bao giờ đánh giá cao điều này, ngược lại còn so sánh mẹ của Bạch Chỉ Lan với cha mẹ của những người nổi tiếng khác, sau đó giễu cợt, hạ thấp cô xuống đến không còn một đồng, đồng thời cũng sẽ cười nhạo xuất thân của Bạch Chỉ Lan.
Càng vi diệu hơn nữa là, Bạch Chỉ Lan và Bạch Trúc đang đấu khẩu nhằm đổi hướng dư luận và tâm điểm tranh chấp của bọn họ đều tập trung trên người mẹ của đối phương. Lưu Mạn Ni là một người phụ nữ vô cùng am hiểu cách xây dựng hình tượng cho mình, không chỉ có ngoại hình trẻ trung xinh đẹp mà hằng năm đều cố gắng làm từ thiện. Trong khi đó nguyên chủ có gì? Bà chưa từng đọc sách, chưa từng bước chân ra ngoài, cả cuộc đời đều ở lại ngôi làng nhỏ trên núi này để trồng trọt.
Nếu dáng vẻ nhếch nhác thảm hại của bà xuất hiện trên chương trình, có thể khán giả sẽ đồng cảm cho bà, nhưng theo thời gian, trong lòng bọn họ sẽ không tránh khỏi thắc mắc: “Hoá ra mẹ của Bạch Chỉ Lan tệ đến thế sao? Bà ta không có ngoại hình cũng không có trình độ học vấn, chẳng trách Bạch Bằng Phi muốn ly hôn với bà và thay vào đó là kết hôn với một người phụ nữ xuất sắc về mọi mặt giống như Lưu Mạn Ni. Nếu là tôi, tôi cũng sẽ lựa chọn như thế. Cứ như vậy, Bạch Chỉ Lan sẽ hoàn toàn vào thế hạ phong trong trận chiến dư luận này.
Con người chính là một sinh vật phức tạp như thế, bọn họ vừa thương hại kẻ yếu lại vừa ngưỡng mộ kẻ mạnh, mà lòng trắc ẩn thương hại kia chỉ là nhất thời, còn kẻ mạnh lại có sức hút lâu dài.
Tổng hợp tất cả những điều trên, mặc kệ là đối với Bạch Chỉ Lan hay là đối với Lâm Đạm, việc tham gia vào chương trình này đều không có bất cứ lợi lộc nào. Lâm Đạm chỉ mất vài giây để đưa ra quyết định: “Xin lỗi, tôi không muốn tham gia chương trình này.’’
“Tại sao? Là vì không thể sắp xếp được thời gian rảnh à, chúng tôi có thể phối hợp với bà.’’ Nhà sản xuất thuyết phục.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Ánh mắt Lâm Đạm khẽ loé lên, trong lòng càng cảm thấy không nên tham gia vào chương trình này. Cô chỉ là một người phụ nữ nông thôn bình thường, ngoại trừ có con gái là Bạch Chỉ Lan thì trên người không có gì để xem cả, ê-kíp chương trình hoàn toàn không có lý do gì để điều chỉnh lịch trình theo thời gian rảnh của cô cả.
Nghĩ đến đây, Lâm Đạm không trả lời mà hỏi lại: “Chương trình còn mời bao nhiêu ngôi sao nữa?’’
Ánh mắt nhà sản xuất lấp lánh, trả lời: “Trước mắt vẫn chưa thể xác định, bởi vì đây là mùa thử nghiệm đầu tiên cho nên chúng tôi muốn mời những minh tinh đang hot dạo gần đây. Con gái Bạch Chỉ Lan của bà là một trong những khách mời mà chúng tôi đánh giá cao nhất. Khoảng thời gian này cô ấy thường xuyên bị những tin tức tiêu cực ảnh hưởng, nếu hai người tham gia chương trình này, để mọi người có thể nhìn thấy hai mẹ con bà hoà hợp sống chung với nhau, tôi nghĩ khán giả cũng sẽ cảm động trước những cảm xúc chân thật của hai người. Tham gia chương trình thực tế là cách nhanh nhất để tẩy trắng một người nghệ sĩ.’’
“Đúng vậy.’’ Một nhân viên khác tiếp lời: “Gần đây sự nghiệp của cô Bạch Chỉ Lan bị ảnh hưởng không ít, nguyên nhân chủ đều nằm ở bà. Nếu bà có thể đứng ra thể hiện tình cảm mẹ con thân thiết trước mặt công chúng, thì điều này sẽ giúp ích cho cô ấy rất nhiều.”
Lâm Đạm rũ mắt lắng nghe, vờ như đang nghiêm túc cân nhắc nhưng thực tế lại tĩnh lặng như nước. Những người này càng ra sức thuyết phục càng khiến cô cảnh giác. Tham gia vào chương trình này có thể giúp Bạch Chỉ Lan làm sáng tỏ những tin tức tiêu cực? Chuyện đó chắc chắn sẽ không bao giờ xảy ra. Với dáng vẻ của cô bây giờ, chưa bôi đen đối phương đã là tốt lắm rồi.
“Xin lỗi, tôi không thể tham gia.’’ Cô lại từ chối một lần nữa, giọng điệu vô cùng kiên định.
“Chúng tôi sẽ trả phí tham gia cho bà.’’Nhà sản xuất phim tung ra một đòn chí mạng: “Hai trăm ngàn tệ, bà thấy thế nào?’’
“Xin lỗi.’’ Lâm Đạm vẫn nói như vậy.
“Ba trăm ngàn tệ?’’ Nhà sản xuất phim nâng giá.
“Xin lỗi, bây giờ tôi rất bận, không có thời gian tiếp đón các vị.’’ Lâm Đạm làm động tác tiễn khách.
Nhà sản xuất đành phải đứng lên, ôn tồn nói: “Bà Lâm, tôi hy vọng bà có thể suy nghĩ kỹ lại một chút, đây là danh thiếp của tôi, bà hãy giữ nó trước, nếu đổi ý thì có thể gọi điện cho tôi bất cứ lúc nào. Bà đã không gặp cô Bạch Chỉ Lan bao lâu rồi? Tham gia vào chương trình này, bà có thể tìm được đứa con gái thất lạc của mình, chẳng lẽ bà không muốn sao?’’
Nếu nguyên chủ còn ở đây, những câu nói này chắc chắn sẽ đánh mạnh vào điểm yếu của bà ấy khiến sự đề phòng, do dự trong lòng bà ấy ngay lập tức bị phá vỡ. Bất kể trước mặt có phải một cạm bẫy với đầy rẫy những con dao sắc nhọn hay không, bà ấy vẫn sẽ không chút do dự nhảy xuống, cho dù cuối cùng sẽ bị đâm đến thương tích đầy mình, máu tươi đầm đìa…
Nhưng Lâm Đạm không phải nguyên chủ, cũng không thể hiểu được tình mẫu tử lớn lao của bà dành cho con gái, cho nên thờ ơ lắc đầu: “Không tham gia, cảm ơn.’’
Nhà sản xuất không thể tin nổi nhìn cô một lúc lâu, sau đó xám xịt rời đi.
Lâm Đạm khoá trái cửa sân lại, tự mình hầm một nồi cháo trắng, nhắm mắt uống hơn nửa bát, sau đó sắc một bát thuốc chữa bệnh dạ dày rồi lên giường đi ngủ. Trong màn sương mờ mịt, cô nhìn thấy một khuôn mặt già nua đang liên tục dùng khẩu hình nói “Cứu nó, cứu nó,’’ sau đó dẫn cô vào sâu trong màn sương mù.
Giữa những thay đổi của ánh sáng và bóng tối, Lâm Đạm dõi theo cả cuộc đời của một người, trong lòng bỗng trào dâng một nỗi buồn khó tả. Hoá ra người này chính là nguyên chủ sau khi già đi, không hiểu tại sao linh hồn của bà lại bỗng nhiên quay lại, dẫn cô đi thấy trước tương lai.
Bà không có ý chí kiên định, tư duy rõ ràng, lập tức kiên quyết từ chối lời mời của nhà sản xuất giống như Lâm Đạm mà ngược lại mở miệng đồng ý không chút do dự. Hình tượng nhếch nhác thảm hại của bà quả nhiên đã hứng chịu không ít lời chế giễu cười nhạo của cư dân mạng, đồng thời khiến con gái cảm thấy vô cùng xấu hổ. Bà không biết cách ăn mặc trang điểm, càng không biết giao tiếp nói chuyện, thậm chí ngay cả những quy tắc ứng xử cơ bản nhất trong cuộc sống cũng không hiểu, điều duy nhất bà có thể làm được là trồng hoa nhổ cỏ, nhưng những thứ đó thì có ích gì? Tư tưởng của khán giả bây giờ càng ngày càng hiện đại, căn bản không thể nào tiêu hoá nổi cuộc sống sinh hoạt và công việc của bà.
Sau mấy tập phát sóng của chương trình, sự đồng cảm thương hại mà khán giả dành cho bà sớm đã bị biến mất sạch sẽ, thay vào đó là chán ghét và phản cảm. Bọn họ nói bà vừa già vừa xấu, ngu xuẩn vụng về, sao có thể xứng đôi với với Bạch tổng anh tuấn? Bạch tổng kết hôn với Lưu Mạn Ni mới là chuyện bình thường. Bọn họ so sánh bà với cha mẹ những người nổi tiếng khác, sau đó đồng loạt cười nhạo bà vì sự cổ hủ, xấu xí của bà, thậm chí còn công kích xuất thân của Bạch Chỉ Lan.
Nhưng đây không phải là tình huống tồi tệ nhất. Trong quá trình ghi hình, người đại diện của Bạch Chỉ Lan đã lén lút tìm đến nguyên chủ, lo lắng sốt ruột nói: “Dì Lâm à, dì có thấy dạo gần đây Lan Lan đột nhiên gầy đi không, có phải cô ấy sử dụng ma tuý không? Cô ấy vẫn luôn nhốt mình trong nhà, không nhận điện thoại của bất cứ ai, cũng không biết đang làm gì nữa. Bây giờ tôi rất lo lắng, nhưng lại không tiện hỏi thăm, dì là mẹ của cô ấy, dì có thể giúp con tìm hiểu một chút được không?’’
Nguyên chủ vừa nghe nói đã cảm thấy vô cùng sốt ruột, nhân lúc không phải ghi hình tìm được Bạch Chỉ Lan và hỏi có phải cô đã sử dụng ma tuý hay không. Bạch Chỉ Lan tính tình nóng nảy, lập tức cãi nhau với bà khiến cảnh tượng trở nên cực kỳ xấu hổ. Bọn họ đều cho rằng micro đã tắt nhưng thực ra không phải, vì thế cuộc cãi vã tưởng chừng như riêng tư này nhanh chóng bị phát tán rộng rãi trên mạng, gây ra một cuộc tranh cãi rất lớn.
Bạch Chỉ Lan luôn miệng phủ nhận mình không sử dụng ma tuý, nhưng người đại diện của cô không tin cô, mẹ của cô cũng không tin cô, và dáng người bỗng nhiên gầy gò của cô dường như đã chứng thực cho lời buộc tội này. Cư dân mạng bắt đầu tẩy chay tất cả mọi thứ về cô, ê kíp chương trình cũng nhanh chóng huỷ hợp đồng với cô, chỉ trong một đêm, cô từ một ngôi sao đang lên bỗng nhiên trở thành sự tồn tại mà tất cả mọi người đều căm ghét. Cô đến bệnh viện xét nghiệm nước tiểu, nhưng công chúng lại không thừa nhận kết quả xét nghiệm, đồng thời đặt ra nghi vấn cô mua chuộc bác sĩ. Danh dự của cô đã hoàn toàn bị “người mẹ tốt” chính là nguyên chủ huỷ hoại hoàn toàn, chẳng còn lại bất cứ thứ gì ngoại trừ một đống hỗn độn trên mặt đất.
Bạo lực internet liên tục kéo đén, đóng đinh Bạch Chỉ Lan vào một trụ cột của sự sỉ nhục về đạo đức. Cuối cùng một ngày nọ, cô quyết định tìm đến cái chết bằng việc nhảy xuống từ một toà nhà cao 39 tầng, hưởng dương hai mươi tuổi. Cô giống như một con bướm non nớt bị gãy cánh, vùi mình trong gió.
Từng mặt từng mặt đen tối của cô lần lượt bị thuỷ quân do Bạch Trúc đào ra, cái gì mà đời tư lộn xộn, ẩu đả đánh nhau, bắt nạt bạn học…’’ Người nhà họ Bạch ngay cả chết cũng không muốn buông tha cho cô, cư dân mạng càng không ngừng hất những chậu nước bẩn lên người cô, nói gì mà cô chết càng tốt, chết cũng không oan ức, v.v… Nhưng chỉ có nguyên chủ sau khi nhận được bức di thư tuyệt mệnh của con gái mới biết, cô hoàn toàn trong sạch, cô không dùng ma tuý, cô chỉ mắc phải căn bệnh trầm cảm giống mẹ mình mà thôi.
Nguyên chủ đau đớn muốn chết, nhưng tất cả mọi thứ đã quá muộn, ngay cả khi bà công bố bức di thư tuyệt mệnh của con gái, cũng không ai muốn tin vào sự thật này. Bà cũng muốn nhảy lầu tự tử, nhưng bà chính là thủ phạm hại chết con gái mình, làm sao còn mặt mũi gặp lại cô dưới hoàng tuyền? Vì thế bà chỉ có thể ngày ngày canh giữ trước phần mộ của con gái, không ngừng lặp đi lặp lại: “Xin lỗi, mẹ sai rồi…’’