Chương 240: Mẹ của nữ phụ pháo hôi (3)
Lúc Lâm Đạm tỉnh dậy mới phát hiện hốc mắt mình rưng rưng nước mắt, cảm giác tuyệt vọng đến nghẹt thở này vẫn còn quanh quẩn trong lòng khiến cô nhất thời không thể nào hồi phục lại tinh thần. Cô hiểu đó chính là tình cảm của nguyên chủ vẫn còn sót lại trong cơ thể này, bà ấy luyến tiếc Bạch Chỉ Lan, nhưng không còn mặt mũi nào để đối mặt với cô ấy, nên chỉ có thể mượn giấc mơ cầu xin Lâm Đạm cứu giúp con gái mình.
Lâm Đạm lau nước mắt, thay chiếc vỏ gối ướt đẫm nước mắt trong giấc mộng, lúc này mới đi vào phòng tắm, cẩn thận đánh giá người phụ nữ trung niên trong gương. Người phụ nữ năm nay vừa tròn bốn mươi tuổi, mặc dù độ tuổi không được coi là quá già nhưng lại vô cùng kém sắc, khuôn mặt gầy gò xanh xao, hốc mắt thâm quầng lõm sâu, thoạt nhìn trông hơi giống một bộ xương khô, lan da thô ráp vàng vọt như nến, mái tóc khô xơ xác, đây là triệu chứng của tình trạng rối loạn nội tiết. Cả thế chất lẫn tinh thần của thân thể này đều vô cùng kém, đến nỗi ngay cả một người không màng đến xấu đẹp như Lâm Đạm cũng không nhịn được nhíu mày, huống chi là những khán giả theo đuổi sự thưởng thức thị giác?
Lúc đầu Lâm Đạm đã quyết tâm không tham gia vào chương trình này, nhưng bây giờ lại không thể không thay đổi chủ ý. Nếu đã mượn thân xác này của nguyên chủ thì cô có nghĩa vụ phải giúp nguyên chủ hoàn thành tâm nguyện của mình, từ nay về sau, cứu giúp Bạch Chỉ Lan chính là trách nhiệm của cô.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Nhưng phải cứu giúp thế nào lại là một bài toán khó.
Trong giấc mơ, Lâm Đạm đã nhìn thấu được một số âm mưu, dĩ nhiên trong lòng cũng đã có một số kế hoạch. Bạch Trúc và mẹ Lưu Mạn Ni cũng tham gia vào chương trình tạp kỹ này, hơn nữa còn phối hợp với nhau khá ăn ý. Hai mẹ con cô ta một người xinh xắn đáng yêu, một người tao nhã sang trọng, cả hai đều đa tài đa nghệ, dịu dàng tốt bụng, dễ dàng chiếm được tình cảm của khán giả. Nguyên chủ và Bạch Chỉ Lan lại hoàn toàn trái ngược, hai người thường xuyên cãi nhau trước ống kính máy quay, một người tính tình nóng nảy, nói không lựa lời, một người chỉ biết chật vật khóc lóc, không làm được bất cứ chuyện gì cả, hấp dẫn đúng là hấp dẫn thật, nhưng cũng không kém phần khó chịu.
Khán giả bật TV lên chủ yếu là để tìm kiếm sự nhẹ nhàng thư thái chứ không phải là chịu đựng những năng lượng tiêu cực, hai con người đang đứng trên bờ vực tuyệt vọng làm sao có thể sưởi ấm cho nhau, làm sao có thể mang đến những phút giây thư giãn cho mọi người? Cũng chính vì thế sau khi chương trình được phát sóng, hai mẹ con Lưu Mạn Ni lần lượt bị đội mũ “Tiểu tam” và “Con ngoài giá thú” hoàn toàn bước sang một bước ngoặt mới, còn Bạch Chỉ Lan lại nhanh chóng flop.
Lâm Đạm có lý do để nghi ngờ rằng việc nhà sản xuất chương trình ra sức thuyết phục nguyên chủ tham gia ghi hình chính là âm mưu của mẹ con Lưu Mạn Ni. Hai người bọn họ không thể tự tẩy trắng cho mình nên chỉ có thể khiến nguyên chủ huỷ hoại Bạch Chỉ Lan, kết quả bọn họ đã thành công.
Nếu muốn cứu giúp Bạch Chỉ Lan, Lâm Đạm có thể từ chối tham gia ghi hình, sau đó lén lút đi tìm cô ấy, nhưng sự nghiệp và danh tiếng bị ảnh hưởng nghiêm trọng của cô ấy thì sao? Đúng như những lời mà nhà sản xuất kia đã nói – Tham gia các chương trình tạp kỹ thực tế chính là cách nhanh nhất để một người nghệ sĩ tẩy trắng bản thân. Đương nhiên, hắn còn giấu một câu nói nữa, đó là muốn bôi đen nghệ sĩ, tham gia chương trình tạp kỹ cũng là cách nhanh nhất.
Giữa chân thật và giả dối, giữa thảo mai và thủ đoạn bôi đen chỉ tồn tại một sự khác biệt mỏng manh, làm thế nào để nắm giữ được khoảng cách mỏng manh này chính là điều mà Lâm Đạm cần phải chú ý nhất. Lâm Đạm là một người coi trọng hiệu suất cao, nếu đã quyết tâm muốn cứu giúp Bạch Chỉ Lan, cô đương nhiên sẽ chọn cách thức nhanh nhất. Cơ hội đang ở ngay trước mắt, tại sao cô lại không tham gia? Thay vì làm cho tương lai xảy ra những chuyện không thể kiểm soát được thì chi bằng hãy thành thật tham gia vào chương trình này, gậy ông đập lưng ông.
Nghĩ đến đây, cô cũng không vội vàng gọi điện cho nhà sản xuất kia mà đề ra kế hoạch cho riêng mình một cách bài bản. Đầu tiên, cô cần phải điều chỉnh cơ thể từ trong ra ngoài đạt đến trạng thái tốt nhất trong thời gian ngắn nhất, tránh làm chướng mắt khán giả; Thứ hai, cô phải sửa chữa lại căn nhà gỗ này thật đẹp để khán giả không thể nhìn ra được sự nghèo túng của nguyên chủ.
Việc điều chỉnh lại cơ thể thực ra không khó, trong đầu cô chứa đựng vô số lý thuyết y học và dược học, nói đến bảo dưỡng thì e rằng ngay cả ngự y trong hoàng cung cũng không phải là đối thủ của cô; Việc sửa sang lại cũng chỉ là sửa chữa nhỏ, nhất định phải cố gắng giữ nguyên hiện trạng ban đầu của căn nhà, như thế mới có nghệ thuật. Nhưng cái khó chính là cô không có tiền, toàn bộ số tiền tiết kiệm của nguyên chủ còn chưa đến 20000 tệ, làm sao có thể mua sắm dược liệu và vật liệu xây dựng?
Lâm Đạm suy nghĩ một lúc lâu, cuối cùng lại khẽ bật cười một tiếng. Cô không có tiền, nhưng mẹ con Lưu Mạn Ni lại có rất nhiều tiền, bọn họ sẽ tự động đưa đến cho cô, cần gì phải sốt ruột?
---
Lâm Đạm nên ăn thì ăn, nên ngủ thì ngủ, chưa hề có ý định chăm chút lại cho ngoại hình của mình. Trước kia nguyên chủ sống như thế nào thì cô sẽ sống như thế đó, tạm thời không có bất kỳ thay đổi nào. Quả nhiên chưa đầy một tuần sau, nhà sản xuất kia lại đích thân đến tận nhà, vẫn là những lời kia, hắn ta hy vọng cô có thể tham gia ghi hình chương trình 《Trẻ con ở nhà 》.
“Xin lỗi, tôi không biết gì cả, tôi chỉ là một nông dân trồng hoa, thực sự không muốn tham vào những chương trình như thế này.’’ Lâm Đạm liên tục xua tay, thái độ kiên quyết.
Nhà sản xuất hiểu chi dĩ tình, động chi dĩ lý*, nhưng vẫn không thể thuyết phục được cô, không tránh khỏi có chút sốt ruột, đưa ra điều kiện: “Như vậy đi, chúng tôi sẽ trả cho bà 80 vạn phí thông cáo, bà cảm thấy thế nào?’’
(*: Dùng đạo lý làm người ta hiểu, dùng phương thức tràn ngập cảm tình làm người ta cảm động)
Mấy ngày nay Lâm Đạm cũng không nhàn rỗi, dùng điện thoại di động tìm hiểu toàn diện tình hình hiện tại của giới giải trí, trực tiếp hỏi: “80 vạn là phí thông cáo toàn bộ hay là phí thông cáo một tập?” Theo như cô được biết, bây giờ những ngôi sao lớn khi quay một tập của chương trình tạp kỹ có thể kiếm được ít nhất là 80 vạn phí thông cáo, mỗi mùa mười hai tập, ít nhất cũng có thể nhận được 960 vạn tệ. Bảo dưỡng cơ thể phải bỏ tiền, sửa nhà cũng phải tiêu tiền, bây giờ Lâm Đạm chỉ muốn cố gắng trả giá nhiều nhất có thể.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Nhà làm phim: “……”
Chẳng phải đã nói người phụ này không biết gì sao? Chẳng phải đã nói người phụ nữ này chỉ là một nông dân trồng hoa ngu ngốc sao? Thủ đoạn trả giá này tuyệt đối không giống dáng vẻ không biết gì chút nào cả!
Hắn ta vô thức liếc mắt nhìn sang bên cạnh, người đàn ông mặc vest đi cùng lập tức chớp chớp mắt, tỏ vẻ có thể.
“80 vạn cả mùa?’’ Nhà sản xuất ngập ngừng hỏi.
“Quá thấp, tôi không quay.’’ Lâm Đạm đứng lên tiễn khách: “Tôi còn phải trồng hoa, không tiện tiếp đãi các anh, các anh có thể đi rồi.’’
Nhà sản xuất chương trình hơi nóng nảy, nổi giận đùng đùng đi về phía cửa, nhưng người đàn ông mặc áo vest lại thay hắn ta lên tiếng: “Một tập 80 vạn, chúng tôi đồng ý.’’
Động tác cúi người lấy cuốc của Lâm Đạm thoáng dừng lại trong chốc lát, tiếp tục hỏi: “Có thể ứng trước 500 vạn tiền đặt cọc hay không?’’
Nhà sản xuất chương trình hít vào một hơi thật sâu, cố gắng không để bản thân bùng nổ tại chỗ. Từ trước đến nay hắn chưa từng thấy người phụ nữ nào xảo quyệt hơn Lâm Đạm cả!
Người đàn ông mặc áo vest lấy di động ra gửi một tin nhắn, sau đó lén lút chụp trộm Lâm Đạm một bức ảnh. Dường như bên kia rất hài lòng với dáng vẻ hiện tại của cô, nhanh chóng thanh toán tiền đặt cọc. Sau khi xác nhận tiền đặt cọc đã vào tài khoản, người đàn ông mặc áo vest lấy từ trong cặp tài liệu ra một bản hợp đồng, lịch sự nói: “Có thể trả tiền đặt cọc trước, nhưng hôm nay bà phải ký hợp đồng với chúng tôi.’’
Lâm Đạm lại ngồi xuống chỗ cũ, mở miệng hỏi: “ Khi nào thì các anh sẽ bấm máy?’’
“Hai tháng sau. Bây giờ chương trình của chúng tôi vẫn đang trong giai đoạn xin giấy phép, hơn nữa khách mời nổi tiếng vẫn chưa tìm đủ, hai tháng chỉ là khoảng thời gian ước tính, có thể nhanh hơn, cũng có thể sẽ chậm hơn một chút. Sau khi ký hợp đồng, bà tuyệt đối không được đổi ý, nếu không sẽ phải thanh toán cho chúng tôi một số tiền vi phạm hợp đồng rất lớn. Đây là các điều khoản của hợp đồng, bà đọc trước một chút đi.’’
Lâm Đạm cầm lấy hợp đồng nghiêm túc lật xem từng tờ từng tờ, soi kỹ từng chữ từng chữ, tránh để sập bẫy. Cũng may Lưu Mạn Ni chỉ muốn dụ dỗ cô làm trò cười trên TV chứ không đưa ra yêu cầu gì quá đáng, chỉ là tiền vi phạm hợp đồng rất cao, lên tới 100 triệu nhân dân tệ. Điều này nằm trong dự kiến của Lâm Đạm, cô còn lo lắng hai tháng sau, sau khi nhìn thấy một diện mạo hoàn toàn mới của cô, những người này sẽ phải hối hận.
“960 vạn là trước thuế hay sau thuế?’’ Cô chỉ vào một nội dung trong hợp đồng hỏi.
Quai hàm người đàn ông mặc áo vest khẽ căng cứng, giống như đang nghiến răng nghiến lợi. Nhà sản xuất chương trình lại khịt mũi hừ một tiếng, cũng không biết là đang cười nhạo Lâm Đạm thấy tiền sáng mắt hay đang cười nhạo Lưu Mạn Ni bỏ gốc lấy ngọn.
“Sau thuế.’’ Cuối cùng, người đàn ông mặc áo vest vẫn miễn cưỡng gật đầu.
“Vậy thì hãy sửa lại nội dung này chi tiết hơn một chút, miễn cho sau này lại xảy ra tranh chấp không đáng có.’’ Lâm Đạm kiên quyết nói.
“Được.’’ Người đàn ông mặc áo vest chỉ có thể đồng ý.
“Xung quanh đây không có cửa hàng văn phòng phẩm đâu, không có chỗ để sửa hợp đồng, ngày mai các anh hẵng trở lại.’’ Lâm Đạm cầm quốc lên tiễn khách.
Người đàn ông mặc áo vest đành phải rút lại hợp đồng, trong lòng tràn ngập lo lắng rời đi. Trước khi đến đây, hắn ta đã chắc nịch đảm bảo với ông chủ rằng nhất định có thể khiến Lâm Đạm tham gia chương trình này, chỉ cần Lâm Đạm đồng ý, cho dù tiểu nha đầu Bạch Chỉ Lan kia khôn khéo đến đâu thì cũng sẽ không nhịn được lao xuống bẫy mà thôi.
Nhưng hắn ta hoàn toàn không thể nào ngờ được Lâm Đạm lại khó chơi đến thế. Xét về vẻ bề ngoài, bà quả thực rất nghèo túng, nhưng về thủ đoạn làm việc thì lại còn độc đoán bá đạo hơn cả Bạch Bằng Phi, khi bà ra lệnh, hắn ta không thể không nghe theo, quả thực còn nghe lời hơn cả một con chó.
Người đàn ông mặc áo vest nghĩ thế nào cũng không thể hiểu được, chỉ có thể lấy lý do mình sinh ra ảo giác. Sau khi rời khỏi căn nhà gỗ tràn ngập mùi mốc meo kia, nhà sản xuất phim kia lập tức tuyên bố: “960 vạn phí hợp đồng kia, ê-kíp chương trình chúng tôi sẽ không chi trả một đồng.’’
“Đương nhiên rồi, Bạch tiên sinh nói toàn bộ chi phí ngài ấy sẽ trả hết, hơn nữa sẽ còn đầu tư thêm 20 ngàn vạn vào chương trình.’’ Người đàn ông mặc áo vest vội vàng hứa hẹn.
“Vậy thì tốt rồi. Các anh đấu đá nhau thì đấu, nhưng tuyệt đối không thể phá hỏng chương trình của chúng tôi. Phải biết, đây là chương trình đầu tiên mà An tiên sinh đầu tư sản xuất, nếu Bạch Trúc còn muốn lăn lộn trong giới giải trí này thì tốt nhất đừng giở trò gì cả.’’ Nhà sản xuất cảnh cáo nói.
“Ngài yên tâm, tiểu thư chúng tôi có chừng mực, trong lúc ghi hình, cô ấy chắc chắn sẽ không làm gì Bạch Chỉ Lan cả. Ngài nghĩ lại xem, tiểu thư và phu nhân chúng tôi, Lâm Đạm và Bạch Chỉ Lan đều là những nhân vật đang hot gần đây, là chủ đề của những cuộc tranh luận gay gắt, có thể cùng lúc mời bốn người bọn họ đến làm khách mời cố định, còn chưa phát sóng chương trình này đã có sức nóng riêng của mình, đối với các ngài chỉ có lợi chứ không có hại.’’ Người đàn ông mặc áo vest phân tích nói.
“Cũng đúng, một cặp là hai mẹ con hào môn, một cặp là mẹ con nông dân, còn có màn đấu đá tranh chấp giữa tiểu tam và vợ chính thức, cái này còn cẩu huyết hơn cả 《Nhật ký biến hình 》 nhiều. Bây giờ khán giả truyền hình đều thích xem những phân đoạn ân oán hào môn, yêu hận tình thù như thế này, có lẽ ratings sẽ không quá tệ. Trong quá trình quảng bá tuyên truyền, chúng ta có thể tập trung vào nhấn mạnh vào hai cặp mẹ con này, hẳn là sẽ thu hút được rất nhiều sự chú ý.’’
“Ngài cứ việc sắp xếp, tiểu thư và phu nhân nhà tôi nhất định sẽ phối hợp tuyên truyền với các ngài. Đúng rồi, nghe nói An tiên sinh sẽ đích thân xuất hiện trong chương trình tạp kỹ lần này, tin tức này có đúng không?
“Đúng vậy, dù sao cũng là chương trình tạp kỹ đầu tiên mà ngài ấy đầu tư vào, đương nhiên phải giúp đỡ làm tăng sức nóng một chút chứ.’’
“Vậy vị trưởng bối hợp tác với ngài ấy là ai?’’
“Là cô của An tiên sinh, tiền bối An Trọng Anh.’’
Người đàn ông mặc áo vest ngạc nhiên ồ lên: “Không phải tiền bối An Trọng Anh đã ở ẩn nhiều năm rồi sao? Bà ấy thực sự sẽ đến?’’
“Đương nhiên rồi, chúng tôi đã ký hợp đồng rồi.’’ Nhà sản xuất kiêu ngạo gật đầu. Nếu không phải Bạch Bằng Phi chắn ngang một chân thì với sức hấp dẫn của chương trình lần này của bọn họ, cần gì phải đi mời một người phụ nữ nông thôn?
Người đàn ông mặc vest vô cùng vui mừng, lập tức thông báo tin tức này cho ông chủ, để phu nhân tiểu thư nhà mình phấn khích đầu tiên. Có An tiên sinh ở đây, chương trình này chắc chắn sẽ bùng nổ.