Chương 255: Mẹ của nữ phụ pháo hôi (18)
Lâm Đạm nấu đậu hủ nhồi và canh cá viên, thấy gà hầm hạt dẻ cũng gần được, lúc này mới rửa tay, ra ngoài kêu Bạch Chỉ Lan ăn cơm. Bạch Chỉ Lan đã hoà nhập với bọn trẻ trong thôn, tất cả đều vây xung quanh nàng, cậu một câu tớ một câu mà kêu chị ơi, Tiểu Ham Bao và con lừa con cũng đi vòng quanh cô, cảnh tượng rất trẻ con.
Tất nhiên là người xem rất thích cảnh tượng thế này, từng người tặng thưởng cho Bạch Chỉ Lan, tuy số tiền không lớn lắm nhưng lượng người tặng rất nhiều. Những ngôi sao khác hoặc là cho khán giả thấy cuộc sống hằng ngày của mình, hoặc là thể hiện cho người khác xem mình hiếu thảo với trưởng bối ra sao, hoặc là thể hiện tài năng và phẩm chất của mình, ít nhiều gì cũng có chút diễn. Nhưng Bạch Chỉ Lan và mẹ Bạch thì khác hoàn toàn, bọn họ không trang điểm, không kiểu cách, không vì ở trước ống kính mà kìm chế tính tình trông hiền dịu hơn, đeo mặt nạ dịu dàng hiền thục, luôn luôn hoàn hảo. Bình thường họ trông như thế nào thì ở trước ống kính họ trông như thế đó, thể hiện ra các khía cạnh ít được biết đến nhất của họ.
Người xem ngạc nhiên phát hiện, hóa ra Bạch Chỉ Lan cũng không đẹp đến vậy, cũng không khoe khoang ngang ngược. Sau khi tẩy trang thì da của cô rất tệ; cô cũng gặp phải những vấn đề đau đầu như rụng tóc và mất ngủ; cô gầy như cây tre, dáng người không hề hấp dẫn như trong ảnh. Nhưng cô như vậy làm người xem không ghét nổi.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Nghe thấy mẹ gọi, Bạch Chỉ Lan đáp: “Đợi con tí, con nhốt Ham Bao và Phi Mao Thoái ra sân sau rồi vào ngay.”
Lâm Đạm gật đầu nói ừm, lúc quay lại bếp dọn cơm thì phát hiện đạo diễn chương trình và biên kịch đang ăn vụng, bị máy quay quay lại.
Đạo diễn lúng túng xoa tay, mỉm cười nói: “Bọn cháu định giúp dì nếm thử xem đã mềm chưa ấy mà.”
“Mềm chưa?” Lâm Đạm rửa sạch hai cây hành, đặt lên thớt thái nhỏ.
“Mềm rồi, mềm rồi, thịt gà cực kỳ mềm! Ăn ngon lắm!” Đạo diễn giơ ngón cái lên rồi chạy trốn sau ống kính, khiến người xem cười ha ha.
Lâm Đạm không biểu hiện gì lên mặt nhưng trong mắt lại chứa ý cười, mở nắp nồi ra rắc hành lá thái nhỏ vào nồi gà hầm sôi ùng ục. Mùi thơm đạm đà lan tỏa khắp bếp, hút hồn kỹ thuật viên âm thanh và chuyên viên quay phim, một đám người vội ngậm chặt miệng, sợ nước miếng chảy xuống. Chắc chắn người xem trước truyền hình và máy tính không ngửi được mùi thơm nhưng nồi gà hầm cũng đủ kích thích sự thèm ăn của bọn họ.
Nước hầm trắng sữa giờ đã được hầm thành màu vàng, từng giọt dầu sôi trào trong nước hầm, hành lá xanh biếc tô điểm trên thịt gà trắng noãn và hạt dẻ vàng non, chỉ với màu sắc đã mang đến cho người ta cảm giác vô cùng ngon miệng. Nhìn sơ qua thì đậu hủ nhồi là trông vẫn nguyên vẹn nhưng thật ra ở trong được nhồi đầy nhân nửa thịt nửa mỡ, băm nhuyễn ba phần tư; cá viên trắng như tuyết và rau xanh chìm nổi trong canh, đẹp y như một bức tranh. Ba món ăn được múc ra ba bát sứ, từng món từng món được bày trên bàn, không tính là phong phú nhưng hương vị và màu sắc đều đầy đủ.
【Tôi nghi tôi vào nhầm phòng livestream rồi, đây không phải chương trình《Trẻ con ở nhà》mà là《Trung Quốc trên đầu lưỡi》đúng không?】
【Trình nấu ăn của mẹ Bạch ở cấp bậc sư phụ rồi!】
【Tôi thích xem mẹ Bạch mẹ nấu ăn nhất, cũng ghét khi mẹ Bạch nấu ăn! Chỉ có thể nhìn không thể ăn quá đau khổ!】
【Mẹ tôi hỏi tôi tại sao bưng bát cơm trắng xem livestream! Thèm phát khóc!】
Mỗi khi đến giờ cơm là lượng người xem ở phòng livestream của Bạch Chỉ Lan tăng vọt, nổi bật lấn át mấy ngôi sao khác. Tất nhiên là Lâm Đạm là không biết gì hết, sau khi cô dọn cơm xong thì xới hai chén cơm, ngồi ở bàn ăn đợi.
Bạch Chỉ Lan giũ đôi tay ướt nhẹp đi vào, khịt khịt cái mũi giống như chú chó con, không kìm lại được mà cảm thán: “Thơm quá!”
“Ăn canh trước đi.” Lâm Đạm múc một bát canh gà đặt trước mặt cô.
“Con không ăn canh.” Bạch Chỉ Lan lắc đầu từ chối: “Trước khi ăn cơm ăn canh sẽ bị béo.”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Không mập lên mười cân* thì con đừng mơ trở về làm việc, ăn hết đi.” Lâm Đạm ép buộc.
*1 cân = ½ kg.
Bạch Chỉ Lan bĩu môi, mặt mày ghét bỏ những vẫn bưng bát lên chuẩn bị húp canh. Bạch Chỉ Lan nhìn chằm chằm canh gà đặc quánh màu vàng rực rỡ một lúc, cô than thở: “Có phải mẹ không vớt váng dầu ra không? Như thế canh sẽ bị đục và ngấy.”
Lâm Đạm cười như không cười nói: “Có ăn không? Nếu không mẹ đục cái lỗ trên đầu cho con đổ xuống nhé?”
Bạch Chỉ Lan nghẹn họng, lập tức cúi đầu xuống, nhấp một ngụm nhỏ.
Người xem không chịu nổi nữa, rối rít lên án:【Không biết mọi người có thấy Bạch Chỉ Lan ngày càng lớn gan ở trước mặt mẹ mình? Lúc mới đến cô ấy dám nói chuyện với mẹ mình như thế này sao?】
【Trẻ con hay nhìn sắc mặt mẹ mình, thấy mẹ mình yêu mình là không sợ nữa.】
【Đúng là có chuyện như thế thật! Bạch Chỉ Lan như vậy có chút đáng yêu!】
【Cô ấy có phúc mà không biết hưởng! Nếu cô ấy chê, có thể đưa cho tôi ăn! Tôi thủ ở trước máy tính xem hết toàn bộ quá trình mẹ Bạch nấu ăn, không bỏ sót một phút nào!】
【Tôi cũng thế! Lúc nấu cơm, mẹ Bạch giống như đang điêu khắc tác phẩm nghệ thuật, quá thỏa mãn! Kỹ thuật dùng dao, gia vị, độ lửa, bày trí, toàn bộ quá trình đều hoàn hảo!】
【Tôi chỉ muốn biết canh có ngon hay không, những thứ khác đều là giả!】
Ánh mắt sáng quắc của người xem dán chặt trên mặt Bạch Chỉ Lan.
Không biết tại sao mà đột nhiên Bạch Chỉ Lan cảm giác đầu hơi ngứa, định đưa tay lên gãi thì sự chú ý bị thơm ngon nơi đầu lưỡi hấp dẫn lấy. Cô mở to mắt, vẻ mặt hết sức ngạc nhiên, sau đó nhanh chóng múc một thìa canh bỏ vào miệng, từ từ thưởng thức. Sau khi húp hai thìa canh liền, cô cảm thấy vậy có chút phiền, trực tiếp bê bát lên uống, uống ừng ực ừng ực mấy cái đã uống cạn bát canh.
Lần này người xem không cần hỏi cũng biết, đảm bảo mùi vị bát canh này cực kỳ thơm ngon.
【Chú ý ngon vô cùng!】
【Người vừa rồi chê lên chê xuống là ai vậy?】
【Bạch Chỉ Lan, cô có bản lĩnh uống canh thì cô phải có bản lĩnh miêu tả mùi vị chứ!】
Bạch Chỉ Lan đặt bát xuống, cảm thán từ tận đáy lòng nói: “Cực kỳ ngon! Mùi vị của hạt dẻ và thịt gà hoàn toàn hòa quyện vào nhau, trong mặn có ngọt, mùi hương đậm đà, dạ dày của con cũng ấm lên!”
“Thêm bát nữa?” Lâm Đạm cầm lấy cái muôi.
Bạch Chỉ Lan vội đưa bát lên đựng canh, dường như nhìn thấy gì đó, ánh mắt lóe lên, sau đó nghịch ngợm nói: “Đạo diễn đang giành cơm với tôi, tôi muốn tố cáo đạo diễn! Tố cáo sự độc ác của tổ chương trình!”
Chuyên viên quay quay theo hướng ngón tay cô chỉ, thấy đạo diễn và biên đạo mỗi người giơ một tấm bảng, trên đó viết mấy chữ to:【Ăn ít thôi, sẽ mập đấy!】,【Phần thừa bọn tôi sẽ ăn giúp cô, khỏi cảm ơn!】
Sau khi bị Bạch Chỉ Lan tố cáo, hai người lấy tấm bảng che mặt mình lại nhưng đã muộn.
Thiếu chút nữa người xem cười đến gập cả người lại, thêm lần nữa chứng kiến tài nấu nướng của mẹ Bạch có bao nhiêu hấp dẫn.
Có người muốn giành ăn với mình, Bạch Chỉ Lan không càu nhàu nữa, vội vã uống sạch canh gà, bắt đầu quét sạch thịt gà, hạt dẻ, đậu hủ và cá viên, còn vừa ăn vừa giới thiệu: “Ôi, thịt gà hầm ngon quá! Đây là gà tam hoàng chính gốc, thịt rất tươi, da thì mềm, đầy ắp mỡ. Mọi người nhìn da gà này nè, đã được hầm nhừ, tôi mút nhẹ một cái là nó tan ngay, thịt gà thấm đẫm vị ngọt và mùi thơm của hạt dẻ nhưng vẫn giữ được vị thịt nguyên thủy, có nhiều hương vị trộn lẫn với nhau rất phong phú! Hạt dẻ cũng được hầm nhừ, cực kỳ mềm, cắn một cái toàn là bột, thơm muốn chết! Nhìn này, thịt trong đậu hủ cũng được băm kỹ, cắn vào nước thịt đậm đà tràn vào trong miệng! Súp cá viên ngon khinh khủng, ăn thịt gà xong húp một chút súp không giúp đỡ ngấy!”
Mỗi lần cô cắn một miếng, chuyên viên quay phim sẽ quay cận cảnh món ăn, khiến cho trong phòng livestream toàn là tiếng nuốt nước bọt.
【Lan Lan thay đổi rồi! Thì ra cô ác như thế! 】
【Đứa trẻ nào cũng là báu vật của mẹ mình, bây giờ cô ấy cũng là báu vật của mẹ Bạch, thích gì làm đó!】
Người xem này không biết rằng bình luận của mình hoàn toàn hợp với tâm trạng của Bạch Chỉ Lan. Ngay cả Bạch Chỉ Lan cũng không phát hiện, khi ở trước mặt Lâm Đạm, cô ngày càng là chính mình, ngày càng buông thả. Những việc trước đây cô không thể làm, giờ cô muốn làm thử, những thứ trước đây cô không có, bây giờ cô muốn tranh thủ một chút. Cô muốn sống vì bản thân.
Lâm Đạm cơm nước qua loa xong, sau đó nghiêm túc gắp thức ăn cho Bạch Chỉ Lan, suốt bữa ăn không nói một câu thừa thãi nào. Chợt vào lúc này, thổ hào tên Lãng tặng thưởng một chiếc tàu ngầm, nhắn: 【Cô Lâm nên ăn nhiều một chút, trông gầy quá.】
Tiểu Quả nhìn chằm chằm hành động của ông lớn này, trong lòng thắc mắc mãi: Tiêu rồi tiêu rồi, bắt đầu tấn công mẹ vợ. Rốt cuộc người này là ai đây?
Có điều người bình thường là không có quyền truy vấn không tin khách hàng trên nền tảng livestream của Liệp Ưng, Tiểu Quả chỉ có thể ở đứng một bên nhìn, không còn cách nào khác.
Bạch Chỉ Lan ăn cơm dưới hàng vạn ánh mắt xong, chủ động chạy đến bếp giúp mẹ rửa chén. Lâm Đạm xử lý giò heo sạch sẽ rồi chặt thành khúc, cho vào trong nồi, cho thêm gừng cắt lát, dầu vừng, nước tương và rượu gia vị vào ướp, sau đó cho mực vào trong nước sôi nấu mềm.
Bạch Chỉ Lan nhìn Lâm Đạm, tò mò nói, “Vừa mới ăn trưa xong sao mẹ lại nấu ăn rồi?”
“Giò heo hầm lâu mới mềm, mẹ phải bắt đầu chuẩn bị từ bây giờ.”
“Buổi tối ăn giò heo nhiều dầu mỡ lắm!”
“Không có dầu mỡ làm sao con mập lên được?”
“Ngoại trừ giò heo hầm, mẹ còn phải hầm hải sản nữa ạ? Mực nấu nhừ không ngon!”
“Mực là một loại gia vị, hầm với giò heo làm tăng vị. Mực có mùi hơi khó chịu, giò heo có chút tanh, kết hợp hai thứ lại tạo ra mùi vị vô cùng độc đáo. Khi giò heo hầm mềm, mực được hầm mềm vừa phải vừa mềm vừa dai, mùi vị rất lạ.” Lâm Đạm chậm rãi giải thích.
Lâm Đạm không biết rằng, khi cô nói về nấu nướng, dường như cả người phát sáng, khí chất vừa trong trẻo lạnh lùng vừa thần bí tăng thêm vài phần khói lửa, trông cực kỳ hấp dẫn.
Trong một chốc mà mọi người trong phòng livestream điên cuồng tặng thưởng, có người nói chỉ riêng nhan sắc của mẹ Bạch đã đủ để hắn liếm một năm, huống chi đồ ăn mẹ Bạch mẹ nấu. Thổ hào tên Lãng tặng quà xen lẫn giữa các fan, không có vẻ nổi bật lắm.
Lâm Đạm tốn hơn một tiếng để hầm mực, ướp chân giò, sau đó cho nguyên liệu nấu ăn lên lò hầm. Khi Lâm Đạm ra khỏi bếp thì thấy đạo diễn và chuyên viên quay phim đã ra ngoài, hình như tạm dừng ghi hình, Quách Vũ Vi kéo Bạch Chỉ Lan sang một một bên nói chuyện, Tiểu Quả nhanh chóng cầm điện thoại bấm chữ, trông hết sức tức giận.